Hoa Hồng cùng Lời Thề Ước

/

Chương 4: Quý tộc xa hoa phóng túng loạn lạc

Chương 4: Quý tộc xa hoa phóng túng loạn lạc

Hoa Hồng cùng Lời Thề Ước

10.922 chữ

14-02-2023

Wyatt được mời tham gia một buổi tiệc do quý tộc tổ chức.

Dù rằng là một quý tộc sa sút thì Wyatt vẫn thành công bằng vào sự cố gắng của mình đổi lấy sự tôn trọng của người ngoài. Nhưng từ sau khi gia tộc sa sút, cõi lòng cô đã xảy ra thay đổi rất lớn.

Wyatt chán ghét quý tộc, cũng căm ghét hoàng đế.

Trước khi gia tộc của Wyatt sa sút, mặc dù không phải là danh gia vọng tộc gì nhưng trong giới thượng lưu vẫn có chỗ đứng. Cha của Wyatt chính là trưởng tộc của nhà bọn họ, ông là một người rất tiết kiệm, hơn nữa ông rất tôn trọng nhân quyền. Giáo hội của Wyatt rất quý trọng và đội ơn ông ấy, mang theo Wyatt cùng đi đến tu viện tài trợ cho những đứa trẻ không nhà không cửa kia, ông ấy là một người có phẩm chất cao thượng, ông cũng là thầy dạy vỡ lòng của Wyatt.

Nhưng bởi vì phẩm chất cao thượng này của ông ấy đã chọc giận tới những quý tộc cấp tiến kia, mặt trời của đế quốc thuận miệng nói sẽ phải lấy mạng ông ấy. Từ đây Wyatt biến thành quý tộc sa sút, mới đầu bị người ta lạnh mặt, sau đó bằng vào sự cố gắng của mình cô đã gia nhập công hội ma pháp sư, trở thành một ma pháp sư xuất sắc.

Ma pháp sư là sự tồn tại cao quý, người có thể trở thành ma pháp sư cũng sẽ được người khác kính yêu và kính ngưỡng, bất luận thân phận cá nhân như thế nào.

Wyatt tiểu thư nhìn buổi tiệc do quý tộc tổ chức này, nhíu mày. Người dân ở khu dân nghèo không được ăn cơm, lúc dân chúng bình thường vì thuế má nặng nề mà bị đè ép vào chỗ dầu sôi lửa bỏng, thì những quý tộc này lại đang hội tụ chung một chỗ hưởng thụ.

Bọn họ dùng rượu chát làm nước, dùng rượu chát lâu năm làm đồ uống, thưởng thức các loại sơn hào hải vị. Bọn họ mặc các loại lễ phục giá cả đắt đỏ, tìm niềm vui trong các buổi tiệc tùng, trong các cuộc tán gẫu thì khinh bỉ quở trách thường dân, nhưng vẫn chẳng biết xấu hổ mà hưởng thụ tiền tài cướp đoạt được từ thường dân.

Trong phòng tiệc nguy nga lộng lẫy, bọn họ ăn chơi đàng điếm, xa hoa trụy lạc, hoàn toàn không cần phải lo lắng sẽ có một ngày dãi gió nằm sương, đói rét cực khổ, bởi vì họ là quý tộc.

Quý tộc, trời sinh đã được hưởng đãi ngộ cao quý sao?

Nhìn tất cả sự xa hoa hoang dâm vô độ trước mắt, ma pháp sư tiểu thư mặc mộc đè nén lửa giận trong lòng. Ở bên ngoài, một cái bánh mỳ sẽ dẫn tới một cuộc tranh giành, một chai rượu vang có thể đổi lấy mạng một đứa bé. Mà ở đây, một cái bánh mỳ không vào nổi mắt quý tộc, một chai rượu vang trong mắt quý tộc luôn có thể tùy ý đổ sạch.

Bỗng nhiên cô nảy ra một ý tưởng --- giết bọn họ. Nếu như quý tộc biến mất, vậy thì có phải tất cả mọi thứ sẽ thay đổi hay không? Nếu như lật đổ hoàng thất thì liệu có thể thay đổi số phận bi thảm của những con người kia hay không?

Cô nghĩ như vậy.

"Wyatt tiểu thư!" Thiếu nữ từ phía sau đi tới cầm lấy tay cô, mặc lễ phục màu trắng đơn giản như thường ngày, nhưng hào quang vẫn chói mắt như cũ. Nàng kín đáo đưa cho Wyatt một miếng bánh quy, nhìn vẻ mặt của Wyatt nàng nói: "Wyatt tiểu thư thích bánh quy ta làm hơn đúng không!"

Đợi ở bên cạnh cô gái khác thường này có chút yên tâm, tiểu thư ma pháp sư cũng đã từng không thích vị công chúa điện hạ xuất thân hoàng tộc này, nhưng sau sự việc ở khu dân nghèo cái nhìn của cô đã thay đổi rất lớn. Winifred không quá giống những người đó, đối với Wyatt mà nói, nàng mới càng giống như thành viên hoàng thất chân chính, cũng chỉ có nàng mới giống như người nên được hưởng đãi ngộ cao cấp của quý tộc.

Bởi vì nàng được nhân dân kính ngưỡng, người vì nhân dân phục vụ theo lý nên được hưởng đãi ngộ cao nhất.

Sau đó Wyatt cũng đi qua khu dân nghèo mấy lần, không chỉ là khu dân nghèo mà giữa những dân thường cũng sẽ len lén lưu truyền một vài tin đồn, không nghi ngờ chút nào cũng là có liên quan đến Winifred. Các thường dân xem nàng như thiên sứ, cho rằng nàng là thánh nữ được thần phái xuống cứu giúp chúng sinh. Winifred là người được người dân kính yêu, thậm chí nếu so với mặt trời của đế quốc càng được người dân gần gũi hơn.

Họ sẽ chỉ trích quý tộc hoang dâm, sẽ mắng chửi hoàng thất ngu ngốc, nhưng họ sẽ loại trừ Winifred ra ngoài, trong mắt họ Winifred là một loại tín ngưỡng, họ cam tâm tình nguyện trở thành tín đồ của vị công chúa điện hạ đã cẩn thận từng li từng tí cứu tế họ.

"Bánh quy mà Wyatt tiểu thư ăn trước đó là ta tự mình làm đó!" Thiếu nữ giống như một mặt trời nhỏ, nàng mỉm cười nhìn Wyatt: "Biết tại sao cô sẽ thích không?" Nàng dùng ngón tay che miệng tiểu thư ma pháp sư lại, tự mình vạch trần câu trả lời:

"Bởi vì ta đã tự thêm mình vào tấm lòng của Wyatt tiểu thư!"

Winifred lấy ngón tay mình ra quay lại để trên môi mình, "Là sự yêu thích của ta đối với Wyatt tiểu thứ đấy!"

Winifred kéo Wyatt, nàng sít lại gần cô nói: "Wyatt tiểu thư không thích chỗ này phải chứ? Chi bằng chúng ta đổi địa điểm trò chuyện một chút thì thế nào?".

||||| Truyện đề cử: Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn |||||

Wyatt ngẩn ra, bình thường cô rất không như vậy, không giống như là cô có quen biết công chúa điện hạ.

Thần xui quỷ khiến mặc cho Tiểu công chúa kéo mình, Winifred mang cô đi lên lầu của tòa lâu đài. Không giống như bên dưới cực kỳ náo nhiệt, trên lầu rất yên tĩnh, Winifred tựa như rất quen thuộc với nơi này.

"Hừm." Đột nhiên dừng lại, Winifred kéo cô núp ở đằng sau một cái bình hoa lớn. Giọng nói của một người đàn ông và một phụ nữ vang lên, sau một lát thì không còn âm thanh nữa, thiếu nữ len lén nhìn phía sau rồi mới kéo Wyatt đi ra.

Nàng nói: "Cô biết vừa rồi là gì không?"

"Cái gì?"

"Đó là Đại công tước Stone và Tử tước Phu nhân Robert." Người chú nói năng tùy tiện lại hoang dâm vô độ kia của nàng ham thích biến thái, nuôi dưỡng tình nhân khắp nơi. Nàng kéo Wyatt tiếp tục đi, tiến vào một căn phòng không người chú ý.

"Ta thật không nghĩ tới cô sẽ tham dự loại yến tiệc này." Winifred ngồi xuống, nhìn Wyatt đứng ở nơi đó, thái độ rất không giống nhau. Bây giờ nàng một chút cũng không giống thiên sứ mà giống một tiểu ác ma đầu độc lòng người hơn.

"Không phải ngài cũng tới tham gia sao?" Đối chọi tương đối gay gắt.

Winifred nhún vai một cái, nàng sao cũng được nói: "Chẳng qua ta chỉ đi ngang qua thôi." Nàng chuyển lời, "Cô cũng không biết đây là một buổi tiệc như thế nào đúng chứ?"

"Tiệc của quý tộc, không phải sao?" Wyatt hỏi ngược lại.

Thiếu nữ khẽ cười một cái, gật đầu: "Đúng vậy. Tiệc của quý tộc." Nàng cầm tài liệu đã sớm chuẩn bị trước đó đặt trong phòng lên, cầm giấy tờ có chút dày chỉ phía cửa: "Một lát nữa bữa tiệc dưới lầu sẽ kết thúc. Nhưng cuộc chè chén say sưa thuộc về quý tộc mới chỉ chính thức bắt đầu."

Wyatt cả kinh, cô hỏi: "Có ý gì?"

Winifred đứng lên đưa văn kiện trong tay cho cô, sau đó đi đi lại lại chung quanh cô:

"Đeo mặt nạ lên, đi đến tầng hầm của lâu đài. Bữa tiệc thực sự của quý tộc chính thức bắt đầu. Quan hệ bừa bãi, tận hưởng thú vui trong bể thịt rượu rừng, hành hạ những cô gái thấp kém và những cô gái trẻ, thậm chí có người còn cưỡng hiếp những thiếu niên thường dân dung mạo xinh đẹp. Đến khi ngày mới lên, những thứ "đồ chơi" lộn xộn và hỏng hóc tràn đầy ở đó sẽ được người hầu đặc biệt thu dọn, còn bọn họ chỉ cần mặc quần áo tử tế vào, tháo mặt nạ xuống là lại tiếp tục làm quý tộc cao cao tại thượng."

"Vui chơi tập thể, cưỡng bức, buôn người, sử dụng chất gây nghiện." Winifred ngừng ở trước mặt Wyatt, "Những thứ đó đều là thú vui quái ác của quý tộc. Với bọn họ mà nói mạng người không quan trọng, hưởng thụ là trên hết."

Nghe thiếu nữ dùng giọng nói ngây thơ nói ra những lời kinh người như này, con ngươi Wyatt co rút nhanh chóng xếp lại văn kiện trong tay. Cô cắn môi chất vấn: "Tại sao ngài lại biết những thứ này?"

"Tại sao ta biết không quan trọng." Nàng nói. "Quan trọng chính là, trong đám người này còn có một người đặc biệt cũng tham gia ---"

Nàng chắp tay sau lưng cúi người ngửa đầu nhìn ma pháp sư: "Mặt trời của đế quốc, phụ hoàng thân ái của ta."

Thân thể nàng nhẹ nhàng lui về phía sau dùng gót chân xoay một vòng trên mặt đất, ánh trăng ở bên ngoài chiếu vào rọi xuống đôi tay nàng chìa ra với Wyatt, "Ma pháp sư đại nhân thân ái, chúng ta là những người có chung một con đường."

"Chúng ta đều chán ghét những quý tộc này như nhau, những thứ được gọi là con người cao quý của xã hội thượng lưu này."

"Bọn họ tham lam như vậy, ích kỷ như vậy."

"Bởi vì trong tay họ nắm giữ quyền lực mà coi thường luật pháp, coi thường sinh mạng. Làm đủ các loại phạm pháp, các loại chuyện cướp đoạt."

"Như vậy quý tộc có tác dụng gì?" Mặt nàng tràn đầy chán ghét nói.

Một khắc sau, trên mặt nàng lại mang theo nụ cười, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy áp lực, "Người cha hoàng đế thân ái kia của ta, chểnh mảng cương vị, ngu ngốc vô năng hơn nữa còn hoang dâm vô độ, ông ta và những quý tộc làm cho người ta chán ghét kia đều là những con dòi bọ trong hố phân. Ông ta làm vấy bẩn tên gọi mặt trời."

"Người dân của đế quốc thì ở trong dầu sôi lửa bỏng, quý tộc ở kinh đô thì lại hưởng thụ cả ngày."

"Quý tộc cái gì cũng không làm lại có thể hợp lý hưởng thụ tất cả sao?"

"Vì con dân của đế quốc, vì lập lại uy nghiêm của hoàng thất, làm cho nhân quyền bình đẳng, chúng ta phải diệt trừ phe đối lập!" Nàng đưa tay ra nắm thành quả đấm. Nàng chân thành nhìn về phía Wyatt, trong con ngươi màu xanh da trời lóe lên ánh sáng, giống như là đóa hoa nở trong tuyệt vọng.

"Wyatt, chúng ta cũng vậy, đều không muốn bị những người không xứng đáng kia định đoạt nữa. Thói đời nóng lạnh, chúng ta đều thấy trong mắt."

Wyatt phức tạp nhìn nàng: "Ngài muốn ta làm gì?"

"Ta hy vọng cô có thể trở thành thân tín của ta, cùng ta chia sẻ thời đại hoàng kim."

"Nhưng ngài không chỉ là quý tộc, còn là công chúa."

Winifred khinh miệt cười một tiếng, nàng mỉm cười, nhưng trong giọng nói lại là sự lạnh lẽo thấu xương như băng ---

"Ta là quý tộc, ta là công chúa, nhưng ngoại trừ cái này ra ta cũng là vì sao mai của nhân dân, ta sẽ dẫn dắt con dân đế quốc đi về phía thời đại mới."

"Trước đại nghĩa, tất cả đều không quan trọng."

Lời nói như chém đinh chặt sắt này đánh vào trong đầu Wyatt, mang theo nhiệt độ nóng bỏng.

Winifred nói:

"Ta sẽ làm cho thế giới hỗn loạn vô trật tự tràn đầy bất công này khôi phục lại trật tự và luật pháp một lần nữa."

"Bởi vì đây là gợi ý mà thần linh dành cho ta."

Pháp sư vong linh bị nàng làm cho rung động thật sâu, vị công chúa nhìn bề ngoài yểu điệu này thực chất là một người dã tâm, nàng không chỉ có dã tâm mà còn biết thu mua lòng người, hơn nữa còn có thể mê hoặc vị ma pháp sư kiêu căng cô độc đứng cùng một võ đài với nàng.

Có một thiên sứ bề ngoài là viên minh châu của đế quốc, nhưng trên thực tế đã không còn là cô bé ngây thơ nữa. Nàng là ác ma tới từ địa ngục, mà tên ác ma này sẽ cứu vớt nhân dân từ trong biển lửa.

Nàng muốn lật đổ hết tất cả.

Nàng muốn sáng tạo ra một thế giới mới.

Nàng là người điên, là một người điên có lý trí.

Nàng nói:

"Tới đi, Wyatt, chúng ta cần nhau."

Ma pháp sư cuối cùng cũng đồng ý giao dịch với ác ma.

Cô cam tâm tình nguyện đón nhận sự mê hoặc của ác ma, bởi vì thứ ác ma đưa ra đều là nguyện vọng viễn vông của cô.

"Vì đế quốc."

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!