Chương 144

Hạnh Phúc Của Em 2

3.059 chữ

28-03-2023

Nhìn đống đồ ăn bày biện trên bàn cô cũng không khách sáo ngồi xuống ăn luôn.

Từ ngày cô biết mình có thai thì cũng phát hiện khả năng mau đói của mình tăng lên gấp đôi bình thường, thêm nữa nết đói ăn vô cùng xấu,người ta ăn để có cái ói, còn cô thì ngược lại ăn no để không bị ói.

Một bàn đồ ăn chỉ trong vòng 20 phút một mình cô ăn sạch, anh nhìn cô ăn như thế cũng chỉ sợ bụng chứa không nổi thôi.

Ăn no rồi cô mới quay sang nhìn anh cô hỏi:

- Ủa,anh không ăn gì luôn kìa.

- Tất cả chỗ đồ ăn này mẹ làm cho em ăn,anh mà ăn là về mẹ đập không tha đó.

- Anh nói sạo, có mà anh nhường em ăn hết thì có, nhưng giờ hết đồ ăn rồi anh ăn gì.

Hay chúng ta đi vòng vòng rồi kiếm gì ăn nhé.

- Cũng được, chỉ sợ bụng em chưa tiêu hết chỗ thức ăn thôi.

- Mà em công nhận giờ sức em ăn phải nói như ma đói ý, ăn chút xíu là lại đói, mà ăn no xong là buồn ngủ rồi, cứ kiểu đà thế này thành heo luôn quá.

- Bây giờ em ăn không chỉ nuôi mình em mà con nuôi bảo bảo trong bụng nữa không phải một đứa mà hai đứa lận.

Cho nên em ráng ăn còn có sức để sanh cho anh hai công chúa mập mạp xinh xắn.

- Ủa,sao lại là hai công chúa,anh không thích con trai sao.Sao chưa gì đã bất công rồi.

- Đúng là anh thích con gái hơn nhưng con trai cũng được.

- Xiiiii.

Thấy cô huýt ngang nhìn anh,anh chỉ cười ha ha rồi thu dọn đồ cho cô.

Dọn dẹp xong cô cho toàn bộ vào túi sách rồi mang về, anh không cho cô cầm gì cả cho nên đồ đã được anh cầm xách hết.

Chở cô đi chơi ngoài đường, thấy con đường đi bộ đầy người, cô liền quay sang nói anh:

- Mình xuống khu này đi bộ đi anh, sẵn kiếm đồ ăn luôn.

Truyện Teen Hay

- Em,ăn nổi nữa không đó.

- Yên tâm,dư sức.

- Vậy chúng ta đi gửi xe rồi đi ra phố đi bộ nhé.

- Vâng.

Chạy thêm một vòng mới gửi xe được ở khu siêu thị, cả hai dắt tay nhau đi vào khu phố đi bộ, lúc này con đường tấp nập người qua lại,lại thêm rất nhiều mặt hàng ăn nhanh được bày bán trên con phố, Quán nào cô cũng ghé mua một ít, đến lúc ra đến ghế ngồi thì đã một bàn đồ ăn vặt, anh nhìn thấy mà cũng chào thua cô.

Trước giờ anh chưa ăn những món ăn đường phố này, chỉ nhìn cô ăn, cầm lòng không được anh cũng thử một miếng, dù không ngon bằng nhà hàng nhưng mùi vị cũng khá ổn, thế là cả hai cùng xử sạch sẽ chỗ đồ ăn vặt.

Để cho bao tử tiêu được hết đống đồ vừa ăn,cả hai cùng nhau đi qua mấy con phố, lúc này ở trên phố đi bộ có tiết mục âm nhạc đường phố rất nhiều người vây quanh, cô tính chạy lại thì bị anh kéo lại,anh nhắc nhở cô:

- Em đừng có hấp tấp chạy chứ, không nhớ mình đang có thai à.

- Anh không nhắc chắc em quên luôn.

- Trời đất, thiệt bó tay với em luôn quá, bộ em tính chen vào trong đó hay gì.

- Vậy thôi mình kiếm chỗ ngồi nghe đi,em không chen vào nữa.

- Để anh coi có chỗ nào vừa ngồi coi được lại vừa uống nước nhâm nhi.

Nhìn đảo một hồi anh phát hiện có một quán cafe trên tầng hai có thể nhìn rõ quang cảnh, anh liền cầm tay cô đi lại quán.

Vì quán đã đông khách,do mọi người đã ngồi trong này chờ đợi ca nhạc nên quán hầu như không còn chỗ.

Nghe nói thế cô thở dài kêu anh đi thì anh vỗ tay cô nói:

- Yên tâm sẽ có chỗ cho em ngồi mà..

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!