Chương 768

Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

2.548 chữ

04-01-2023

CHƯƠNG 768

Haiz, quả nhiên chỉ cần liên quan đến cô Tống, sẽ không có chuyển đơn giản!

Sao số anh ta lại khổ như thế này chứ!

Vẻ mặt Tưởng Tử Hàn vô cùng u ám, ném bức ảnh đến trước mặt Chúc Minh Đức: “Mặt cô ấy bị làm sao?”

Chúc Minh Đức chịu đựng sự run rẩy, cầm bức ảnh lên nhìn rất lâu.

Trong bức ảnh, cô Tống và Tống Dương Minh đang ôm nhau, nụ cười trên mặt rất rực rỡ.

Quả nhiên là bức ảnh này…

Ông chủ đang ghen?

Không đúng, Tống Dương Minh đã được ông chủ bỏ qua từ lâu rồi.

Chúc Minh Đức không dám nghĩ nhiều, vội vàng nhìn xem Tống Hân Nghiên trong bức ảnh có gì khác so với trong ký ức của anh ta.

Đã trang điểm, khuôn mặt rất đẹp, còn có cái gì nữa?

Chúc Minh Đức còn có cả suy nghĩ muốn chết, nhưng lại không dám hỏi.

“Đồ ngu!” Tưởng Tử Hàn lạnh lùng mắng: “Mặt cô ấy rõ ràng sưng hơn bình thường! Xảy ra chuyện gì?”

Chúc Minh Đức: “….”

Anh ta lại nhìn bức ảnh một cách chăm chú.

Nói thật, vẫn không nhìn ra được chỗ nào sưng hơn bình thường.

Quả nhiên, nếu như anh ta thật sự có thể nhìn ra được điểm khác nhỏ như vậy, có lẽ Boss nhà anh ta cũng sẽ không tha cho anh ta.

Chúc Minh Đức vội vàng nhớ lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra với Tống Hân Nghiên trong hai ngày hôm nay, không chút manh mối.

Anh ta lập tức nói: “Mấy ngày hôm nay cô Tống không xảy ra chuyện gì, chỉ có mấy ngày trước Dạ Vũ Đình vì thần kinh có vấn đề, nửa đêm cô ấy đi cùng với anh ta đến bệnh viện…”

Sắc mặt của Tưởng Tử Hàn đen như đít nồi, ánh mắt vừa lạnh lùng vừa sắc bén, sắc như dao.

Chúc Minh Đức lập tức giải thích: “Lúc trước anh đã căn dặn, chỉ cần là chuyện liên quan đến cô Tống thì không cần báo cáo với anh nữa, nên lúc đó tôi mới không nói…”

Trong ánh mắt có thể giết người của Tưởng Tử Hàn, giọng nói của anh ta ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại cổ họng đang di chuyển, không có sóng âm nữa.

Lau mồ hôi, Chúc Minh Đức vội vàng lấy ra thái độ của một trợ lý nên có: “Tôi lập tức kêu người đi điều tra!”

Lấy điện thoại ra, lập tức gọi điện thoại: “Tổng hợp, nói ra hết một lần những chuyện xảy ra với cô Tống trong mấy ngày nay, bất kể là chuyện lớn hay chuyện nhỏ.”

Đầu bên kia điện thoại bắt đầu báo cáo, Chúc Minh Đức lắng nghe, sắc mặt lập tức thay đổi, mồ hôi vừa lau lại chảy xuống, chảy mồ hôi giống như bị cảm cúm.

Lúc cúp điện thoại, tay của anh ta đã bắt đầu run rẩy.

“Mặt…mặt của cô Tống là…là bị Dạ Vũ Đình đánh…đánh trong lúc thần kinh mất khống chế…”

Tưởng Tử Hàn lập tức nổi giận, soạt một cái đứng dậy: “Tôi nuôi đám vô dụng như các anh có tác dụng gì, trông chừng một người cũng không xong!!”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!