Chương 189

Đốt Thiên Tiên Đạo

12.740 chữ

31-03-2023

Đại sư tỷ của La Phù lục nữ Ma Vân Dực Mạc Khinh Văn, Nhị sư tỷ Bách Hoa Kiếm Từ Thanh, lão tam Đồ Long Tiên Tử Biện Uyển Thanh, lão ngũ Kim Linh Tê, lão lục Lục Dương Thanh Thanh.

Tuy nói trước đây cũng tu đạo thật ra chỉ tu ở trong nhà cũng chưa từng xuất gia tu đạo, cũng không phải là nữ đạo sĩ, Linh U Tử truyền thụ cho đồ đệ cũng là tới tận nhà thăm hỏi, bình thường luôn cảm thấy có chút chênh lệch, không có cảnh tượng tiên gia thật sự, đối với sân nhà của La Phù thất nữ cũng có chút qua lại.

Lần này Trần Thất chiếm động Kim Ngân ở núi Ngũ Khí, lúc Vạn Phương đến nói với năm sư tỷ sư muội, năm cô nương đều rất thích thú mang theo toàn bộ gia sản đi vào động Kim Ngân.

Lúc bắt đầu còn cảm thấy sự việc quá rắc rối, rất chỗ hợp thời nhưng sau một phen rối ren thì đều lo lắng.

Vừa lúc nhìn thấy Vạn Phương trở lại động trước tiên lại không đi gặp ca ca Vạn Kỳ của mình trước mà tới gặp mấy sư tỷ sư muội này trước, các nàng liền kéo lấy Vạn Phương ríu rít hỏi han liên tục.

Lên tiếng đầu tiên là tiểu sư muội Dương Thanh Thanh cô bé này nhỏ tuổi nhất mới chỉ mười ba tuổi mà thôi.

Vốn là một bảo bối trong nhà nhưng bởi vì tu đạo nên người trong nhà tự đánh giá là tiên phàm khác đường, cũng không quản được nàng hơn nữa đám sư tỷ sư muội của nàng ai ai cũng có chút bản lĩnh, lúc này mới để mặc nàng tu đạo.

Dương Thanh Thanh ỷ vào chuyện mình nhỏ tuổi nhất mà kéo Vạn Phương tới hỏi:

- Tứ sư tỷ, tỷ nói Thất ca ca đồng ý cho chúng ta ở lại nơi này tu luyện, có phải cũng sẽ tới chỉ điểm cho chúng ta mấy chiêu pháp thuật?

Ban đầu La Phù lục nữ được Linh U Tử truyền thụ đạo pháp biết phải tu luyện theo từng bước thì sớm muộn gì cũng có ngày ra vào bầu trời, bay lên trời chui xuống đất.

Nhưng sau khi đi theo Trần Thất cùng hai trưởng lão của Đào Hoa giáo mạo hiểm một lần cũng dần dần phát hiện bản thân vẫn không đủ, những đạo pháp vẫn thua xa không đủ để đạt được thành tựu tiên đạo, cho nên lúc này mới có suy nghĩ khác.

Lời nói của Dương Thanh Thanh cơ bản là đại biểu cho ý nghĩ của năm vị còn lại trong La Phù lục nữ.

Vạn Phương ôm tiểu sư muội của mình mỉm cười nói:

- Pháp thuật thì cũng có thể học một chút chỉ là tâm pháp liên quan tới đạo pháp chính tông đích truyền thì A Thất sẽ không chịu truyền thụ.

Nhị sư tỷ Bách Hoa Kiếm Từ Thanh có chút buồn bực mắng: “

- Tứ sư muội muội thì hay rồi, cùng với Trần Thất khanh khanh ta ta tất nhiên là được truyền thụ đạo pháp thượng thừa rồi.

Tỷ muội bọn ta cho dù có thể học chút pháp thuật chỉ sợ cũng không có pháp môn nào lợi hại, lúc đầu ta học đạo cũng ôm rất nhiều hi vọng có thể khống chế kiếm quang bay lên bầu trời nhưng tu luyện nhiều năm như vậy mà ngay cả khiếu huyệt quanh người cũng không thể đả thông được lại càng không biết tới khi nào mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn luyện khí cảm ứng kia.

Vạn Phương vội vàng giải thích:

- A Thất cũng không chịu truyền thụ đạo pháp thượng thừa cho ta, chỉ truyền cho ta một chiêu Phi Tinh Thất Sát Diệt Hồn Chú còn cho ta một món pháp khí của môn chủ Kim Ngân.

Chẳng qua ta thấy A Thất bận rộn học rất nhiều thứ, có rất nhiều pháp thuật, cũng không thua kém gì những đệ tử đích truyền của môn phái lớn, các người xem Lô Hồng Anh mới bái nhập môn hạ của hắn bao lâu, mà không lâu sau liền có thể bay lên trời rồi.

Tam sư tỷ Đồ Long Tiên Tử Biện Uyển Thanh tính tình dịu dàng nhất cũng có dung mạo đẹp nhất trong sáu tỷ muội cho nên lúc trước mới được Mã Nguyên của Đào Hoa giáo nhớ thương.

Nàng nghe Vạn Phương nói như vậy thì hơi ngạc nhiên xen miệng nói:

- Hồng Anh muội muội mới tu đạo có mấy ngày? Làm sao đã có thể bay lên trời được?

Vạn Phương giả thích:

- Hồng Anh muội muội học là Hỏa Vân Cấm Pháp vốn đã là pháp thuật có khả năng phi độn và phòng thân, hôm nay A Thất mới tặng cho nàng một khối Tinh thần thạch, loại vật chất có chất liệu cực kỳ đặc biệt vốn đã có khả năng bay lên trời dùng để tế luyện pháp khí, cho dù chỉ có một hai tầng cấm chế cũng có thể bay lên được.

Chỉ là so pháp thuật phi độn chân chính thì chậm hơn chút, chẳng qua sau này tu vi từ từ tăng lên cũng có thể tế luyện tới mức phi hành không còn tăm hơi, đạt trình độ ra vào bầu trời.”

Năm cô nương nghe được đều hâm mộ, nhị sư tỷ Bách Hoa Kiếm Từ Thanh lập tức nôn nóng hỏi:

- Không biết Thất công thể có thể truyền Hỏa Vân Cấm Pháp cho chúng ta không? Tinh thần thạch kia hắn còn nhiều không?

Vạn Phương cười nói:

- Hỏa Vân Cấm Pháp chắc là có thể truyền thụ, Tinh thần thạch thì ta phải đi hỏi mới biết được, nghe nói vật này rất trân quý…

Sáu cô nương nói chuyện phiếm một hồi Vạn Phương mới nhớ tới chuyện sáu con vương trùng liền nói với mấy sư tỷ sư muội của mình:

- Nói đến thì gần đây A Thất có được sáu con cổ trùng nghe nói cực kỳ lợi hại chỉ cần cho bám vào trong cơ thể liền có thể khống chế được mây mù có được công lực ngưng sát.

Ta hỏi xin hắn, hắn nói không thích trong cơ thể ta có chứa cổ trùng nên không cho.

Thật ra vật này cũng có chút uy lực, nữ đồ đệ mà hắn mới thu chính là dựa vào một con Kim Lân Thần lĩnh hội ra hai loại tiểu thần thông phật môn.

Một môn là Bộ Bộ Liên Sinh Thần Túc Thông, một môn là Ngũ Đại Minh Vương Niệm Pháp.

Mấy tỷ muội còn lại của La Phù lục nữ nghe được chuyện này đều có phản ứng không giống nhau, Ma Vân Dực Mạc Khinh Văn cảm thấy đây là con đường tà môn cho nên có chút bài xích.

Nhị sư tỷ Bách Hoa Kiếm Từ Thanh lại cảm thấy chỉ cần có uy lực thì cần gì quản nó là con đường nào nên vô cùng kích động.

Mấy người còn lại có người nghe được chuyện giấu cổ trùng vào trong cơ thể thì vô cùng sợ hãi, cũng có người sau khi hỏi kỹ càng thì có chút do dự.

Trái lại Vạn Phương bị Trần Thất nói một lần thì đối với vật này có tôn kính mà không dám đến gần, cho dù pháp lực có cao bao nhiêu đi nữa nhưng nếu mất đi tình yêu của người yêu thì đối với cô nương này mà nói tuyệt đối không đáng.

Ngay lúc này trong mắt Vạn Phương tất cả mọi thứ trên đời cộng lại cũng không thể sánh bằng một góc Trần Thất, cho dù là đại đạo kim đan cũng không thể sánh được với Thất ca ca của mình.

La Phù lục nữ nói chuyện phiếm một lúc, Vạn Phương còn nhớ là phải làm ấm giường cho Trần Thất liền xin từ biệt đi ra.

Lại vừa vặn gặp được ca ca mình, Vạn Kỳ thấy Trần Thất sau khi đi vào trong Kim Cương Tháp liền không đi ra nên sau khi cùng sáu vị còn lại của Dương Châu Thất Anh bàn bạc thì có chút hấp tấp, cho nên mới tìm muội muội của mình lấy ý kiến chuẩn khác.

Vạn Phương nghe ca ca mình nói muốn đi vào bên trong tháp tìm Trần Thất thì có chút do dự nhưng vẫn đồng ý dù sao thì như vậy cũng chẳng phải chuyện gì lớn.

Vạn Kỳ lập tức vui vẻ ra mặt đi theo Vạn Phương ra khỏi động Kim Ngân.

Trần Thất sớm đã phát hiện Vạn Phương trở về nên hắn cũng không đi ra khỏi Kim Cương Tháp, chỉ làm cho Ô Kim Vân Quang do mình tế luyện từ trên Kim Cương Tháp đáp xuống, Vạn Phương đối với món pháp khí này đã rất quen thuộc, lập tức dẫn ca ca của mình bước lên Ô Kim Vân Quang lên Kim Quang Tháp.

Trần Thất thấy Vạn Phương dẫn Vạn Kỳ tới thì trong lòng có chút cười lạnh, hơi không kiên nhẫn nghĩ thầm: “Dương Châu Thất Anh mấy tên đáng chết này khoảng thời gian trước ta không có thời gian quản bọn hắn, bọn hắn lại giống như ruồi cứ vo ve xung quanh ta vốn còn muốn mặc kệ để bọn họ sống thêm mấy ngày bây giờ ta lại không kiên nhẫn mài răng với bọn hắn nữa, dùng một mánh khóe tiễn bọn hắn lên tây thiên thôi”

Trần Thất sớm đã có tính toán ngay lập tức cũng không lộ sắc mặt gì, nói mấy câu với Vạn Phương liền nói muốn tu luyện bảo Vạn Phượng tiếp đón ca ca thật tốt.

Vạn Phương cũng không biết ý nghĩ của Trần Thất bình thường cũng quen thấy dáng vẻ khổ tu của Trần Thất, ở tầng thứ nhất một lúc liền dẫn ca ca đi xuống tầng thứ hai.

Hai cô nương Lô Hồng Anh và Dung Dung cũng mới gặp mặt thôi nhưng sư tỷ sư muội đồng môn luôn có một số đề tài để nói, hai người đang nói chuyện phiếm thấy Vạn Phương dẫn Vạn Kỳ tới đây liền đứng lên chào hỏi rồi tùy ý ngồi xuống.

Gia sản của Trần Thất đều để ở tầng thứ nhất của Kim Cương Tháp nhưng tầng thứ hai bởi vì có Lô Hồng Anh tu luyện nên cũng có chút dụng cụ.

Trần Thất tế luyện Kim Cương Tháp đã lâu, luyện mở ra được bảy mươi hai tầng cấm chế mỗi một tầng cấm chế đều có diện tích rất rộng cho nên Lô Hồng Anh tuy có bố trí vài thứ nhưng vẫn còn cực kỳ trống trải.

Trong lòng Vạn Kỳ có tâm sự nói chuyện với ba cô nương một lúc nghe được ba cô nương này nhắc tới chuyện của Thiên Cổ Tiên Nương thì càng để ý, đợi tới lúc hắn nghe được sáu con vương trùng bám vào cơ thể thì tu vi sẽ đạt cấp ngưng sát không nhịn được mà nôn nóng vô cùng.

Vạn Kỳ không khỏi nghĩ thầm: “Thất thiếu không biết lúc nào mới có thể dẫn bọn ta bước vào môn đệ tiên đạo.

Bây giờ phát hiện ra một con đường tắt, ta làm sao mới có thể mượn sáu con vương trùng kia về dùng? Dù sao Thất thiếu cũng không dùng tới vật này, thậm chí còn không cho muội muội ta ghét bỏ chuyện dùng cổ trùng trên người không sạch sẽ.

Nhưng những người luyện võ như ta thì cần gì phải kiêng kị mấy thứ này? Muội muội ta với Thất thiếu đã có quan hệ như thế rồi, người anh vợ như ta lấy vài con trùng cũng không đáng bị hắn trở mặt.”

Vạn Kỳ suy nghĩ đến đây liền không nói chuyện với ba cô nương này nữa, hắn thấy ba cô nương này nói chuyện rất náo nhiệt liền lén đi đến cạnh cửa ra vào tầng thứ ba ở bên cạnh nhìn trái nhìn phải một lúc nhẹ nhàng nhảy xuống dưới.

Vạn Kỳ cũng là người có tài trong giang hồ, trình độ công phu khinh công rất cao, ba cô nương cũng không để ý hành tung của hắn, vậy mà để cho hắn có thể lặng lẽ chạy xuống dưới.

Trần Thất ngồi trấn giữ Kim Cương Tháp, món pháp khí này hắn đã tế luyện xong nên mỗi hành động cử chỉ của đám người ở trong tháp hắn đều có thể nắm rõ như lòng bàn tay.

Vạn Kỳ cẩn thận như vậy có lẽ có thể giấu giếm được người khác nhưng làm sao có thể qua mặt được Trần Thất? Tên tiểu tặc này cười lạnh một tiếng, thầm nói: “Đang muốn để ngươi tự tìm đường chết nên ta sẽ giúp ngươi một tay.”

Vạn Kỳ vừa mới bước vào tầng thứ ba liền thấy một cái bóng ánh sáng xanh biếc bay tới hắn cuống quít bày ra một cánh cửa vung tay nghênh đón nhưng cái bóng ánh sáng xanh biếc kia quá lợi hại, lao nhanh một cái liền đánh vào cánh tay của hắn rồi lập tức liền chui vào trong.

Vạn Kỳ hoảng hốt nói thầm một câu mạng của ta xem như xong rồi, sau đó hắn cảm thấy cái bóng ánh sáng xanh biếc kia chui vào trong cánh tay liền tuôn ra một luồng chân lực dồi dào đi khắp toàn thân lập tức mở hết tất cả các khiếu huyệt ra.

Vạn Kỳ còn chưa có phản ứng gì cũng cảm thấy sau khi luồng chân lực này sau khi phá tan các khiếu huyệt quanh người liền sôi trào mãnh liệt rồi đột nhiên chấn động rồi từ trên đỉnh đầu đột phá ra ngoài, hắn bỗng nhiên cảm thấy trời đất trở nên sinh động tươi mới rất nhiều chi tiết chưa từng cảm giác được đều bỗng nhiên sáng lên.

Điều này còn chưa hết sau khi luồng chân lực này đột phá cảm ứng liền chậm rãi phóng ra một luồng sức mạnh kỳ lạ làm cho hai chân của Vạn Kỳ rời khỏi mặt đất dần dần trôi nổi, toàn thân đều phát ra ánh sương xanh mướt vậy mà liên tiếp đột phá một số cửa ải trực tiếp đạt tới cảnh giới ngưng sát tầng thứ tư.

Lúc này Vạn Kỳ đã không không còn kinh ngạc giật mình nữa mà trong lòng đang mừng như điên, nghĩ thầm: “Quả nhiên muội muội ta nói không sai những con vương trùng này có thể làm cho người ta có được pháp lực cấp ngưng sát.

Mà con vương trùng này lại nghe lời như thế tự động tìm tới cơ thể của ta quả thật là cổ trùng đã từng tế luyện tự biết rằng phải có người khống chế thì mới có phát huy hết toàn bộ pháp lực.”

Vạn Kỳ chưa suy nghĩ xong thì bỗng nhiên trong cơ thể lại trào ra một luồng pháp lực phật môn mênh mông biến thành năm Minh Vương ở bên cạnh bảo vệ hắn, chính là Ngũ Đại Minh Vương Niệm Pháp mà Bích Lân Thần đã lĩnh ngộ.

Trong lòng của Vạn Kỳ càng vui mừng hơi suy nghĩ một chút liền có thể sử dụng năm con Minh Vương này như ý của mình, chỉ cảm thấy con vương trùng này bám vào người thì lợi ích đếm không xuể liền nảy sinh lòng tham nhìn thấy năm con vương trùng còn lại liền sử dụng một chiêu Phật Vân Thủ sở trường thu hết năm con vương trùng này, lúc này mới nhẹ nhàng bay lên tầng thứ hai của Kim Cương Tháp.

Hắn thấy muội muội nhà mình còn đang nói chuyện phiếm với hai cô nương Lô Hồng Anh và Dung Dung liền nói muốn ra về trước.

Vạn Phương chưa từng có chủ kiến gì nhưng lúc Vạn Kỳ đi lên bởi vì trong lòng đắc ý mà thân pháp nặng hơn một chút bị nàng nhìn ra sự khác biệt, Vạn Phương thầm giật mình muốn hỏi đại ca xuống dưới làm gì nhưng Vạn Kỳ cũng không muốn nói nhiều với muội muội của mình chỉ nói là cơ thể mệt mỏi muốn về ngủ một giấc, vậy mà không để ý tới ánh mắt của Vạn Phương tự mình đi lên tầng thứ nhất, hắn thấy Trần Thất vẫn tu luyện như cũ liền không làm phiền nữa cũng không tạm biệt mà tung người nhảy từ trên Kim Cương Tháp xuống.

Trần Thất thấy Vạn Kỳ đi rồi lúc này mới mở mắt, trong lòng cười lạnh rồi lại nhắm mắt tu luyện tiếp..

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!