Thể loại: Cổ trang, Huyền huyễn, Cường X Cường, Hài hước, 1 X 1, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn (102 chương)
Edit & Beta: Hương (FujoshiNinja)
Mọi chuyện diễn ra vào nămThiên Hi năm thứ hai mươi ba,bỗng một ngày trên phố xuất hiện tin đồn quốc sư người có thủ đoạn thông
thiên nhưng lại bỗng dưng gặp phải họa lớn, không thể không bế quan tiềm tu, dân chúng âm thầm vỗ tay hoan hô. Mùa đông năm đó,
một vị hòa thượng trẻ tuổi xuất hiện ở phủ Huy Châu huyện Ninh Dương.
Hòa thượng này có pháp danh là Huyền Mẫn, hoàn toàn mất hết ký ức, lại tinh thông thuật phong thủy, ngày đầu tiên đến Ninh Dương,
liền không chút khách khí tiến vào một tòa hung trạch[1], tiện tay kéo luôn Tiết Nhàn đang ở trong hung trạch ra ngoài.
Từ đó trở đi, Tiết Nhàn trước kia có thể “đầu đội trời, chân đạp đất” giờ đây đã có thêm một mục tiêu mới —— Làm sao để khiến con
lừa trọc vô cảm này có thể sớm nhắm mắt xuôi tay, “mỉm cười nơi chín suối” đây.
Tiết Nhàn: Ngươi mà mất hứng thì ta liền cao hứng; ngươi mà viên tịch[2] thì ta sẽ cười chết mất.
Huyền Mẫn: ………..
Cao lãnh cấm dục cao tăng công (Giả đấy) X Nóng nảy quái đản thụ (Đồ ngốc)
Thể loại: Cường x Cường, Ảo tưởng không gian, Linh thần dị quái, Hoan hỉ oan gia.
Nhân vật chính: Tiết Nhàn, Huyền Mẫn | Phối hợp diễn: Giang Thế Ninh, Lục Thập Nhất, Đồng Đăng | Khác: Yêu ma quỷ quái, Triều
đình, Tầm phào vớ vẩn.
Tóm tắt tác phẩm:
Thiên Hi năm thứ hai mươi ba, có rồng rơi xuống bờ biển Quảng Đông, bị người rút gân sống. Mấy tháng sau, trên phố xuất hiện tin
đồn quốc sư thủ đoạn thông thiên bỗng dưng gặp phải họa lớn, không thể không bế quan tiềm tu. Mùa đông năm đó, một hòa thượng trẻ
bị mất hết trí nhớ tên Huyền Mẫn xuất hiện ở phủ Huy Châu huyện Ninh Dương, ngày đầu đến đây đã bắt được nghiệp chướng trong một
gian hung trạch, nghiệp chướng này tên là Tiết Nhàn, tạm thời phải bám vào một hình nhân bằng giấy da nhỏ xíu, không thể hiện thân
hành tẩu được. Bọn họ một người thì lạnh lùng ít nói, người kia thì lải nhải suốt ngày, một kẻ muốn tìm người, kẻ kia muốn trả
thù. Tác giả có giọng văn hài hước hóm hỉnh, viết nên một câu chuyện xưa cũ đầy sinh động và hấp dẫn, có thể đem lại tiếng cười
trong lúc rảnh rỗi, rất đáng đọc.