[Dịch] Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

/

Chương 128: Tìm Được Chủ Nhân Tốt Hơn

Chương 128: Tìm Được Chủ Nhân Tốt Hơn

[Dịch] Đối Tượng Hẹn Hò Là Thần Minh Chi Nữ

Vũ Hạ Đích Hảo Đại

4.613 chữ

19-10-2024

Chương 128: Tìm Được Chủ Nhân Tốt Hơn

Chu Tự cũng không vội, ba vị lão bản không đủ thực lực, không đến mức diệt được quá nhiều quái.

Nguyệt tỷ cùng Thu tỷ không ở nơi hắn muốn đi, không biết người Nguyệt tỷ mời thực lực thế nào.

Nhưng công việc cũng không thể bỏ.

"HÌnh như mấy người này cãi vã, nói căn bản Thánh Tử không thể sánh được với Đạo Tử."

"Cũng có người nói giữa họ nhất định phải chiến một trận, vấn đề còn lại chỉ là thời gian."

Trước khi rời đi Tô Thi xem điện thoại rồi nói.

Chu Tự ngoài ý muốn, sao hắn lại dây dưa dính líu đến Đạo Tử rồi?

Đáng tiếc tam lão bản đã ra cửa, không thể hỏi kỹ hơn.

"Cuối cùng cũng tới."

Trong rừng cây, một lượng lớn Đọa Thi tràn lên, những nơi chúng đi qua đều khô cháy.

Như sức sống đều bị hút sạch, lại cũng như bị ảnh hưởng mà dần suy yếu.

Dẫn đầu là một vị nam tử trung niên cưỡi Khô Lâu Chiến Mã, máu thịt trên người hắn đã thối rữa, chỉ có mặt coi như hoàn chỉnh.

Bộ mặt hắn cứng ngắc, cảm giác không còn chút sức sống.

Là cái xác không hồn.

Trên người hắn mặc áo giáp, tản ra khí tức mạnh mẽ.

Người xung quanh hắn cũng không có ai yếu.

Có mấy vị cũng cưỡi Khô Lâu Chiến Mã như hắn, sau lưng là rất nhiều binh sĩ.

"Chúng ta được bảo hộ, kiếm của Đạo Tử Kiếm Thư không có tác dụng gì đối với chúng ta, cho dù chúng ta chỉ còn một phần mười thực lực, cũng dư sức giết Đạo Tử."

Nam tử trung niên dẫn đầu như đang tự nói một mình, lại như tự cổ vũ sĩ khí cho chính mình.

Còn cách để khôi phục thực lực dĩ nhiên là huyết tế.

"Đã quan sát mấy lần, tòa thành này không có tu chân giả cao cường nào cả, xem ra cường địch duy nhất chính là Đạo Tử Kiếm Thư."

"Ròng rã ba mươi năm, chúng ta bị chôn dưới đất, bị vạn trùng cắn xé, tiếp nhận trọng lượng của đại địa đau đến không muốn sống. Phải khiến cho tất cả những kẻ đầu têu kia trả giá đắt."

Ban đêm, trên người Đại Địa Thần Khuyển tản ra ánh sáng nhạt, đứng ở vùng ngoại ô nhìn về phía trước.

Nơi này là vùng ngoại ô thành tây, cũng là vị trí chủ lực của Đọa Thi.

Quy mô Đọa Thi lần này khá lớn, người dẫn đầu tuyệt không phải hạ tam phẩm, mà nó đã sớm vượt qua hạ tam phẩm rồi.

Lần này ra mở cơ duyên chính là để chuẩn bị cho việc tiến vào trung tam phẩm, bây giờ đã chuẩn bị ổn thoả.

Qua một thời gian ngắn là có là có thể thoát khỏi hạ tam phẩm.

Mà nó vẫn chỉ ở hạ tam phẩm, cũng không sợ Đọa Thi đến.

Nơi này là địa bàn của gia, mà nó là cẩu tử của gia, nó không việc gì phải sợ.

"Hửm?"

Lúc này Đại Địa Thần Khuyển nghiêng đầu nhìn về phía rừng cây, đêm tối ngăn cản tầm mắt nó, nhưng không thể ngăn cản nó phát hiện đồ vật.

Nói gì đến nó còn có mũi chó.

Chỉ là nơi nó nghiêng đầu nhìn, lại không phát hiện gì.

"Đi rồi?"

Đại Địa Thần Khuyển nghi hoặc, nhưng mà không có người tới là tốt rồi.

Gia muốn tới đối phó Đọa Thi, không thể để người khác nhúng tay vào.

Uy nghiêm của cường giả há lại để người khác mạo phạm?

Chức trách của nó chính là không cho người khác ảnh hưởng gia hành hạ Đọa Thi, tới đây đồng nghĩa việc gây hấn với gia, đương nhiên không thể giữ lại.

Thế là nó lại nghĩ tới bản thân, suýt chút đã chết dưới quyền của gia.

...

"Đại Địa Thần Khuyển?"

Phía thành nam, Chu Ngưng Nguyệt hơi bất ngờ, nàng vừa mới nhận được tin tức, không thể tới gần phía thành tây.

Bên đó có Đại Địa Thần Khuyển trông trừng, dường như không cho những người khác đặt chân đến.

"Chả trách không có ý nhận ta làm chủ, hóa ra đã tìm được đối tượng tốt hơn nhận làm chủ nhân."

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên cây ăn nho xanh, không mấy để ý chuyện Đại Địa Thần Khuyển vào dưới trướng người khác.

"Không có ai quan sát bên kia cũng không sao, cũng may ta có chuẩn bị."

Lúc này cây đại thụ chỗ nàng đột nhiên tỏa ra quầng sáng, sau đó dưới tàng cây hiện ra đồ án, đó là trận pháp.

Sau đó trận pháp xuất hiện hình ảnh mơ hồ, hình ảnh ở phía thành tây.

"Không bị phá hư, xem ra Đại Địa Thần Khuyển cũng đần, không thể loại bỏ trận pháp của ta."

Chu Ngưng Nguyệt đung đưa đôi chân lơ lửng giữa không trung, gương mặt đắc ý.

Sau khi xác định mình có thể nhìn rõ tình hình bên thành tây, nàng điều chỉnh vị trí sang hướng thành tây.

Cúi đầu xem diễn biến trong trận pháp, ngẩng đầu nhìn đại cục.

Thánh Nữ Ma Đạo nắm chắc toàn cục, lần sau phải về khoe khoang với cha mẹ.

Mà ở một nơi cách cái cây khá xa, một đám Đọa Thi đang không ngừng quay vòng, tựa hồ như họ đang tiến lên, chỉ là không hề rời khỏi một vòng tròn.

Tình huống nơi này cũng không đáng để Chu Ngưng Nguyệt chú ý nhiều, không đáng á nhắc tới.

...

Thành đông.

Uỳnh!

Bên người Thu Thiển lụa đỏ tung bay, Đọa Thi không ngừng đổ xuống.

Nàng vừa đánh vừa lui, đang dần quen thuộc cảnh giới trước mắt.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!