Chương 7: Dị Năng Hoán Đổi

Tôi Là Người Tốt, Bọn Họ Nói Tôi Là Tai Hoạ? (Dịch)

Hỉ Hoan Cật Quất Tử

10.421 chữ

01-10-2023

Tần Kha thu chân lại sau đó nhân tiện mở ý niệm ra, thu cục gạch vào trong không gian của hệ thống.

Nhìn thấy cục gạch bỗng nhiên xuất hiện rồi lại biến mất.

Mọi người càng khẳng định chắc chắn rằng Tần Kha đang nắm giữ dị năng hệ không gian.

"Trả tiền rồi mau cút đi! Đừng để tao nhìn thấy bọn mày một lần nào nữa!"

Tần Kha rất hưởng thụ cảm giác này.

Cảm giác giẫm đạp đám tội phạm ở dưới chân, thật sự rất là sảng khoái!

Nhưng cảm giác sảng khoái nhất chính là ánh mắt sùng bái của mấy người đẹp trong đám người ở đằng kia.

Thế nào, có phải anh đây rất đẹp trai hay không?

Trương Đằng từ dưới mặt đất đứng lên, gương mặt xám xịt trả tiền sau đó cùng đồng bọn đỡ nhau rời đi.

Lúc rời đi, hắn còn kẹp chặt chân!

Tuy rằng bị một thằng nhóc đánh tơi bời trước mặt nhiều người như vậy rất mất mặt nhưng hắn không thể để cho người khác biết mình bị đánh đến mức ị cả ra quần!

Không phải cơ thể hắn quá kém mà là quá trùng hợp!

Trùng hợp lúc đang đau bụng có một em gái xinh đẹp tới thì nhất thời không nhịn được mà trêu chọc hai câu.

Trùng hợp lúc bị đánh ngã, tay hơi thả lỏng một cái mà bụng đã bị đá một cước!

Trùng hợp!

Thật sự là quá trùng hợp!

Chó nhỏ bị đánh bầm dập sờ sờ chiếc răng lung lay: "Anh Hổ, hình như anh vừa mới đánh rơi đồ!"

"Không cần quan tâm, đi thôi!"

"Để em thay anh trở về xem một chút!"

"Tao nói không cần, đi nhanh lên!"

"Hổ ca, anh có ngửi thấy mùi gì thối thối không?"

Sau khi mấy người rời đi, hiện trường vang lên rất nhiều tiếng vỗ tay khen ngợi.

"Được đấy, cậu em làm tốt lắm, những người như thế phải bị đánh thật nặng, không để hắn chịu sự đánh đập tàn nhẫn của xã hội thì mãi mãi hắn cũng không biết mình sai!"

"Đánh hay lắm, thật sự là anh hùng xuất thiếu niên!"

Lúc này màn hình điện thoại di động nhấp nháy, Vương Chí Kiệt đứng ở một góc gọi điện thoại.

"Ở chợ đêm Thành Nam vừa mới xảy ra vụ anh hùng cứu mỹ nhân, tôi đang ở cùng một chỗ, hai vị anh hùng tay không đối phó với năm tên côn đồ cầm dao, bây giờ hai vị anh hùng này vẫn chưa có rời đi, các người có muốn lại đây phỏng vấn một chút hay không?"

"Đúng, chợ đêm Thành Nam, các người lại đây sẽ biết, trong đó có một anh hùng tên là Vương Chí Kiệt, trong đám người đẹp trai nhất chính là hắn!"

"Các người không có thời gian sao?"

"Không có việc gì, ta có thể để cho hắn ở đây chờ các người!"

Nữ sinh bị Trương Đằng đầu trọc khi dễ đi tới trước mặt Tần Kha tự mình cảm ơn.

"Cảm ơn ngươi, nếu không có các ngươi ra tay giải vây, ta thật không biết nên làm cái gì bây giờ!"

Nữ sinh có chút ngại ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng, nhất là nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai cặn bã của Tần Kha, nội tâm lại càng là nai con động đực.

Tần Kha cố giả bộ bình tĩnh nói: "Không có gì, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy phụ nữ bị bắt nạt đều không thể khoanh tay đứng nhìn, đây là việc tôi nên làm mà!"

Bề ngoài hắn cao lãnh, nội tâm lại đang suy nghĩ, ngữ khí thỉnh thoảng nên cao lãnh một chút? Như vậy nhất định rất tuyệt!

"Đẹp trai quá! Tìm anh ta làm bạn trai nhất định rất có cảm giác an toàn!"

"Ta cũng muốn được hắn bảo vệ một lần!"

Trong đám người vài nữ sinh đều bắt đầu mê trai.

Tần Kha tiếp tục giữ bình tĩnh, tuy rằng em gái trước mặt (Tâm Hồn) thật sự rất lớn!

Nhưng hắn không nhìn, thật sự một cái cũng không nhìn!

Ơ... Không mặc...

...

Trên đường lớn.

Tần Kha đi trên con xe chở theo Vương Chí Kiệt.

Nhớ lại tình cảnh vừa rồi, Vương Chí Kiệt có vẻ rất hưng phấn.

"Tần Kha, mày trở nên lợi hại như vậy từ khi nào vậy?"

"Trong cơ thể mày khẳng định đã sớm xuất hiện linh nguyên rồi có đúng không?"

"Xuất hiện linh nguyên coi như xong, lại còn nắm giữ một dị năng hệ không gian!"

Tần Kha lái xe, không nhanh không chậm nói: "Đều bị mày nhìn ra rồi?"

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực đến từ Vương Chí Kiệt +789! ]

"Đã nói là cùng nhau trở thành phế vật, hiện tại cả lớp chỉ còn lại một mình tao là trong cơ thể không có linh nguyên, hiện tại thì tốt rồi, mày thì có thể thi đại học, còn tao học xong chỉ có thể về nhà nướng khoai lang!"

Tần Kha còn muốn nói chuyện, một cảnh sát giao thông phía trước đưa tay chặn đường.

"Ngồi yên!"

Này!

Xe hắn chạy qua!

Cảnh sát giao thông bị bỏ lại ngơ ngác trong gió.

CMN không thể ngồi yên được!

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực đến từ cảnh sát giao thông trực ban +999! ]

Mười mấy giây sau, một chiếc xe máy với đủ mọi màu sắc đuổi theo, đi song song với xe của Tần Kha.

Tần Kha quay đầu nhìn sang: "Chú cảnh sát, trong nội thành không thể đua xe! Huống hồ cháu đây còn là xe điện, đua không lại chú!"

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực đến từ cảnh sát giao thông trực ban +999! ]

...

Bên đường, Tần Kha và Vương Chí Kiệt ngồi trên xe điện.

Cảnh sát giao thông nhìn Vương Chí Kiệt, rồi lại nhìn Tần Kha.

"Tại sao hai người lại đi chung trên một chiếc xe?"

Tần Kha nghiêm túc nói: "Bởi vì chúng cháu chỉ có một chiếc xe."

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực đến từ cảnh sát giao thông trực ban +999! ]

"Ý tôi là anh không biết xe điện cấm chở người sao?"

Tần Kha cười nói: "Cái này thật đúng là không có chú ý, nếu biết chú cảnh sát giao thông ở chỗ này trực ban, cháu sẽ không đi con đường này?"

Cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ: "???"

Dấu chấm hỏi cũng đã viết trên mặt!

Lại là một làn sóng cảm xúc tiêu cực...

Tần Kha vội vàng tỏ ra vẻ mặt áy náy nói: "Cháu chỉ đùa một chút, chú cảnh sát tốt bụng, cháu chỉ mới lần đầu phạm lỗi, chú cho cháu một cơ hội đi, nếu chú đem xe điện đi, cha của cháu ngày mai đi làm phải cuốc bộ, thế nào cũng cho cháu một trận lên bờ xuống ruộng a!"

Ầm ầm...

Sấm rền cuồn cuộn cuồn cuộn trong tầng mây.

Thấy trời sắp mưa, cảnh sát giao thông cũng không làm khó hai người.

Dặn dò vài câu liền bảo hai người nhanh chóng trở về.

Nhìn xe điện rời đi, cảnh sát giao thông vẻ mặt mơ hồ: "Tôi là bảo các cậu nhanh một chút, nhưng không bảo các cậu đi nhanh như vậy!"

Tiểu tử này, thật đúng là phải phạt!

...

Đưa Vương Chí Kiệt về đến nhà của hắn trước, Tần Kha lại lái xe điện trở về nhà mình sau.

Về đến nhà, trong nhà không có một bóng người.

Tần Kha nằm trên giường nghịch hệ thống.

Vừa nhìn điểm tích lũy.

Hoắc!

Giỏi lắm!

Lại có hơn năm vạn!

A Kiệt ơi là A Kiệt, mày thật đúng là phúc tinh của tao!

Lập tức dùng điểm tích lũy mua hết tất cả túi quà dành cho người mới!

Mở túi quà ra!

[ Đinh, mở quà dành cho người mới, chúc mừng kí chủ thu được một câu chúc phúc đến từ hệ thống! ]

[ Đinh...! ]

Liên tiếp nhiều câu chúc phúc đến từ hệ thống hiện lên.

Tần Kha thật sự muốn đem hệ thống này ra hành hung cho một trận!

[ Đinh, mở quà dành cho người mới, chúc mừng kí chủ thu được Thuốc Bổ Cỡ To x1! ]

Đến rồi! Đến rồi!

Tuy rằng khó ăn một chút, nhưng không thể không nói, hiệu quả đúng là rất mạnh!

[ Đinh, mở quà dành cho người mới, chúc mừng kí chủ thu được Thuốc Bổ Cỡ To x1! ]

Liên tiếp mấy chục câu chúc phúc từ hệ thống, cuối cùng cũng chỉ đạt được hai viên Thuốc Bổ Cỡ To!

Cũng không biết là tay mình đen, hay là bị hệ thống hố nữa!

[ Đinh, mở quà dành cho người mới, chúc mừng kí chủ nhận được dị năng "Hoán Đổi"! ]

Dị năng!

Hai mắt Tần Kha sáng ngời.

Quả nhiên, giống như game trực tuyến, túi quà cuối cùng mới mở ra được dị năng.

Chuyện đã đến nước này rồi, sao dám nói mình may mắn?

Đây là khách khí một chút?

Vội vàng kiểm tra một chút giới thiệu về dị năng Hoán Đổi.

[Dị năng: Hoán Đổi]: Lv1

[ Kí chủ có thể tại chỗ lưu lại một ấn ký, bất luận kế tiếp kí chủ ở đâu, chỉ cần cách ấn ký trong phạm vi 50 mét, kí chủ đều có thể sử dụng dị năng này trong nháy mắt chuyển dời đến nơi lưu lại ấn ký. ]

Đây là... Dịch chuyển?

Dịch chuyển 50 mét?

Trâu bò a, trâu bò a!

Đây có thể được coi là dị năng hệ không gian?

Nếu như lấy dị năng này để đi cướp ngân hàng...

Tội lỗi! Nhất định rất tội lỗi a!

Vì để kiểm tra hiệu quả của dị năng này, Tần Kha lưu lại ấn ký ở trong phòng của mình, sau đó chạy một đường vọt tới dưới lầu.

Sử dụng dị năng!

Dị năng cần linh nguyên để điều khiển.

Nói cách khác trong lúc sử dụng dị năng, lượng lớn linh nguyên trong cơ thể của Tần Kha biến mất.

Cảm giác cơ thể bỗng chốc trở nên trống rỗng…

Cái này!

Không đến nửa giây, trong nháy mắt không gian trở nên mơ hồ.

Nhìn lại, đã thấy bản thân đang ở trong phòng của mình.

Hô hấp của Tần Kha trở nên dồn dập.

Mặc dù sử dụng một lần cần rất nhiều linh nguyên.

Nhưng không thể không nói, dị năng này thật sự rất mạnh!

Tuy rằng không có bất kỳ tính công kích nào, nhưng tính thực dụng tuyệt đối không thua dị năng công kích.

[ Đinh, dị năng này có thể tiến hành thăng cấp, cấp càng cao, khoảng cách dịch chuyển càng xa! Cấp độ hiện tại Lv1 cần 1000 điểm cảm xúc để thăng cấp. ]

Tần Kha muốn thăng cấp.

Nhưng hắn suy nghĩ thật kỹ.

Hiện tại sử dụng một lần dị năng này mình cũng bị vét sạch linh nguyên.

Cũng có nghĩa là linh nguyên dự trữ trong cơ thể mình không đủ!

Cho nên vẫn là đem giá trị cảm xúc giữ lại đổi túi quà người mới, nhỡ đâu mở được Thuốc Bổ Cỡ To thì tốt hơn.

Trước tiên đem linh nguyên tăng lên rồi nói sau.

Huống hồ khoảng cách 50 mét, trước mắt mà nói, đủ dùng.

Nhưng túi quà cũng đã mua hết rồi.

Tiếp theo phải lấy Thuốc Bổ Cỡ To ở đâu?

Tần Kha mở trung tâm thương mại nhìn một chút.

Đã không còn túi quà nào nữa.

Nhưng mà trên cột vật phẩm của khu thương mại lại có thêm một cách điều chế Thuốc Bổ Cỡ To.

[ Cách điều chế Thuốc Bổ Cỡ To, giá bán 49999 điểm giá trị cảm xúc! ]

Gần năm vạn giá trị cảm xúc?

Cái này cũng tương đương với việc mua năm mươi lần túi quà trong một lần!

Nhưng nếu có thể nắm giữ công thức.

Về sau muốn dùng Thuốc Bổ Cỡ To thì không cần phải lấy từ chỗ hệ thống hố cha này.

Có thể tự làm nó.

Không thể không nói, Thuốc Bổ Cỡ To này thật sự rất mạnh.

Lúc trước chỉ ăn một viên, là có thể một cân năm thằng rồi.

Nếu mỗi ngày đều có thể có một viên Thuốc Bổ Cỡ To để ăn.

Sớm muộn gì trái đất này sẽ là của bố mày!

Ăn hết hai viên Thuốc Bổ Cỡ To vừa mới nhận được.

Tần Kha có thể cảm nhận được rõ ràng linh nguyên trong cơ thể lại nhiều hơn.

Ngay cả linh nguyên vừa mới tiêu hao lúc nãy, cũng đã khôi phục đầy.

Xem ra loại Thuốc Bổ Cỡ To này không chỉ có thể tăng lên linh nguyên trong cơ thể, còn có thể khôi phục linh nguyên đã tiêu hao.

[Ký chủ: Tần Kha]

[Thực lực: Linh Giả Nhất Cảnh cấp 4]

Mấy viên Thuốc Bổ Cỡ To này thật sự là rất mạnh.

Lúc này mới chỉ có một ngày, cũng đã từ cấp 0 tăng lên tới cấp 4 luôn rồi.

Tuy nói trong trường học cảnh giới này khẳng định là có không ít người.

Nhưng tuyệt đối không có bất kỳ người nào có thể tăng cảnh giới lên với tốc độ như này của hắn được!

Thấy điện thoại di động không ngừng rung.

Tần Kha mở máy ra nhìn.

Không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật nảy mình.

Nhóm lớp nổ tung.

Hầu như tất cả đều là @Tần Kha.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!