[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

/

Chương 259: Vượt ải ở Lôi Cổ sơn 9

Chương 259: Vượt ải ở Lôi Cổ sơn 9

[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ

4.587 chữ

27-04-2024

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Nhưng rất nhanh, Hát Bất Túy và Phích Lịch lên tiếng bảo vệ trên diễn đàn, tiếp theo là Thiếu Lâm, Vô Song Ngư, Tiểu Nhị v.v..., điều khiến người ta ngạc nhiên là kẻ thù lớn nhất của Pháo Thiên Minh là Huyết Ảnh cũng tuyên bố bảo vệ Pháo Thiên Minh không bị bắt nạt trong trò chơi. Cứ như vậy, tiếng nói giết y quay lại tân thủ thôn cơ bản đã biến mất, hơn nữa mọi người cũng lo sợ không biết đối phương còn ẩn giấu chiêu thức tuyệt học nào của Võ Đang hay không, chẳng hạn như Tiểu Lý Phi Đao.

Ba người trong phó bản mặt đen kiệt vẫn tiếp tục đi, không lãng mạn như trong Titanic, mà là cắn răng báo thù, thuận buồm xuôi gió tiến lên, không gặp trở ngại nào. Cả ba đều không muốn nói chuyện, chỉ có Tiểu Thiên Sứ cầm loa phóng thanh nói: "Lady, gentlemen, chào mừng các vị đến với vùng cá mập. Hồi xưa Tam Tuyệt tung hoành giết cá mập vô số, không biết các vị khách mới này có thể mang đến niềm vui bất ngờ gì cho chúng ta? Chúng ta hãy chờ xem, trước khi cảnh tượng huy hoàng xuất hiện, ta xin nhắc lại Tam Tuyệt đã làm thế nào. Đầu tiên nói Bắc Cái Hồng Thất Công, cơ bản là dùng Hàng Long Thập Bát chưởng san phẳng mặt đất, tả xung hữu đột mở đường, chiêu nào cũng là giết, cá mập nhảy lên bên cạnh hắn là một con chết một, hai con chết cả đôi, thật đúng là chưởng pháp cương mãnh nhất thiên hạ."

"Kế đến là Chu Bá Thông, dù bị thương nhưng hai tay vẫn dùng hết sức lực cùng tuyệt học Không Minh quyền, thực sự xứng danh cao thủ số một, ngẫu nhiên nói thêm, lúc đó người này chưa được xưng tụng là một trong Ngũ Tuyệt. Lại xem Âu Dương Phong tàn ác nhất làm thế nào đối phó với những chú cá nhỏ đáng yêu chúng ta, thủ đoạn thật quá ti tiện, khiến ta thực sự không đành lòng nói ra, trước hết là hắn dạy con trai Âu Dương Khắc câu cá mập."

"Sau đó dùng gậy chống hàm trên dưới cá mập, ném cá mập xuống biển để chết đói, thật là tàn nhẫn vô nhân đạo, mỗi lần thấy việc như vậy ta liền nhớ đến người Nhật khoa trương lấy cớ khoa học đi giết cá voi được quốc tế bảo vệ, điều khiến ta khó hiểu nhất là tại sao có nhiều trẻ em Nhật cầm cờ tiễn biệt, hay ngay cả trẻ con cũng tham gia vào hàng ngũ thú tính? Nhìn Âu Dương Phong giết cá mập, thực ra rất đơn giản, chỉ một chữ - độc."

“Đúng! Là dùng độc, một con cá mập bị trúng độc chết, cá mập khác ăn phải cá mập đó, kết quả cũng bị độc chết, sau đó hai con biến thành bốn con, bốn con biến thành tám con... Cuối cùng, tất cả cá mập đều nằm dưới bàn tay độc ác đó, không còn chút nhân tính nào... Á!”

Trên cái mông của Tiểu Thiên Sứ có thêm một thanh phi đao, dù hắn thuộc về loại NPC không thể đánh nhau, song đao vẫn cắm phía sau mông của hắn, điều đáng ghét nhất là thân thể của hắn quá tròn trịa, bàn tay béo ú của Tiểu Thiên Sứ với không tới phi đao, chỉ có thể bay lòng vòng, không thể làm gì được, không rút ra cũng không được, tuy không bị thương, nhưng dáng vẻ cái mông cắm đao bay lượn thật sự rất đáng xấu hổ.

Mã móc tai nói: "Ngươi thật quá độc ác, đứa trẻ đáng yêu như vậy, cái mông nhỏ xinh đẹp như thế, ngươi cũng không nể mặt mà vào.”

Phi đao khiến Pháo Thiên Minh cũng giật mình, y thật sự không chịu nổi mới ra tay, không ngờ tốc độ của đao này lại xuyên thủng được vòng sáng bảo vệ, có điều miệng hắn cũng không rảnh rỗi mà trả lời: "Có thể trách ta sao? Đây là ta không biết nó là đực hay cái, nếu cái mà cắm một đao trước mặt thì chẳng phải là sướng chết rồi sao? Cho nên đành phải cắm vào mông thôi."

"Hèn hạ! Ta nhổ vào." Vụ Lý Hoa đỏ mặt quát một tiếng, lòng bàn chân vừa động, ván gỗ cong sang bên trái, một con cá mập hổ lao ra khỏi mặt nước, nửa thân trên nhô ra khỏi nước, thuận thế há to miệng lao tới Vụ Lý Hoa, Vụ Lý Hoa đã sẵn sàng, Thiên Sơn Lục Dương chưởng không chút chần chừ đánh trúng đầu cá mập, chỉ nghe một tiếng xương gãy, sọ cá mập bị đập nát toang.

Pháo Thiên Minh vội hô to: "Đồ phá gia! Để lại vây cá cho ta." Thân hình khẽ động, tuốt kiếm chém một nhát, một con cá mập vừa nhảy lên đã vồ hụt, vây cá bị chém rời, dừng lại trên kiếm của Pháo Thiên Minh.

"Ta van ngươi, thứ này không có chất dinh dưỡng gì hết mà lại khó nuốt kinh khủng, hơn nữa còn chứa hàm lượng độc tố cực cao... Thủy ngân đấy, thời xưa vì mê muội mà cho rằng đây là cao lương mỹ vị nên mới ăn, bây giờ phần lớn là thức ăn của những kẻ giàu có mới nổi, đáng tiếc người giàu quá nhiều, cá mập sắp tuyệt chủng đến nơi rồi."

Phong Thần cước của Mã trúng một con cá mập, dưới tác dụng của Băng Tâm quyết, con cá mập đó lập tức đông cứng thành đá, rớt xuống mặt biển, Mã hò reo: "Ồ! Ra là Băng Tâm Quyết có tác dụng như vậy trên chất lỏng, ta quả thực quá ngầu rồi."

۩ ۩ ۞ ۩ ۩

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!