Những người ngồi đây, không phải đạo tử thì cũng là thiên tài kiệt xuất, tuy có kém hơn một chút, không phải đế huyết hoàng mạch, nhưng cũng tự phụ không thua kém ai.
Nhưng giờ phút này, chứng kiến phong thái của hắn, vẫn không khỏi cảm thán, phải công nhận khí phách của một bậc đế vương.
Đương nhiên, cũng có người không phục, như mấy nam nữ bên cạnh Khương Lăng Vân, tuy không dám trực tiếp khiêu khích, nhưng những lời bàn tán sau lưng là không thể tránh khỏi.
Thế nhưng Khương Lăng Vân chỉ liếc mắt một cái, đã cắt đứt giao lưu thần niệm của mấy người kia, sau đó nâng chén rượu lên, kính Đông Hoàng Hạo Nguyệt từ xa.