Chương 213: Chương 213

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Mặc Nhĩ Ngọc

4.802 chữ

17-10-2024

Cô nhíu mày, tắt micro, bắt đầu gọi điện thoại. Cô nói chuyện không ngừng, nhưng họ không nghe thấy gì, khán giả phòng livestream không biết đọc khẩu hình, nên không ai biết cô nói gì.

Trước đó mặt cô lạnh lùng, từ đầu đến chân đều lộ ra sự lạnh lẽo, chưa từng có chút biểu cảm nào. Một khi cô chỉ hơi nhíu mày, hệt như ném một hòn đá vào hồ nước, dẫn đến rất nhiều người chú ý.

[Không ổn rồi, chủ phòng lại lộ ra nét mặt này, người hữu duyên chắc chắn gặp chuyện không may.]

[Tôi bấm tay tính toán, trên đầu Trịnh Nhất Duệ hơi xanh.]

[Tôi không nghĩ vậy, tôi bấm tay tính toán, trên đầu fans hâm mộ của Trịnh Nhất Duệ hơi xanh.]

[Không thể nào, Trịnh Nhất Duệ đang ở đỉnh cao sự nghiệp, sao có thể lén lút quen bạn gái cơ chứ?]

[Mấy người quên chuyện ẩn hôn của Phương nguyên rồi à?]

[Tan vỡ!]

[Crack!]

[Nếu cậu ấy thật sự có bạn gái, cầu mong chủ phòng đừng nói ra, bây giờ tôi thoát fans đây, huhuhu.]

Phòng livestream rất nhiều người suy đoán Trịnh Nhất Duệ có bạn gái, hoặc là bị bạn gái cắm sừng.

Trịnh Nhất Duệ trông thấy mọi người chất vấn, rất bối rối, vội vàng khoát tay: “Tôi xin thề, tôi không hề có bạn gái, thật sự không có! Trời đất chứng giám, bình thường tôi chỉ chơi game, không có hứng thú với chuyện tình cảm.”

[Hahaha, vui quá, lần đầu tiên bị hù dọa, mặt mũi trắng bệch luôn kìa.]

[Nếu cậu ấy có bạn gái, nhất định không dám đến phòng livestream của đại sư, cho nên tôi suy luận theo hướng ngược lại, cậu ấy không hề hố fans hâm mộ.]

[Duệ Bảo vội vàng giải thích, ôi đáng yêu làm sao, muốn ấy ấy, tình yêu của mẹ đã biến chất.]

Trịnh Nhất Duệ: …

Trịnh Nhất Duệ không muốn tiếp chuyện sự hâm mộ khốc liệt này, ngẩng đầu nhìn An Như Cố: “Chủ phòng… thực ra hôm nay tôi tìm cô, là muốn cô giúp tôi một chuyện, dạo này tôi bị người ta nhắn tin quấy rối… Cuối cùng tôi cảm thấy đã gặp fan cuồng đeo bám. Ngài có thể tính được không?”

Khi cậu ấy nói chuyện, lộ vẻ nửa tin nửa ngờ, giọng điệu hốt hoảng, chứng tỏ cậu ấy không tin An Như Cố có thể tính ra được.

An Như Cố cúp điện thoại, bật micro lên, chăm chú nhìn chàng trai trên màn hình, giọng cô trong trẻo hệt như tiếng ngọc quý chạm vào nhau: “Trước tiên chưa tính chuyện này, quy tắc cũ, tôi tính hoàn cảnh gia đình cậu trước.”

Trịnh Nhất Duệ ngẩn người, không biết tại sao mình hỏi một đằng, đối phương lại nói một nẻo, nhưng mà nghĩ lại, người ta đã nói quy tắc cũ. Tất nhiên nhập gia phải tùy tục, cậu ấy phải tuân theo.

Thế là nhẹ gật đầu: “Được.”

An Như Cố nói: “Cậu sinh ra ở một gia đình bậc trung, có một anh trai. Tài Tinh suy yếu, khắc phụ, chứng tỏ nhân duyên với bố ruột cạn. Cơ thể bố cậu không tốt, vì vậy đã qua đời khi cậu 4 tuổi, đúng không?

Trịnh Nhất Duệ và đám fan hâm mộ: ???

[Không đúng à, tôi còn nhớ lúc xem nhóm biểu diễn, có thấy bố Trịnh Nhất Duệ, là người giàu có, đâu phải gia đình bậc trung.]

[+1, thiết lập hình tượng của Trịnh Nhất Duệ là công tử nhà giàu, chẳng lẽ chủ phòng đoán mò?]

Nhưng Trịnh Nhất Duệ thì ngây dại, mãi lâu sau mới hồi phục tinh thần, ánh mắt nhìn An Như Cố khác hẳn khi vừa vào phòng, bao hàm sự kinh ngạc và sùng bái: “Đúng vậy, khi tôi lên 4, bố tôi đã bị bệnh rồi mất. Sau này mẹ tôi tái giá, nhà bố dượng tôi rất giàu, đối xử với chúng tôi vô cùng tốt.”

Cậu ấy bây giờ rất nổi, thông tin dễ dàng tìm được, nhưng rất ít người biết kia là bố dượng cậu ấy.

Đám fans hâm mộ: !!!

[Chết tiệt, thì ra đó là bố dượng của Trịnh Nhất Duệ.]

[Chủ phòng quá trâu bò!]

An Như Cố không quan tâm chuyện thắng thua, sắc mặt không thay đổi, giọng điệu bình tĩnh: “Tai cậu tròn đầy, là người thích thể hiện bản thân mình. Thực Thương tràn đầy, Thực Thần là điềm tốt, là người mềm lòng lương thiện, biết đền ơn đáp nghĩa. Trên đường tiến lên, cậu gặp không ít quý nhân. Quý nhân quan trọng nhất cậu gặp phải khi 17 tuổi, người đó giúp cậu vào giới giải trí. Đúng không?”

Trịnh Nhất Duệ càng thêm kinh ngạc, gật đầu không ngừng: “Đúng đúng đúng, quả thực tôi gặp rất nhiều quý nhân. Trước đây tôi chưa từng nghĩ mình sẽ vào giới giải trí, năm 17 tuổi, tôi được công ty phát hiện. Tôi nghĩ làm thêm việc, kiếm thêm ít tiền, không ngờ rằng nhóm lại nổi lên, tôi cũng nổi theo.”

Nói đến đây, cậu ấy càng sùng bái An Như Cố, mắt sáng như sao: “Trách không được bạn tôi lại nói cô đoán mệnh rất lợi hại. Lúc đầu tôi quả thực không tin, không ngờ rằng cô tính toán như thần. Đại sư, tôi cũng muốn học đoán mệnh.”

Cậu ấy thích xem Anime, tính cách hơi mềm mỏng, rất hiếu kỳ với những sự việc thần bí.

Trong mắt cậu ấy, An Như Cố đoán mệnh lợi hại như vậy, lại càng thần bí hơn.

Nếu như bây giờ không bị vô số người dõi theo, cậu ấy nhất định muốn bái sư tại chỗ.

An Như Cố cúi đầu nhấp một ngụm trà, ánh mắt lơ đãng nhìn xuyên thấu Trịnh Nhất duệ, nhìn về phía giường sau lưng cậu ấy. Vì ống kính phòng livestream khá hẹp, chỉ có thể thấy một góc nhỏ của giường.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!