Bằng không Tần Quân không có khả năng hung dữ đối với nàng như vậy. Bình thường các thiếu niên nhìn thấy nàng lại không nhường đường sao? Đuy nhất chỉ có Tần Quân không giống bọn họ.
Tần Quân nâng ngón trỏ của tay phải lên, lại gặp khó khăn. Hắn còn không có cắn đứt được ngón tay. Hiện tại hắn đột phá Trúc Cơ Cảnh tầng bốn, có thể một ngụm cắt rơi ngón tay hay không?
Đúng lúc này, Đát Kỷ mỉm cười lại gần, ngậm ngón trỏ của hắn. Điều này khiến cho toàn thân Tần Quân chợt giật mình.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến cũng trợn to hai mắt.
Hình ảnh này là gì vậy?
Mắt Thường Hạo càng đỏ lên.
Trời ạ!
Nhân sinh Doanh gia!
Bản thân thiên phú cao, còn có nữ tử xinh đẹp như thế làm bạn bên cạnh. Cùng là nam nhân, chênh lệch vì sao lại lớn như vậy?
Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy được Đát Kỷ, Thường Hạo liền kinh sợ. Bây giờ nhìn thấy Đát Kỷ ôn nhu cắn Tần Quân như vậy, trong lòng hắn buồn phiền tới mức hoảng hốt.
- Được rồi.
Đát Kỷ chậm rãi thả lỏng miệng, nhìn ngón trỏ đang rỉ máu. Tần Quân chỉ cảm thấy bản thân mình dường như đang lơ lửng ở trên đám mây. Từ ngón tay vừa rồi truyền tới cảm giác điện giật, khiến cho hắn khó có thể quên được.
Thu hồi tâm thần, Tần Quân vội vàng đặt ngón trỏ ở trên nhẫn trữ vật.
Cái gọi là nhẫn trữ vật, đó là nhẫn bên trong nắm giữ không gian độc lập, chuyên môn dùng để chứa đựng vật phẩm.
Không gian bên trong nhẫn trữ vật của Hạ Hầu Ân có kích thước chừng hai mươi thước vuông. Sau khi lấy máu nhận chủ, Tần Quân chỉ cần tập trung tâm thần ở trên nhẫn trữ vật, có thể bỏ vào hoặc lấy ra vật phẩm. Hắn trực tiếp thu Desert Eagle và đại đao của Hạ Hầu Ân vào trong.
Bởi vì mới mẻ, hắn lại có thể bỏ vào lấy ra Desert Eagle tới mười lần. Tới khi sử dụng được tùy tâm sở dục, bảo đảm không xuất hiện tình huống xấu hổ, không đón nổi Desert Eagle.
Thật thần kỳ!
Tần Quân không khỏi cảm thán. Không hổ danh là thế giới Thần Ma, loại nhẫn trữ vật vật này không ngờ thật sự tồn tại. Đồng thời cũng chứng minh trí tưởng tượng của nhân loại địa cầu phong phú.
Nhìn thấy được vẻ mặt thổn thức của hắn, Thường Thiến Thiến liền không nhịn được che trán. Khóe miệng Thường Hạo càng co quắp.
Ngươi dù gì cũng là thiên tài của thế lực lớn. Một cái nhẫn trữ vật đã khiến ngươi cảm thấy mới mẻ như vậy sao?
- Được rồi. Các ngươi có thể đi!
Tần Quân cảm nhận được ánh mắt bọn họ, không khỏi thản nhiên nói. Trong lòng hắn lại nóng như lửa.
Tiếp theo Đát Kỷ sẽ giúp hắn tắm rửa!
Những người không có nhiệm vụ mau mau cút ngay!
Đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng!
- Chân ta bị đau. Ta muốn ở lại chỗ này nghỉ ngơi một đêm.
Thường Thiến Thiến đáng thương nói. Thường Hạo cũng lặng lẽ nhìn về phía Đát Kỷ. Đát Kỷ dung nhan tuyệt thế, thiếu chút nữa câu đi linh hồn nhỏ bé của hắn. Hắn làm sao có thể rời đi vào lúc này được?
Suy nghĩ một chút, Thường Hạo dùng ngôn từ chính nghĩa nói:
- Thủ hạ còn có một đám binh sĩ của Hạ Hầu Ân. Lúc trước chính là bọn họ đang đuổi giết chúng ta. Cho nên chúng ta đành lưu lại cùng các ngươi chiến đấu!
Âm thanh nói năng có khí phách. Khí phách đệ tử của đại tông thể hiện ra được vô cùng nhuần nhuyễn.
Đáng tiếc, Đát Kỷ cũng không nhìn hắn, mà nhìn Tần Quân hỏi:
- Cần ta giải quyết bọn họ không?
Phụt...
Thường Hạo thiếu chút nữa thổ huyết. Nữ thần, nàng có cần phải tuyệt tình như vậy hay không?
Tần Quân không khỏi rơi vào trầm tư. Thường Hạo nhìn thấy vậy, trong lòng hắn thầm run lên. Trời ạ, các ngươi chẳng lẽ thật sự muốn động thủ hay sao?
Đúng lúc này, Đát Kỷ bỗng nhiên nói:
- Thật sự có một đám binh sĩ đang chạy về phía chúng ta.
- Các ngươi có thể đi chiến đấu.
Tần Quân quay đầu nhìn về phía hai người Thường Hạo nói. Hắn giận bọn họ thiếu chút nữa thì thổ huyết. Có cần hữu hảo như vậy hay không!
Đương nhiên Tần Quân chỉ là nói đùa. Đám binh sĩ của Hạ Hầu Ân trong mắt hắn hoàn toàn là giá trị kinh nghiệm. Hắn tất nhiên không thể bỏ qua.
Giết đám binh sĩ cùng hung cực ác, trong lòng hắn hoàn toàn không có chút gánh nặng nào.
Hạ Hầu Ân từ sau khi làm phản, dẫn teho binh sĩ ở vương quốc Càn Nguyệt không chuyện ác nào không làm. Mặc dù Nam Mãnh đại tướng quân tự mình chinh phạt, nhưng lần nào cũng để cho hắn chạy trốn, khiến hoàng đế hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Không được một phút, hai ba mươi tên binh sĩ từ trong rừng cây đối diện hồ nước đi ra. Thực lực của bọn họ không đồng đều. Người thấp nhất là Luyện Khí Cảnh tầng hai. Mạnh nhất cũng không quá Luyện Khí Cảnh tầng sáu.
- Bọn họ ở nơi đó!
- Chờ một chút! Các ngươi mau nhìn kìa. Đó không phải là thi thể của tướng quân sao?
- Ta ngất! Thật sự đúng rồi!
- Tướng quân chết rồi sao?
Các binh sĩ nhất thời rối loạn, ánh mắt nhìn về phía đám người Tần Quân lộ vẻ sợ hãi.
Thường Hạo và Thường Thiến Thiến có vẻ rất hưng phấn. Lúc trước bởi vì có Hạ Hầu Ân ở đó, khiến bọn họ sợ hãi những binh sĩ này. Nhưng bây giờ Hạ Hầu Ân đã chết. Đám binh sĩ này ở trong mắt bọn họ giống như sơn dương.
Đúng lúc này, Tần Quân lại lấy ra Desert Eagle. Sau khi thăng cấp Trúc Cơ Cảnh, cảm quan của hắn vượt qua người thường. Với khoảng cách xa mấy chục thước, hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ đối phương.
Ầm! Ầm! Ầm...
Đạn không ngừng gào thét bắn ra. Những binh sĩ kia căn bản không kịp phản ứng, đã trực tiếp bị bắn trúng. Hoa máu bắn ra. Bởi Desert Eagle trải qua hệ thống cải tạo, chỉ cần truyền vào chân khí là được. Hơn nữa, sau khi đột phá Trúc Cơ Cảnh, trên phương diện chất lượng và tổng số lượng chân khí của Tần Quân đều vượt xa Luyện Khí Cảnh.
Những binh sĩ Luyện Khí Cảnh đó căn bản không ngăn cản được.
- Đinh! Giết chết binh sĩ Luyện Khí Cảnh tầng ba, thu được 25 giá trị kinh nghiệm!
- Đinh! Giết chết binh sĩ Luyện Khí Cảnh tầng bốn, thu được 29 giá trị kinh nghiệm!
...
Âm thanh hệ thống nhắc nhở liên tiếp vang lên ở trong đầu Tần Quân. Nhưng hắn cũng không quá vui mừng hay bất ngờ, mà vẫn bình tĩnh tiếp tục nổ súng.
- Chạy mau! Tiểu tử kia có pháp khí!
- A.
- Đây là pháp khí gì vậy? Lực phá hoại quá mạnh mẽ!
Những binh sĩ còn sống, sau khi nhìn thấy được uy lực kinh khủng của Desert Eagle, sợ đến mức phân tán ra bốn phía chạy thoát đi. Tần Quân bình tĩnh nói:
- Đát Kỷ, ném tất cả bọn họ qua đây!
- Được, chủ công.
Đát Kỷ cười nũng nịu nói. Nói xong, nàng liền giống như trích tiên mị ảnh vậy, nhanh chóng bay về phía đối diện hồ nước. Tần Quân cũng sẽ không nổ súng. Rất nhanh, Đát Kỷ liền ném tên binh sĩ đầu tiên qua. Người vẫn còn ở trên không trung, Tần Quân liền giơ tay lên bắn liền ba phát, khiến cho tên binh sĩ kia còn ở trên không trung liền chết.& Đăng bởi: Sói Già