"Chu đại nhân!" Thi viện trưởng thấy vậy liền thu hồi uy áp trên người, vươn tay ra.
Chu Hạo cùng Thi Chí bắt tay, hỏi: "Cô bé Hứa Linh kia đâu?"
Thi viện trưởng cười nói: "Chu đại nhân làm việc thật là nhanh nhẹn mạnh mẽ, bạn học Hứa Linh đang ở trong tĩnh thất sát vách, đợi lát nữa ta làm mẫu một chút xem áp chế độc tính như thế nào."
"Ừm."
Hai người đi vào tĩnh thất sát vách, nhìn thấy Hứa Linh đang nằm ở trên chiếc giường tản ra hàn khí lạnh như băng.
"Đây là băng tủy ngọc sàng, có thể làm chậm tốc độ phát tán độc tố của Huyết Độc Ngô Công Trùng trong cơ thể nàng, mỗi ngày nàng chỉ có thể nằm một giờ." Thi viện trưởng nói xong liền đi đến bên cạnh giường ngọc, đưa tay mạnh mẽ đè lên người Hứa Linh.
Ầm!!!
Khí tức cường hoành của Siêu Phàm cảnh lục phẩm tựa như sao trời rơi xuống, không khí trong tĩnh thất trong nháy mắt bị hút sạch.
Nhưng Chu Hạo lại phát giác được, Thi Chí khống chế khí tức lực lượng rất cẩn thận tỉ mỉ.
Áp lực khổng lồ như thế mà Hứa Linh lại không hư hao chút nào, ngược lại còn vận chuyển theo kinh mạch quanh thân Hứa Linh, áp chế những độc tố kia.
Chi chi chi ~
Từng đợt tiếng kêu bén nhọn của con rết vang lên.
"Đây là Huyết Độc Ngô Công Trùng đang phản kháng! Con Huyết Độc Ngô Công Trùng mà Ám thần hội hạ độc chính là Trùng Vương, độc tính kịch liệt, nếu không phải lúc ấy lập tức bức ra Huyết Độc Ngô Công Trùng, chỉ sợ cô bé này đã không còn sống." Thi Chí vừa nói chuyện, trên trán vừa toát ra mồ hôi, hiển nhiên áp chế độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng đối với hắn mà nói có gánh nặng cũng tương đối lớn.
Một lát sau, hắn thu bàn tay lại, há lớn miệng thở hổn hển ngồi xuống ghế gỗ bên cạnh.
"Chu đại nhân, ngài đã thấy rõ chưa?"
Chu Hạo gật đầu, sau đó đi về phía Hứa Linh.
Hứa Linh tỉnh dậy, nhìn thấy Chu Hạo, vội vàng cảm ơn: "Cảm ơn đại nhân!"
Chu Hạo cười nói: "Đừng khách khí, không cần lo lắng, ngươi sẽ tốt lên thôi."
Nói xong hắn giơ tay đè xuống, khí tức cuồng bạo lao ra, mạnh mẽ chui vào kinh mạch của Hứa Linh, dựa theo trình tự lưu chuyển của Thi viện trưởng trước đó mà hắn cẩn thận điều khiển khí tức, nhanh chóng tới gần Huyết Độc Ngô Công Trùng.
Chi chi chi ~
Độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng mơ hồ hóa thành một con rết khổng lồ, điên cuồng phản kháng khí tức của Chu Hạo, nhưng mà khí tức của Chu Hạo quá mức bá đạo, một đường nghiền ép xông tới, làm cho độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng không ngừng co rút lại.
Thi Chí ở bên cạnh nhìn thấy một màn này mà hai mắt trừng lớn, hắn không nghĩ tới thực lực của vị Chu đại nhân này còn lợi hại hơn so với hắn dự liệu.
Chỉ mấy chục giây, độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng đã bị áp súc ở vị trí một kinh mạch trên cánh tay Hứa Linh.
Thấy vậy, Thi viện trưởng vội vàng nói: "Chu đại nhân, được rồi, nếu tiếp tục áp chế độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng sẽ nổ tung."
Chu Hạo nghe vậy vội vàng thu tay lại, mà độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng lập tức tiến vào thời kỳ ngủ say, ở trên cánh tay Hứa Linh hình thành một chấm tròn đen sẫm.
Thi Chí nở nụ cười: "Rất tốt, hiệu quả tốt hơn dự liệu của ta rất nhiều. Hứa Linh, ngươi đã có thể hoàn toàn yên tâm, một khi độc tính của Huyết Độc Ngô Công Trùng tiến vào trạng thái ngủ say, như vậy chỉ cần không bị đồng loại kích thích nó sẽ không phát tán độc tố."
Hứa Linh kích động hỏi: "Viện trưởng, nói vậy là ta đã không sao rồi ư?"
Thi Chí gật đầu: "Có thể cho là vậy, dù sao Huyết Độc Ngô Công Trùng là loài rất ít gặp, tỷ lệ ngươi đụng phải chúng rất nhỏ, do đó con Huyết Độc Ngô Công Trùng này về cơ bản sẽ không bộc phát."
"Đa tạ viện trưởng, đa tạ Chu đại nhân!" Hứa Linh kích động đến mức khóc ròng, đứng lên cúi người cảm kích.
"Băng tủy ngọc sàng này có ích cho thể chất của ngươi, ngươi cứ nằm tiếp đi, sau này mỗi ngày ngươi có thể tới tĩnh thất này nằm một giờ." Thi Chí nhắc nhở.
Hứa Linh nghe vậy vội vã nằm xuống.
Chu Hạo nhìn Thi Chí, trong lòng không khỏi tuôn ra sự hảo cảm, cường giả Siêu Phàm cảnh như vậy mà lại nguyện ý cân nhắc cho một học sinh quả thực rất đáng quý.
Hai người rời khỏi tĩnh thất, Thi Chí nhịn không được thở dài: "Chu đại nhân, tình hình chiến tranh giữa nhân loại địa cầu chúng ta cùng dị tộc hiện nay cũng không lạc quan, cường giả như ngài như lông phượng sừng lân, cho nên ta hy vọng ngài có thể ở lại căn cứ thành lũy."
Chu Hạo nghi hoặc, do dự một chút vẫn hỏi: "Thi viện trưởng, không dối gạt ngươi, gần đây ta mới chợt có điều ngộ ra, thực lực đột nhiên tăng lên, bởi vậy đối với chuyện Siêu Phàm cảnh đỉnh phong của nhân loại cũng không hiểu rõ lắm, nhưng dị biến hơn trăm năm, số lượng Siêu Phàm cảnh đỉnh phong của nhân loại Trái Đất chúng ta hẳn là tích lũy không ít, vậy sao có thể thua được."
"Số lượng Siêu Phàm cảnh đỉnh phong đúng là không ít." Thi Chí nói: "Nhưng ở lại Trái Đất lại cực ít."
Chu Hạo sửng sốt: "Thi viện trưởng, đây là có chuyện gì xảy ra? Những vị Siêu Phàm cảnh đỉnh phong kia tại sao không ở lại Trái Đất chống cự dị tộc xâm lấn? Bọn họ đã đi đâu?"