Mở mắt ra, Trì Vãn Ngưng thấy mình đang đứng trong cảnh sắc rực rỡ như thiên đường, một nơi mà cô có tưởng tượng cũng không thể thấy.
Đâu đâu cũng có hoa tươi nở rộ, trên bầu trời là dòng sông bồng bềnh như dải lụa ngọc, xa xa là ngọn núi như tranh vẽ, cảnh sắc thanh tú mê người.
Dưới chân là con suối nhỏ róc rách trong xanh.
Những con thú nhỏ đáng yêu chạy nhảy tung tăng trong bụi cỏ, ở gian đình phía xa loáng thoáng có bóng người, ai nấy đều là tuấn nam mỹ nữ.