Chương 35: Nói dối, đều là nói dối!

[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút

7.946 chữ

24-03-2024

Đinh Vũ Cầm vốn muốn ở nhà ngủ một giấc, chờ mong đến khi tỉnh lại là có thể nhìn thấy Vương Đào bình an trở về.

Nhưng không có Vương Đào ở đây, cô lại cảm thấy bất an đến mức không thể ngủ được.

Thế là cô ngay ở trên ban công nhìn Vương Đào.

Bởi vấn đề từ góc độ, cô không thấy được Vương Đào chạy ra khỏi toà nhà số 4 như thế nào và tránh zombie ra làm sao, nhưng cô nhìn thấy cảnh Vương Đào dễ dàng trèo qua tường rào và tránh được zombie.

Điều này làm cho Đinh Vũ Cầm có chút kích động nhỏ.

"Vương Đào mạnh như vậy thì chắc chắn sẽ không có việc gì!"

Tình huống sau khi Vương Đào nhảy sang bên tường như thế nào thì cô không thấy được, cô chỉ nhìn thấy một phần đường phố, tuy nhiên, cô vẫn đứng trên ban công, thỉnh thoảng nhìn ra cửa tiểu khu, trong tay thì đang khâu một chiếc mặt nạ màu đen.

Đó là mặt nạ hai lớp, trên đó còn có cái đầu lâu miệng rộng màu trắng.

Trước đây, Vương Đào đã nhìn thấy một bộ quần áo có in hình đầu lâu và hắn nghĩ rằng nếu cắt đầu lâu đó ra và khâu nó vào trên mặt nạ thì như vậy trông sẽ rất đẹp.

Tuy nhiên Vương Đào trước đó cũng chỉ thuận miệng nói ra mà thôi, bởi vì hắn không có thời gian làm những thứ hoa mỹ không có khả năng tăng hiệu quả chiến đấu như vậy, nếu có thời gian, hắn không bằng luyện tập nhiều một chút, hơn nữa kỹ thuật may vá của hắn cũng không tốt.

Nhưng Đinh Vũ Cầm thì lại nghe được lọt lời này, dù sao cô ở nhà cũng chẳng có việc gì để làm, dứt khoát khâu giúp Vương Đào một chiếc mặt nạ mới đẹp đẽ mà thôi.

Vừa khâu xong mặt nạ, cô đã thấy zombie ở trong tiểu khu bên dưới giống như có chút điên cuồng, sau đó chính là một tràng tiếng vo vo mơ hồ truyền đến.

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn lũ zombie đang nổi điên ở bên ngoài, trong lòng cô lập tức căng thẳng.

"Vương Đào ngươi thế nhưng là đừng có gặp phải chuyện gì a..."

Âm thanh bên ngoài càng lúc càng lớn, zombie bên dưới càng ngày càng nổi điên, Đinh Vũ Cầm cũng càng lúc càng lo lắng và kích động.

"Hình như là máy bay ..."

Cô không nhìn thấy máy bay vận tải, nhưng cô từng nhìn thấy máy bay, từng ngồi trên máy bay, âm thanh này rất giống, cô đoán được có thể là có máy bay bay ngang qua.

Đương nhiên, cô lo lắng là vì Vương Đào, lại kích động vì nghĩ đến sự giải cứu của chính phủ.

Tuy nhiên, sau những ngày sống trong ngày tận thế, cô đã hoàn toàn tuyệt vọng đối với chuyện được giải cứu này.

Cho dù bây giờ cô nghe được tiếng máy bay, cô cũng không dám có quá nhiều hy vọng.

Dù sao hy vọng càng lớn thì thất vọng cũng sẽ càng lớn.

Cô ta hiện tại đã dốc hết toàn bộ hy vọng vào trên người của Vương Đào, Vương Đào đã đồng ý với cô, sẽ không bỏ rơi cô!

Mà ở vào thời điểm Đinh Vũ Cầm cầu nguyện Vương Đào có thể nhanh chóng trở về, cô đột nhiên lại nghe được tiếng nổ vang, tuy nhiên âm thanh này không phải ở trên trời mà là ở cửa tiểu khu.

Cô nhanh chóng chăm chú nhìn và nhìn thấy một chiếc xe bán tải màu trắng đột nhiên lùi ra khỏi con hẻm nhỏ, sau đó bẻ lái 90 độ và điều khiển xe nhắm ngay về phía tiểu khu Hạnh Phúc.

"Đó là ... Vương Đào!"

Đinh Vũ Cầm lập tức có chút kích động siết chặt mặt nạ trong tay.

Tuy rằng khoảng cách là cách cũng khá xa, cô ta nhìn không rõ tướng mạo người trong xe cho lắm, nhưng hình thể và một thân trang bị đầy đủ thứ bảo vệ cơ thể kia của Vương Đào, Đinh Vũ Cầm không thể quen thuộc hơn nữa!

"Hắn là định lái xe trở về tiểu khu sao? Chẳng lẽ là hắn lấy được rất nhiều vật phẩm! Quá tốt rồi ----"

Đinh Vũ Cầm đang lầm bầm lầu bầu đột nhiên có hơi ngừng lại.

Bởi vì cô phát hiện, Vương Đào không có lái xe tiến vào tiểu khu mà lái thẳng sang một con phố khác, trong nháy mắt cô chỉ nhìn thấy hai chiếc đèn hậu màu đỏ trên chiếc xe bán tải màu trắng.

"Hắn ... đi rồi?"

Thần sắc Đinh Vũ Cầm có chút ngỡ ngàng.

Lạch cạch ——

Chiếc mặt nạ cô vừa khâu rơi xuống đất.

"Hắn rõ ràng đã hứa với ta, nếu như hắn còn dư sức hắn sẽ không bỏ rơi ta ... rõ ràng là hắn còn dư sức ..."

"Nói dối!"

"Đều là nói dối!"

"Ô ô..."

...

Mười phút trước.

Sau khi Vương Đào do dự vài giây, hắn đã quyết định đi nhặt đồ tiếp tế.

Có câu nói rất hay, cơ hội chỉ dành cho người có sự chuẩn bị, hiện tại đồ tiếp tế này rơi xuống chỗ cách hắn không xa, nếu như không nắm chắc lấy cơ hội lần này, vậy đồ tiếp tế bằng đường không lần sau sẽ không biết tới ở vào thời điểm nào, thậm chí còn có lần sau hay không cũng không chắc.

Hơn nữa, Vương Đào không chỉ muốn có được hòm tiếp tế, hắn còn muốn biết tình hình thế giới bên ngoài và chính phủ như thế nào, liệu có thể lập lại trật tự hay không, chính phủ có nhiều thông tin đối với tận thế này hay không...

Hắn chắc chắn rằng chính phủ sẽ để lại thông tin bên trong hòm tiếp tế.

Cho nên, đây là một cơ hội.

Vừa đúng ngoài cửa có một chiếc xe bán tải nạp đầy nhiên liệu, hướng thả dù cũng là nơi ít người, trên đường cũng tương đối ít xe... càng quan trọng hơn là, trong tay hắn có được hai phần Dược tề Ẩn Nấp cỡ trung có thể tránh zombie! Đây là thứ làm cho sự tự tin của hắn lên cao!

Vương Đào thực ra thì không quá thích mạo hiểm, nhưng bây giờ có nhiều nhân tố có lợi như vậy bày ra ở trước mặt mình, hắn cảm thấy lần mạo hiểm này rất đáng giá!

Thế là, Vương Đào cầm chìa khóa xe lên, mở cửa xe bán tải, chất toàn bộ đồ đạc vừa thu thập vào xe tải.

Sau đó hắn thực hiện pha quay xe đẹp mắt, trước khi đám zombie ở phía xa còn chưa kịp phản ứng lại, trực tiếp nhấn xuống chân ga.

Ầm----

Chiếc xe bán tải màu trắng gầm rú lao đi, dọc đường thấy mấy con zombie hít khói.

Trong xe.

Vương Đào cảm nhận gió thổi bên tai, nhìn những ngôi nhà lướt qua nhanh chóng, trong lòng dâng lên một cảm giác tự hào khó tả.

Ai nói tận thế thì phải trốn ở trong nhà?

Hắn người không làm theo này cũng có thể vui vẻ ở bên ngoài phải không?

Nhìn vào một số zombie trên đường, Vương Đào giơ ngón tay giữa ra, bày tỏ thiện chí quốc tế với chúng và cũng thăm hỏi thân thiết người trong nhà của bọn chúng một chút.

Chẳng bao lâu, xe sắp đi qua một quảng trường, trước cổng quảng trường có mấy chiếc xe bỏ hoang chặn đường, Vương Đào nhớ rõ bên trong quảng trường này có không ít zombie, hắn lập tức giảm tốc độ xuống, cố gắng làm nhỏ tiếng động đi một chút rồi tìm cách vượt qua.

...

Ở lối vào quảng trường, có một nữ zombie gầy gò đang cúi đầu.

Khi chiếc xe bán tải đến gần, nó từ từ ngẩng đầu lên, để lộ cái miệng to dài đến tận bên tai, sau đó miệng càng mở rộng hơn.

Sau đó ——

"A ~~~ "

Một tiếng hét chói tai như tiếng thủy tinh cọ xát phát ra từ miệng nó.

Vương Đào trong xe giật nảy cả mình.

"Cái quái gì vậy!"

Hắn theo tiếng nhìn lại, thấy được con nữ zombie đang há to mồm kia.

"Ừm? Nó chỉ có 200/200 máu?"

Nhưng Vương Đào còn chưa kịp kinh ngạc, hắn đã nhìn thấy một đám zombie ở quảng trường phía xa bị tiếng hét đánh thức, chúng lần lượt nhìn về phía chiếc xe bán tải, sau đó bước đi hoặc thậm chí chạy về phía Vương Đào!

"Vãi nồi!"

Nhìn thấy ít nhất một trăm con zombie đang lao về phía mình, Vương Đào không còn quan tâm đến việc tìm đường nữa mà quay tay lái và tông thẳng vào con zombie đang la hét.

Phanh ——

"-34"

"-166"

"0/200"

Con zombie đang la hét trước tiên bị húc bay, sau đó bị xe nghiền nát đầu, trực tiếp nghiền chết!

Vương Đào đưa một tay ra ngoài cửa sổ, hơi suy nghĩ một chút, cái bọc tuôn ra sau khi con nữ zombie la hét kia chết được Vương Đào hút vào thân thể ---- trước đó hắn từng thử nghiệm, chỉ cần hắn cách zombie trong khoảng ba mét là có thể hút được cái bao mờ mờ trong suốt đó vào trong cơ thể.

Hắn cũng không kịp xem zombie tuôn ra thứ gì, đã đạp chân gia xuống, chiếc xe bán tải tốc độ không giảm tông thẳng vào phần đuôi một chiếc ô tô bỏ hoang phía trước.

Ầm!

Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe bị bỏ hoang đó bị hất văng ra xa, chiếc xe bán tải rung lắc dữ dội, thân xe vặn vẹo có hơi không kiểm soát được.

Vương Đào liên tiếp xoay vô lăng hai lần, mạnh mẽ ổn định tư thế xe.

Nhìn vào gương chiếu hậu nhìn thấy nhóm ít nhất hàng trăm con zombie hung hãn đang đuổi theo mình, Vương Đào lại nhấn ga.

"Móa nó, sau này không thể đắc ý như vậy nữa!"

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!