Sau khi ăn xong, Vương Đào đi tới mấy cửa sổ trong nhà, quan sát cẩn thận một vòng.
Cửa sổ phía nam nhìn ra cũng chính là sân nhỏ trong tiểu khu, nơi đó có khoảng hơn mười con Zombie, đây chỉ là những con Zombie mà hắn có thể nhìn thấy được, những nơi không thấy khả năng sẽ còn có, hơn nữa bên trong tòa nhà số bốn này chắc chắn cũng có Zombie.
Tuy nhiên, ngày virus zombie xuất hiện không phải là những ngày nghỉ cuối tuần, mưa cũng ngừng, trong tiểu khu chắc là có không ít người đi ra ngoài làm việc ... đây xem như là tin tốt duy nhất đi.
Về phần cửa sổ ở phía bắc thì là một cảnh tượng bi thảm, nhiều xe va chạm nhau, khắp nơi đều là cảnh máu me nhưng không nhìn thấy được thi thể, chỉ có mấy con Zombie với tướng mạo dữ tợn đang lảng vảng xung quanh đó.
Đương nhiên, Vương Đào cũng không cho rằng trên đường chỉ có mấy con Zombie này, tầm nhìn cửa sổ căn hộ hắn có hạn, rất nhiều nơi không thể nhìn thấy được, nói không chừng trong ô tô, trong cửa hàng, trong chỗ tối, thậm chí là ở ngay căn hộ dưới chân hắn cũng có rất nhiều Zombie!
Vương Đào bất đắc dĩ mà lắc đầu, bắt đầu phân tích tình huống hiện tại.
Cứu viện đương nhiên sẽ phải chờ, nhưng ở trước khi cứu viện đến, đồ ăn trong nhà hắn khả năng không tính là đủ.
Đi tới những nhà khác để mượn chút lương thực? Hiển nhiên là không được.
Vương Đào xưa nay tuyệt đối sẽ không đặt hy vọng vào lòng thương hại của người khác, hơn nữa với tình huống hiện tại, khả năng có thể mượn được lương thực gần như bằng không.
Vậy cũng chỉ có một biện pháp --- đi ra ngoài để tìm đồ ăn!
Trong những nhà hàng nhỏ bên ngoài tiểu khi chắc chắn còn có rất nhiều đồ ăn, hơn nữa còn rất gần với chỗ hắn ở.
Tuy nhiên gần thì hắn cũng phải đi qua khu sân nhỏ của tiểu khu, mặc dù Vương Đào to khỏe, nhưng hắn không cảm thấy bản thân mình có thể đánh thắng được hơn khoảng mười con Zombie ngoài kia ...
Đột nhiên.
Đông, đông, đông!
Ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng đập cửa trầm đục.
"Là chị dâu nhà đối diện? Hay là ..."
Vương Đào không nói gì.
Hắn rón ra rón rén đi tới trước cửa, thông qua mắt mèo nhìn ra ngoài thì lập tức tê cả da đầu.
Bên ngoài cửa, một con Zombie (thây ma) toàn thân đầy máu, cổ và mặt đầy những mạch máu xanh đen, vẻ mặt vặn vẹo nhăn nhó, đồng tử trắng bệch, đang dùng tay đập vào cửa căn hộ của Vương Đào một cách vô thức!
Đông, đông, đông!
Người này trước đây Vương Đào từng gặp, hắn hình như là lão ca độc thân hơn ba mươi tuổi sống ở tầng trên.
"Chẳng lẽ bị Zombie phát hiện?!"
Vương Đào vội vàng cầm lấy con dao phay, hồi hộp chờ đợi ở trong cửa, mặc dù hắn không cảm thấy con Zombie này có thể mở được cửa chống trộm của nhà hắn, nhưng trong tay không có vũ khí thì sẽ cảm thấy rất không an toàn.
Tuy nhiên lúc Vương Đào thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài một lần nữa thì hắn đột nhiên sững sờ.
"A? Đây là cái gì?"
Hắn phát hiện một dải màu đỏ mỏng trên đầu con zombie, trên đó có dòng chữ - 500/500.
Dải màu đỏ này treo lơ lửng phía trên đầu zombie và trông không giống vật thật.
Chờ một lúc, Zombie này mới từ bỏ căn hộ của Vương Đào, đi tới căn hộ số 502 ở đối diện để gõ cửa, dải màu đỏ kia vẫn luôn xuất hiện ở trước mặt Vương Đào, hơn nữa kích thước cũng không hề thay đổi.
"Làm sao mà cảm giác ... này giống như là thanh máu của quái vật mà ta chơi trong game?"
Vương Đào có hơi kinh ngạc.
"A —— "
Đột nhiên, từ phòng đối diện vang lên một tiếng thét chói tai của nữ giới, Vương Đào không có bị Zombie dọa sợ, ngược lại lại bị tiếng thét chói tai này làm cho giật nảy cả mình.
"Rống!"
Phanh phanh phanh!
Mà Zombie này ở sau khi nghe thấy tiếng thét chói tai đó thì giống như kiểu mèo ngửi thấy mùi tanh của cá vậy, nhanh chóng đập cửa căn hộ số 502!
"Xem ra Zombie này vào thời điểm không phát hiện tiếng động thì hành động rất chậm chạp, vừa phát hiện ra tiếng động thì lập tức trở nên cuồng bạo, còn chị dâu nữa, còn có thể thét lớn tới như vậy thì xem ra tạm thời vẫn còn an toàn ..."
Vương Đào tiếp tục thông qua mắt mèo quan sát Zombie.
Cửa của căn hộ đối diện cũng rất chắc chắn, sau khi Zombie đập cửa được hai ba phút thì khôi phục lại dáng vẻ trước đó, chậm rãi ung dung, thất tha thất thể mà rời đi.
"Đập cửa tới hai ba phút lận, nếu như còn có con Zombie khác vậy chắc chắn sẽ bị thu hút đến đây, nói theo một cách khác, đây chắc hẳn là con Zombie duy nhất ở trong hành lang của tầng này, có lẽ ta có thể thử một chút ..."
Ánh mắt Vương Đào lóe lên.
Không sớm thì muộn hắn cũng phải đi ra ngoài để tìm kiếm lương thực, mà ra ngoài thì khả năng gặp phải Zombie là rất lớn, hắn nhất định cần phải hiểu rõ được thực lực của những con Zombie này là như thế nào, chính mình có thể đối phó được hay không.
Hơn nữa, hắn dường như có thể nhìn thấy được thanh máu của Zombie!
"Đúng rồi, nếu như đó thực sự là thanh máu, vậy bản thân ta chắc là cũng có?"
Vương Đào đang chuẩn bị đi tìm tấm gương, nhưng ngay vào thời điểm khi hắn nghĩ tới thanh máu của chính mình thì một thanh máu màu vàng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt hắn!
Phía trên thanh máu còn có một hàng chữ: 100/100, đồng thời hơi suy nghĩ một chút, con số trên thanh máu sẽ biến thành 100%!
Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một tia ý thức - đây chính là thanh máu của chính hắn!
"100/100" là cho hắn thấy số máu tối đa của hắn là 100 máu, hiện tại có 100 máu, "100%" đương nhiên là tỷ lệ phần trăm của thanh máu.
"Quả nhiên, ta có thể nhìn thấy thanh máu!"
Vương Đào thầm kích động, hắn duyệt tin tức trên mạng trước đó cũng không thấy có người nào nói mình có được năng lực này.
"Hiện tại trong hành lang chỉ có một con Zombie, mặc dù nó có tới 500 máu, mà ta lại chỉ có 100 máu, nhưng đây là một cái cơ hội có thể solo một một! Không đi thử một lần vậy có lỗi với một thân cơ bắp này của ta! Chiến!"
Với cơ hội hiếm có này, Vương Đào quyết định đi thử thực lực với Zombie một lần.
Nhưng không phải bây giờ, hắn cần phải nghỉ ngơi dưỡng sức cũng như chuẩn bị biện pháp phòng vệ kỹ càng rồi hãy đi, Dù sao Zombie là có thể truyền nhiễm, nếu như bị lây nhiễm vậy thì xong rồi.
"Trước tiên làm nóng người!"
Vương Đào đi tới phòng khách tập chống đẩy - hít đất.
"1, 2 ... Hả? Làm sao cảm giác như thể lực của mình tăng lên vậy? Có phải là ảo giác không?"
"Tiếp tục! 3, 4... 498, 499, 500! Hô~"
Mồ hôi chảy ra từ những cơ bắp căng phồng, trên sàn tích lũy một vũng nước nhỏ, sau khi chống đẩy xong lần cuối, Vương Đào xoay người một cái, nhẹ nhàng linh hoạt bò dậy.
Lộc cộc lộc cộc ~
Sau khi uống xong nửa chai nước, Vương Đào có chút hưng phấn.
"Không phải là ảo giác! Tố chất thân thể của ta quả thực đã trở nên mạnh hơn!"
Tố chất thân thể của hắn vốn đã rất cường tráng, trước đó hắn có thể thực hiện được hơn một trăm động tác chống đẩy trong một lần, điều này đã tốt hơn hầu hết mọi người rồi.
Nhưng bây giờ, một lần chống đẩy của hắn vậy mà chống tới năm trăm cái! Hơn nữa sau khi chống đẩy xong năm trăm cái, hắn cảm giác như vẫn còn thừa sức, có loại cảm giác còn có thể chống thêm năm trăm cái nữa.
Tuy nhiên, tập luyện không thể tập quá sức trong một lần, đặc biệt trong loại tình huống như bị nhốt này, vẫn là tiết chế một chút, sau này còn có nhiều thời gian.
"Rống ~ "
Trong hành lang lại truyền tới tiếng gào thét.
Thông qua mắt mèo nhìn ra ngoài, phát hiện con Zombie kia lên tầng.
Tiếng rống lên trước đó của Zombie làm cho Vương Đào còn có chút sợ hãi, nhưng sau khi nghe nhiều, dần dần cũng thành quen.
"Hôm nay nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai sẽ đi thu thập ngươi!"
Sau khi lầm bầm một tiếng, Vương Đào ăn chút gì đó rồi tiếp tục luyện tập.
Một mực cho đến tối, Vương Đào lúc này mới dừng lại, đi tắm rửa một cái.
Đứng trước gương trong phòng vệ sinh.
"A? Vết sẹo trên mặt của ta đâu rồi?"
Vương Đào phát hiện vết sẹo trông rất dọa người ở trên mặt hắn đã biến mất! Không chỉ có như vậy, những vết thương khác ở trên người của hắn cũng biến mất, hơn nữa Vương Đào còn có thể cảm giác được cơ bắp của mình dường như lớn hơn!
Nhìn khuôn mặt tuấn tú cùng cơ bắp cuồn cuộn trong gương, Vương Đào có chút hưng phấn.
Ngoại hình chỉ là thứ yếu, chủ yếu là tố chất thân thể của hắn tăng lên, vết sẹo, vết thương ẩn trên cơ thể cũng đã biến mất, cộng thêm hắn có thể nhìn thấy thanh máu của Zombie...
"Đây, đây là cơ hội của ta!"