Chương 17: Chị dâu làm việc cho ngươi

[Dịch] Tận Thế: Ta Có Thể Nhìn Thấy Thanh Máu, Giết Quái Rơi Bảo Vật

Sơn Quỷ Chấp Bút

7.757 chữ

18-03-2024

Bộ nguồn ngoài trời này nặng khoảng 30 kg và có kích thước tương đương với một chiếc vỏ máy tính cỡ nhỏ, trên đó viết có thể lưu trữ 5 kilowatt điện trên giờ.

Mặc dù trên nguồn điện có rất nhiều dấu vết sử dụng, nhưng Vương Đào không để ý, chỉ cần có thể sử dụng là được.

Hắn mò mẫm một chút, bật công tắc nguồn lên, màn hình nhỏ phía trên cho thấy pin vẫn còn hơn một nửa.

"Không tệ không tệ! Trở về sạc đầy pin!"

Ngoại trừ nguồn điện ra, thứ dễ thấy nhất chính là máy phát điện, cái đồ chơi này còn muốn lớn hơn nhiều so với nguồn điện ngoài trời, hơn nữa còn nặng hơn nhiều, Vương Đào thử một chút, đoán khoảng bảy tám mươi kg.

"Đây cũng là thứ tốt, nhưng dùng thì cũng không được tốt lắm a ..."

Máy phát điện diesel nói rằng nó có thể chứa 15L dầu diesel. 1L dầu diesel có thể tạo ra khoảng 3 hoặc 4 kilowatt giờ điện? Vương Đào không hiểu nhiều lắm đối với phương diện này, nhưng hắn đã sử dụng máy phát điện khi ở trường quay nên hắn biết cách sử dụng nó như thế nào.

Nhưng trước hết, chiếc động cơ diesel này khi hoạt động có mùi rất nặng, nếu để trong phòng chắc chắn sẽ bị hun chết.

Tiếp theo, thứ này tạo ra nhiều tiếng ồn khi tạo ra điện!

Vương Đào không chắc việc đặt nó trong nhà có thu hút zombie hay không.

Mặc dù về mặt lý thuyết mà nói, tiếng ồn ở tầng trên chắc chắn sẽ nhỏ hơn tầng dưới rất nhiều, hơn nữa zombie cũng sẽ không trèo tường, chắc là an toàn, nhưng sợ rằng "Thử một chút là sẽ tạ thế", tận thế, ai cũng không biết sẽ xuất hiện tình huống như thế nào ...

Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất --- nó cần dầu diesel để khởi động, mà trong căn hộ này không có dầu diesel!

"Hàng thì là hàng tốt, nhưng tạm thời là không có cơ hội để mà dùng ..."

Vương Đào trước tiên đặt nguồn điện ngoài trời và máy phát điện sang một bên rồi tiếp tục tìm kiếm.

"Một cái búa, một cái cờ lê, một cái cưa tay nhỏ và một tấm bản đồ..."

Nhìn thấy những thứ này, Vương Đào đột nhiên nảy ra một ý tưởng ---- nếu như nhét cái búa này vào bên trong ống thép, uy lực của nó có thể tăng lên một chút không?

Sau này có thể thử một chút, dù sao thì hắn cũng có tới ba cái ống thép.

Sau khi thu thập những thứ này xong, Vương Đào lấy đi một ít đồ lặt vặt và nguồn điện ngoài trời, máy phát điện cứ đặt ở lại đây đi, cái đồ chơi này tạm thời không dùng được, hơn nữa cũng quá nặng đi, mang theo di chuyển lên xuống rất phiền phức.

Sau khi mang đồ của căn hộ 402 trở về nhà, Vương Đào lại tới căn hộ 302, mầy mò một lúc đã mở khóa thành công.

Đúng như phán đoán của Vương Đào, trong căn hộ 302 này cũng không có người hoặc là zombie.

Trong nhà trang trí rất đơn giản, không có nhiều đồ đạc, hình như là thuê.

Vương Đào tìm kiếm trong chốc lát, phát hiện được khoảng hơn mười cân đồ ăn, rất tốt!

Nhưng không có những thứ hữu ích khác, hiển nhiên những người thuê nhà ở đây đang sống trong cảnh nghèo khó.

Sau khi chuyển tất cả những thứ này về nhà mình, Vương Đào uống một ngụm nước lớn rồi nghỉ ngơi một lát.

"Hiện tại chỉ còn lại ba căn hộ là 601, 101, 102 còn chưa vơ vét, nếu như dọn sạch zombie trong ba căn hộ này, như vậy cái tòa nhà này trên cơ bản là đã an toàn!"

Vương Đào có chút hưng phấn.

"Hôm nay trước hết chỉ đến đây thôi, những căn hộ còn lại ngày mai lại tới dọn dẹp!"

Bên ngoài trời đã tối, ngay cả bên trong tòa nhà, Vương Đào cũng không muốn hành động vào ban đêm.

Hắn vừa mới trở lại nhà của mình, còn chưa bắt đầu cởi trang bị ra, ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ.

Vương Đào thông qua mắt mèo nhìn một chút, là Đinh Vũ Cầm.

Hắn mở ra khe cửa nhỏ, giọng nói bị bóp nghẹt dưới chiếc khăn che mặt.

"Chị dâu có chuyện gì không?"

"Cái này, Vương Đào, chị dâu muốn mượn một chút đồ ăn ..."

Đinh Vũ Cầm trang điểm nhẹ nhưng vẫn không che giấu được vẻ hốc hác, đặc biệt là quầng thâm to dưới mắt, chắc đêm qua cô ấy ngủ không ngon.

Vương Đào nhìn thanh máu phía trên đầu cô, cảm thấy có chút kỳ quái.

Hôm qua cô ấy không ăn no sao? Nếu như nhớ không nhầm thì hôm qua lượng máu của cô ấy đã đạt tới 40, tại sao hôm nay cô ấy chỉ còn lại 20 máu? Chắc không phải là đói, đói nửa ngày không thể mất nhiều máu đến như vậy ...

"Chị dâu vào rồi nói chuyện sau."

Vương Đào mở cửa, cho Đinh Vũ Cầm đi vào.

Nhìn thấy trong phòng đột nhiên có nhiều đồ đạc trên sàn, đặc biệt là rất nhiều đồ ăn, Đinh Vũ Cầm vô thức liếm môi.

"Chị dâu, chị ngồi chờ một lát, ta đi thay quần áo khác."

"Được."

Đinh Vũ Cầm lên tiếng, sau đó bắt đầu chủ động sắp xếp vật tư trên mặt đất.

Vương Đào chỉ đơn giản là tắm rửa, thay quần áo bình thường rồi bước ra ngoài, nhìn Đinh Vũ Cầm đang ngồi xổm trên mặt đất, đột nhiên hỏi:

"Chị dâu, tình trạng tinh thần của ngươi không được tốt lắm phải không, đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Nghe được lời này của Vương Đào, Đinh Vũ Cầm thiếu chút nữa thì khóc.

"Vụ nổ tối qua thật đáng sợ, ta, ta cả đêm không ngủ được, nhưng ban ngày ta buồn ngủ quá nên ngủ quên, cuối cùng ngủ giấc tới tận buổi tối ..."

"..."

Hắn nói tại sao tình trạng tinh thần của Đinh Vũ Cầm lại kém tới như vậy, hóa ra là do vụ nổ gas đêm qua dọa đến a.

Bản thân Vương Đào cũng bị giật nảy cả mình, hắn cũng ngủ không được ngon, tuy nhiên ngược lại cũng không đến nỗi mất máu.

Sức chịu đựng tâm lý của Đinh Vũ Cầm muốn yếu hơn rất nhiều, cũng có thể hiểu.

"Chị dâu biết ngươi thu được đồ ăn cũng rất không dễ dàng, đều bốc lên nguy hiểm tính mạng, nhưng ta cũng chẳng còn cách nào khác ... hay là như thế này, ngươi xem ngươi có việc gì cần chị dâu làm, xem như chị dâu làm việc cho ngươi có được hay không ..."

Trên mặt Đinh Vũ Cầm hiện lên một nụ cười ngượng nghịu và lấy lòng.

Tận thế đến nay đã bảy ngày, cô không còn nhắc đến việc chờ chồng của mình về tới báo đáp Vương Đào, tuy rằng không muốn tin tưởng, nhưng cô biết chồng cô có khả năng cao là không còn, cộng thêm cứu viện của chính phủ chậm chạp không đến, cô ta nhất định phải tự cứu lấy mình.

Đương nhiên, chính bản thân cô là không có năng lực ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, cô chỉ có thể ký thác hy vọng của mình vào trên người Vương Đào.

Bất kể nói như thế nào, chồng nàng và Vương Đào là đồng hương, bọn họ cũng đều là hàng xóm, quan hệ sẽ tốt hơn nhiều so với người xa lạ.

Sau khi ăn một bữa cơm ở nhà Vương Đào, cô không bao giờ muốn sống cuộc sống đói khát nữa.

Thấy Vương Đào không trả lời, Đinh Vũ Cầm vội vàng nói:

"Ta có thể quét dọn vệ sinh, giặt quần áo, nấu cơm ... cho ngươi, những việc này ta ở nhà đều làm, ta rất thành thạo, sẽ không gây phiền toái cho ngươi."

Nói thật, Vương Đào có chút động tâm.

Không có nguyên nhân nào khác, chính bởi vì chị dâu có vẻ ngoài xinh đẹp.

Một người phụ nữ xinh đẹp với dáng người chuẩn và ngoại hình ưa nhìn như vậy làm người giúp việc trong nhà của mình cũng không tệ, khẩu vị khả năng cũng tốt hơn rất nhiều.

Thế là, Vương Đào suy nghĩ một chút rồi nói:

"Được, cứ quyết định như vậy đi, chị dâu ngươi chỉ cần làm việc ở nhà ta, ta sẽ cố gắng mỗi ngày lo cho ngươi một bữa cơm, chị dâu ngươi đừng chê ít, lượng cơm ăn của ta ngươi cũng đã biết, ta còn phải ra ngoài giết zombie, những thức ăn này đều không đủ ta ăn ..."

Nếu có người giúp hắn giặt quần áo nấu cơm, thật sự có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, mỗi ngày chỉ riêng việc giặt áo và nấu nướng đã lấy mất của hắn một hai giờ.

"Cảm ơn, cám ơn ngươi Vương Đào!"

Trông thấy Vương Đào đồng ý, Đinh Vũ Cầm lập tức vui đến phát khóc.

Đừng nói một ngày một bữa cơm, chính là hai ngày một bữa cơm cô cũng bằng lòng.

"Vậy chị dâu ngươi trước đi nấu cơm đi, nguyên liệu nấu ăn nên dùng có thời hạn sử dụng ngắn, khẩu phần làm nhiều một chút."

"Được!"

Sau khi nhìn Đinh Vũ Cầm đi vào phòng bếp, Vương Đào đi vào một phòng khác, đây là phòng làm việc của hắn.

Hắn định kết hợp chiếc búa mà hắn có được hôm nay với ống thép, sau đó ngày mai đi đến căn hộ 601 tìm zombie để thử hiệu quả một chút!

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!