[Dịch] Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat

/

Chương 25: Khởi nghĩa! Phần thưởng đặc thù!

Chương 25: Khởi nghĩa! Phần thưởng đặc thù!

[Dịch] Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Trong Nhóm Chat

Nộn Lăng Như Mộng

5.840 chữ

20-10-2023

‘Ngày 1 tháng 7 năm 489 lịch Đại Hạ, Diệp Thần mười lăm tuổi trở về thôn Bạch Mộc, tu vi của hắn đã đạt đến Hậu Thiên cảnh một cách thần kỳ, hắn đích thân tiêu diệt Triệu gia, báo thù rửa hận. Sau khi nghe nói tin tức này, ngươi vô cùng ngạc nhiên, cảm thán ánh mắt của mình quả nhiên không sai, người này chính là khí vận chi tử.’

‘Bởi vì Triệu Gia và Diệp gia lần lượt bị tiêu diệt, ngươi cũng thả lỏng, nghĩ rằng không ai ở thôn Bạch Mộc có thể uy hiếp được ngươi nữa.’

‘Ngày 1 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi thử xung kích Hậu Thiên cảnh, lại thất bại. Ngươi biết rằng, nếu dựa theo phương pháp bình thường chỉ sợ cần một thời gian dài mới có thể đột phá đến Hậu Thiên cảnh. Còn nếu lại kéo dài thời gian, ngươi có thể không có chút hy vọng nào đột phá đến Tiên Thiên cảnh.’

‘Cuối cùng, ngươi lựa chọn cầm số linh thạch còn sót lại đi tới nơi gần đây nhất - thành Hắc Nham, xem xem ở đó có đan dược giúp ngươi đột phá Hậu Thiên cảnh không.’

‘Ngày 2 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi bị chặn giết bởi đám sơn tặc trên đường đi về thành Hắc Nham, nhưng thiên phú màu trắng của ngươi - bậc thầy tẩu thoát phát huy tác dụng, làm cho tốc độ cưỡi ngựa tăng lên rất nhiều, thuận lợi trốn thoát. Ngươi cảm thấy cực kỳ may mắn vì điều này.’

‘Ngày 3 tháng 12 năm 489 lịch Đại Hạ, ngươi thành công đến thành Hắc Nham, tìm đến tiệm thuốc lớn nhất thành Hắc Nham để hỏi về đan dược. Cuối cùng, ngươi biết đến Hậu Thiên đan, có thể tăng xác xuất đột phá Hậu Thiên cảnh, ngươi cực kỳ mừng rỡ. ‘

‘Ngươi hỏi giá bán, phát hiện cần ba viên linh thạch hạ phẩm, ngươi cực kỳ đau lòng, nhưng cũng chỉ có thể lấy ba viên linh thạch hạ phẩm còn lại ra thanh toán. Lúc này đây, ngươi rất hối hận không lấy nhiều linh thạch hơn khi chia tay với người Xích thôn.’

‘Sau khi ngươi mua xong Hậu Thiên đan, bắt đầu bế quan trong một quán trọ. Cuối cùng, ngươi thành công đột phá đến Hậu Thiên cảnh, trở thành cao thủ Hậu Thiên cảnh. Tiếp đó, ngươi chọn trở lại thôn Bạch Mộc tùy tiện sinh sống, không muốn hành tẩu giang hồ.’

‘Năm 490 lịch Đại Hạ, trong đêm giao thừa, ngươi nhìn người thôn Bạch Mộc đón năm mới, trong lòng cảm thấy cô đơn, suy xét đến việc thành gia lập nghiệp, phát triển thành một gia tộc, cũng coi như có thứ để lưu niệm.’

‘Cuối cùng, ngươi chọn thành gia lập nghiệp. Năm 490 lịch Đại Hạ, ngươi tam thê tứ thiếp, muốn khai chi tán diệp. Đồng thời, ngươi bắt đầu thể hiện tu vi, đàn áp các gia tộc khác trong thôn Bạch Mộc, khiến họ phải tôn ngươi làm đầu.’

‘Năm 491 lịch Đại Hạ, lũ lụt và hạn hán xảy ra ở nhiều vùng khác nhau của Đại Hạ, dân chúng lầm than. Thêm vào đó, Hoàng Đế Đại Hạ bất tài, gian thần khống chế triều đình, Đại Hạ bắt đầu có dấu hiệu đại loạn. Ngươi hơi lo lắng về chuyện này. Bởi vì tu vi của ngươi lúc này mới chỉ là Hậu Thiên cảnh tầng hai, không có khả năng bảo vệ con cái thê thiếp trong thời loạn.’

‘Ngày 8 tháng 7 năm 493 lịch Đại Hạ, tu vi của ngươi đạt Hậu Thiên cảnh tầng bốn, gia đình dần dần lớn mạnh. Cùng lúc đó, Hạ quốc loạn hoàn toàn, sơn tặc hoành hành, hào kiệt các phương bắt đầu khởi nghĩa, lan dần đến gần thôn Bạch Mộc, có người mời ngươi gia nhập quân khởi nghĩa. Về việc này, ngươi chọn từ chối.’

‘Quân khởi nghĩa thấy ngươi từ chối, bắt ngươi phải giao ra tiền bạc và lương thực, ra sức cống hiến cho khởi nghĩa. Ngươi hết sức phẫn nộ vì việc này, đối phương rõ ràng muốn cướp đoạt gia nghiệp mà ngươi vất vả để dành được. Quân khởi nghĩa thấy ngươi tức giận, không phối hợp với chúng, cho rằng ngươi hướng về hôn quân, ngang ngược chém giết ngươi.’

‘Bởi vì ngươi chết, lần mô phỏng này kết thúc...’

“Đám quân khởi nghĩa này, ngang ngược có khác gì sơn tặc cơ chứ.”

Vương Bình thấy kết cục mô phỏng, cau mày, rất khó chịu.

Một lời không hợp thì giết người cướp của, đây là chuyện chỉ sơn tặc mới có thể làm ra.

Nên nói là, còn buồn nôn hơn cả sơn tặc. Sơn tặc người ta ít nhất còn thể hiện mình là kẻ xấu, ta muốn giết người cướp của.

Mà đám quân khởi nghĩa này muốn giết người cướp của, lại vứt cho ngươi cái danh bất nghĩa, rõ ràng là một đám đạo đức giả.

“Xem ra, biện pháp tốt nhất chính là tiếp tục tăng cấp, khai chi tán diệp chỉ đưa tới tai họa cho mình mà thôi.”

Vương Bình nhớ lại nội dung mô phỏng, lại lắc lắc đầu.

Mình bên trong mô phỏng, đúng là không chịu nổi cô đơn mà, rõ ràng đã vất vả để trở thành võ giả Hậu Thiên cảnh rồi, tiếp tục cố gắng, cũng không phải không có hy vọng trở thành cao thủ Tiên Thiên cảnh.

Nhưng mà, mới có tí thực lực đã muốn khai chi tán diệp, kết quả bị quân khởi nghĩa chú ý tới, rồi tới bi kịch.

Có lẽ đây là bản năng của người Hoa Hạ, có chấp niệm không thể hiểu nổi với việc lập gia đình.

Đương nhiên nếu hắn không bại lộ thực lực mạnh mẽ của mình, kiếm lấy tài nguyên tu luyện, chỉ sợ cuối cùng hắn cũng không đạt được Hậu Thiên cảnh tầng bốn.

Dù gì, nếu không có đầy đủ tài nguyên tu luyện, tu luyện giai đoạn sau chắc chắn càng ngày càng khó, càng ngày càng chậm.

Lúc này, âm thanh hệ thống vang lên lần nữa, giúp Vương Bình lấy lại tinh thần.

“Ting, phần thưởng khởi tạo thành công, ký chủ có thể lựa chọn hai trong danh sách dưới đây:

1. Thiên phú màu trắng - Bậc thầy tẩu thoát.

2. Thiên phú màu trắng - Thiên tài kiếm đạo.

3. Kinh nghiệm nhân sinh.”

“Có thể chọn hẳn hai sao?”

Vương Bình hơi ngạc nhiên, chỉ là nhìn danh sách phần thưởng này, hắn hơi khó chọn.

Ba phần thưởng này, hắn muốn tất.

Thiên phú màu trắng - Thiên tài kiếm đạo có thể giúp thiên phú kiếm đạo của hắn tăng lên, sau này luyện kiếm, hắn sẽ không bị người vượt cấp đánh chết.

Hiệu quả của thiên phú màu trắng - Bậc thầy tẩu thoát đã biểu hiện trong mô phỏng, ngươi có thể yếu hơn người khác nhưng tuyệt đối không được chạy chậm hơn người ta.

Phần thưởng thứ ba, nhìn thì không quá đặc sắc, nhưng suy nghĩ một lúc, cực kỳ quý báu.

Suy cho cùng, thứ này tương đương với Vương Bình tự nhiên có được hơn mười năm kinh nghiệm nhân sinh.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!