Kỳ thật lúc trước cha mẹ Phong Kỳ chinh chiến trận địa, vốn cũng rất có tiền.
Sống những ngày liếm máu trên dao, mỗi tháng đều ổn định kiếm được từ 50 vạn trở lên, nếu thu hoạch phong phú sẽ được tăng thêm thu nhập.
Nhưng phần lớn thu nhập đều bị họ dùng để cải tiến đủ loại trang bị, hoặc là mua dịch năng lượng đặc chế có thể gia tăng thực lực, số tiền trợ cấp mỗi tháng gửi cho Phong Kỳ cũng không nhiều.
Tận đến khi cha mẹ mất tích, hắn tổng cộng tích cóp được hơn 300 vạn.
Thường ngày ăn mặc cần kiệm, không chi tiêu nhiều, hắn cảm thấy số tiền này hoàn toàn đủ để chèo chống đến khi mình tốt nghiệp học phủ.
Nhưng nhìn giá cả các loại vật phẩm bổ sung năng lượng trên website mua sắm, hắn bị đả kích.
Nghĩ đến sau này mỗi lần tiến vào mộng cảnh tương lai đều cần bổ sung năng lượng, hai trăm vạn thừa lại hiển nhiên chẳng gánh nổi.
Giờ khắc này, hắn muốn kiếm tiền.
Còn con đường kiếm tiền, Phong Kỳ tạm thời chưa có ý nghĩ, hắn quyết định lần sau tiến vào mộng cảnh tương lai, thuận tay thử tìm tư liệu phương diện này, xem coi có cái gì có thể giúp hắn trở thành phù ông trong một đêm.
Ví như trúng sổ xố, gây dựng sự nghiệp gì đó.
Tóm lại, tiền bắt buộc phải nhanh chóng chảy vào túi.
Còn làm thêm, hắn tuyệt đối không thể đi làm thêm, làm thêm kiếm tiền căn bản chả thể thỏa mãn nhu cầu năng lượng của hắn, chẳng sợ đói chết, không vào được mộng cảnh, hắn cũng tuyệt đối không đi làm thêm.
Chỉ có giàu ngay trong đêm mới là lựa chọn tốt nhất cho hắn.
Chưa kể, hắn không phải nam chính giả heo ăn thịt hổ trong tiểu thuyết, luôn thích che giấu bản thân, điệu thấp làm người, rõ ràng có năng lực lại thích đi làm thêm kiếm tiền.
Phong Kỳ cảm thấy mình muốn trở thành siêu cấp thiên tài được toàn nhân loại công nhận, hành sự nên cao điệu, kiếm tiền cũng vậy.
Cứ luôn muốn điệu thấp, phát dục chậm chạp, Voldemort, giả heo ăn thịt hổ, đó không phải chuyện người đứng đắn có ngoại quải có thể làm được, những hành vi kiểu vậy chỉ tổng kết bằng hai chữ: Hạ tiện.
*Ngoại quải: Là phần mềm phụ trợ dùng cho game như phần mềm auto và hack
Người trẻ tuổi nên bừng bừng khát vọng!
……
Sáng sớm ngày kế, gói hàng của Phong Kỳ được gửi đến cửa học phủ, rồi được nhân viên an ninh học phủ đưa đến ký túc xá.
Nhận lấy thùng chuyển phát nhanh từ chú bảo vệ, Phong Kỳ đóng cửa sau đó bắt đầu mở thùng chuyển phát nhanh.
Tổng cộng có ba gói hàng.
Hắn lấy ra T-33 que năng lượng nằm trong bình thủy tinh đầu tiên.
Cắn một ngụm, vỏ ngoài hơi cứng, nhưng vào miệng lại nhanh chóng tan ra, hương vị rất cổ quái, không thể nói là ngon cũng không thể nói là dở, khi nuốt xuống có thể cảm giác được dạ dày bắt đầu gợn sóng cuồn cuộn, nhiệt độ thân thể tăng cao.
Gọi ra thanh tiến trình năng lượng, mỗi một giây đều tăng thêm 0.1% tiến độ bổ sung năng lượng.
Nhưng giằng co chừng 50 giây, tốc độ thanh tiến độ dần chậm xuống, cho đến khi ngừng hẳn.
So sánh thử, hiệu quả tốt hơn món ăn bình thường gấp mấy lần.
Theo sau hắn thẳng nhét hết que năng lượng còn thừa vào miệng, nuốt xuống, chờ đợi một lát, cuối cùng năng lượng ngừng ở vị trí 5.84%.
Nguyên một que năng lượng, chỉ bổ sung cho hắn 5.3% năng lượng.
Nhưng Phong Kỳ cũng không quá ngoài ý muốn, công năng chủ yếu của que năng lượng là bổ sung năng lượng tiêu hao, chưa cần hốc năm mười bát cơm đầy đã có hiệu quả như vậy, rất tuyệt vời.
Tiếp đó, hắn mở gói hàng thứ hai, lấy ra hoa chín màu.
Cánh hoa cây hoa chín màu, có chín loại màu, khi lấy ra sẽ toả ngập toàn bộ ký túc xá một mùi hoa nhàn nhạt, tuy rời đi đất cát, nhưng hoa chín màu không khô héo, toàn thân tỏa ra ánh trắng mông lung.
Như bình thường, linh thực mang ra từ trận địa, hẳn nên sử dụng sau khi được Linh Dược Sư tinh luyện, hiệu quả tốt nhất.
*Linh thực: Thực phẩm sở hữu linh khí.
Bởi vì rất nhiều thực vật trong trận địa, hiệu quả bá đạo, trực tiếp sử dùng sẽ tạo thành tổn thương cho thân thể, nhưng qua tay Linh Dược Sư bão hòa, sẽ không có vấn đề phương diện này, thậm chí sau khi trung hoà dược tính với linh thực khác, có thể có hiệu quả 1+1 lớn hơn 2.
Nhưng thuốc thang qua tay Linh Dược Sư điều phối rất đắt giá, thường phải đắt gấp đôi sản phẩm trực tiếp sử dụng.
Cho nên Phong Kỳ quyết đoán từ bỏ lựa chọn kia, theo sau nhét hoa chín màu vào miệng.
Khi ăn, vị thuốc khuếch tán tràn ngập miệng mũi, lỗ chân lông giãn ra, giống như đắm chìm trong tắm nắng ấm áp, cảm thấy cả người thoải mái.
Thanh tiến trình năng lượng cũng bắt đầu nhảy nhót, mỗi 1 giây đều tăng thêm 0.1%.
Năm phút sau, thanh tiến trình năng lượng im tiếng, tỉ lệ phần trăm cuối cùng dừng ở con số 31.5%.
Dược hiệu hoa chín màu mạnh mẽ, vẫn không thể nhét đầy thanh năng lượng, làm hắn hoàn toàn thất vọng.
Giá cả que năng lượng và hoa chín màu cộng lại, đã gần 20 vạn, nếu sau này mỗi ngày đều tiêu hao kiểu đó, hắn không dám nghĩ, chỉ nghĩ thôi đã thấy mình nghèo.
Cuối cùng, Phong Kỳ chuyển mắt nhìn viên thủy tinh màu xám đặt trong hộp kim loại, cũng chính là Phù Văn Tinh Thạch sói hoàng hôn phí hết 88 vạn điểm.