Chương 32: Chương 32

[Dịch] Sau Khi Xuyên Qua Bị Bắt Làm Hoàng Đế

Ngã Ái Cật Sơn Trúc

3.555 chữ

12-10-2024

Vương Tự Toàn sắc mặt tái nhợt, hận không thể tát mình hai cái.

Thái giám phía sau làm như bị câm, nửa chữ cũng không dám nhiều lời, còn thiếu chút đào hai mắt xem như không nhìn thấy.

Nhưng bất luận bọn họ có đi chậm đến mấy, con đường từ Thu Ngô cung đến Cần Chính điện cũng chỉ dài bấy nhiêu, Vương Tự Toàn và những công công khác cuối cùng vẫn phải đối mặt hiện thực.

Đứng ở cửa hít sâu hai hơi, Vương Tự Toàn lấy hết can đảm vén tấm màn trước mặt lên.

Hắn không thể chậm trễ quá lâu, dù sao hoàng thượng vẫn đang đợi hắn trở về phục mệnh.

Đúng như dự đoán, Cảnh Văn Đế đến tận đêm khuya vẫn chưa nghỉ ngơi, còn đang thắp đèn phê duyệt tấu chương.

So với tiên hoàng, Cảnh Văn đế chăm chỉ hơn nhiều, do vậy, cũng nghiêm khắc hơn không ít.

Nếu là tiên hoàng, Vương Tự Toàn có lẽ sẽ không hoảng sợ như vậy.

Những suy nghĩ như vậy nhanh chóng lướt qua trong đầu hắn, trước khi Cảnh Văn đế nhìn tới, Vương Tự Toàn đã âm thầm nâng 200% tinh thần.

Ngay sau đó, một giọng nói truyền tới: “Đồ đã đưa qua?”

Cảnh Văn đế cũng không thèm ngẩng đầu lên, hắn thấy, ban thưởng một ít bảo vật quý hiếm cho nữ nhân trong hậu cung cũng không phải chuyện gì to tát.

“Đã, đã đưa qua…”

Nhận thấy đại thái giám căng thẳng, Cảnh Văn đế đang cầm bút hơi ngừng lại: “Sao vậy? Quý phi không thích?”

Đang nói, chân mày Cảnh Văn đế lặng lẽ nhíu lại.

“Không, không, không.” Vương Tự Toàn liên tục xua tay: “Hồi hoàng thượng, quý phi rất thích, nhất là hộp trân châu kia, nương nương còn nói để nội vụ phủ làm trang sức nữa.”

“Ồ?” Cảnh Văn đế lập tức liền thấy thoải mái, chân mày cũng bất giác thả lỏng.

“Còn cặp kỳ lân kia thì sao? Đã nói với quý phi chưa? Nó chính là thứ lúc trẫm còn làm thái tử vất vả lắm mới tìm được.”

Đôi kỳ lân kia, cũng đã để trên bàn hơn mười năm.

Vì vậy Cảnh Văn đế muốn ban cho hài tử của quý phi, nghe nói đứa trẻ kia ra đời khi chưa đủ tháng, để y cũng dính một chút may mắn.

Cảnh Văn đế nói chưa dứt lời, hắn vừa nói như vậy, lòng Vương Tự Toàn càng thêm bồn chồn.

Tới rồi, tới rồi, khảo nghiệm lớn nhất cuối cùng đã đến!

“Hửm? Sao lại không nói….”

Cảnh Văn đế còn chưa nói xong, Vương Tự Toàn không chịu nổi, quỳ xuống: “Hồi hoàng thượng, kỳ lân kia. Kỳ lân kia…. Vỡ, vỡ….”

Trước ánh mắt của Cảnh Văn đế, Vương Tự Toàn đột nhiên ngã xuống đất.

Giây tiếp theo, giọng nói giận dữ của đế vương quả nhiên truyền tới:

“To gan!”

“Dung quý phi dám khi quân phạm thượng!” Những thứ hoàng đế ngự ban tượng trưng cho ưu ái và vinh dự, nhận về chỉ có thể cung phụng, không thể chạm vào chúng, chạm vào có thể bị rơi đầu, chứ đừng nói là trực tiếp quăng rớt.

Cảnh Văn đế chỉ cảm thấy cơn giận dâng lên đỉnh đầu: “Xem ra là ngày thường trẫm đã sủng ái nàng quá mức, người đâu!”

“Vâng!”

Mắt thấy sắp xảy ra chuyện lớn, Vương Tự Toàn dùng hết sức nhanh chóng mở miệng: “Hồi hoàng thượng, không phải quý phi, là… là tiểu hoàng tử!”

Vì Cố Thiệu còn nhỏ, chưa có tước hiệu chính thức nên chỉ được gọi là tiểu hoàng tử.

Cảnh Văn đế sửng sốt:…. Ý ngươi là, là tiểu hoàng tử ném, không phải quý phi?”

“Đúng vậy.” Vương Tự toàn không chút do dự kể lại toàn bộ quá trình.

Cảnh Văn đế lập tức choáng váng.

Nếu là quý phi, có thể xử trí, coi như không phải quý phi mà là đại hoàng tử bọn họ Cảnh Văn đế cũng sẽ trừng phạt bọn họ thật nặng.

Nhưng…. Tiểu hoàng tử bây giờ mới được vài ngày tuổi, vậy làm thế nào được?

Thị vệ một bên chờ đã lâu, đội trưởng không nhịn được, dò hỏi: “Hoàng thượng, ngài xem như vậy…. còn cần phạt không?”

Phạt? Phạt như nào?

Phạt một đứa trẻ chưa biết nói, quả thực làm trò cười cho thiên hạ.

“Không cần.”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!