“Anh Hạo . . .!”
Ngay khi Dương Hạo đứng dậy, định mặc quần áo đi ra ngoài gặp vị cô cô nhân tạo kia, thì Tiêu Ngâm Thu nằm trên giường bỗng nhiên mở miệng lần nữa.
“Sao vậy?” Dương Hạo hơi nghi hoặc nhìn về phía Tiêu Ngâm Thu.
Mà Tiêu Ngâm Thu nhớ đến âm thanh khàn giọng của mình vừa rồi, gương mặt xinh đẹp lại đỏ lên, hơi xấu hổ mà nói với Dương Hạo: “Anh Hạo. . . vừa rồi. . .”