Ở thời điểm ba người Tần Trạch chú ý tới cô gái kia, cô ấy cũng chú ý tới ba người Tần Trạch.
"Hãy giúp tôi với! Giúp tôi đi mà!" Cô ấy liếc mắt một cái đã trông thấy chiếc vòng bảo thạch lấp lánh trên tay ba người bọn họ.
Lần này, biểu cảm trên mặt cô gái này giống hệt như vừa bắt được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng. Cô ấy không muốn rơi vào trạng thái bỏ quyền, nhưng thực sự không tìm thấy đồng đội.
Lại nói, lúc trước ở nơi này cũng có người mang theo vòng tay bảo thạch, nhưng vấn đề là bọn họ chướng mắt với cô ấy.