[Dịch] Phổ La Chi Chủ

/

Chương 9: Chương 9

Chương 9: Chương 9

[Dịch] Phổ La Chi Chủ

Sa Lạp Cổ Tư

5.843 chữ

08-09-2024

Dịch và biên bởi team Thiên Kiêu Tông

Chương 9: Bọn họ đều là kẻ lừa đảo (2)

Y tên là Tiêu Chính Công, mọi người ở đây đều gọi y là đội phó Tiêu.

Y cứ như vậy nhìn cảnh vật bên ngoài, dùng im lặng để thể hiện sự bất mãn.

Y không sợ lão Trần, cũng không cảm thấy bản thân mình nói sai điều gì, y chỉ không muốn phí lời với lão gia hỏa này.

Mặc dù quay lưng về phía Lão Trần, nhưng qua gương chiếu hậu, Lão Trần vẫn có thể nhìn rõ biểu cảm trên mặt y.

Lão Trần thờ dài nói: "Từ ngày cậu đến công tác tại cục, tôi đã từng nói qua, làm việc nhất định phải dựa trên quy củ, nhưng cũng không thể bất chấp lương tâm của mình. Cho tới bây giờ cậu vẫn không chịu hiểu."

Vưu Tuyết Hàn nhếch môi, không khí trong xe ngột ngạt khiến nàng có chút khó chịu, nàng vội vàng chuyển chủ đề: "Lý lịch của Lý Bạn Phong cơ bản đã điều tra xong, hắn là trẻ mồ côi, lớn lên ở trại trẻ mồ côi, chưa có tiền án, nhưng vì mấy lần phòng vệ chính đáng mà từng tiếp nhận điều tra."

"Phòng vệ chính đáng?"

Lão Trần cảm thấy tò mò, cầm lấy tài liệu về Lý Bạn Phong: "Một đánh ba, hai người bị thương nặng, một người bị thương nhẹ. Một đánh năm, một người bị thương nặng, bốn người bị thương nhẹ… Thân thủ của hắn tốt như vậy sao? Không giống lắm, thể trạng của hắn rất bình thường."

Lão Trần đọc kĩ tài liệu của Lý Bạn Phong, vừa đọc được một nửa đã nhịn không được cười ra tiếng: "Tiểu tử này, đúng là điên thật."

Vưu Tuyết Hàn hỏi: "Đội trưởng Trần, có cần tiếp tục theo dõi Lý Bạn Phong nữa không?"

Lão Trần suy nghĩ một lát nói: "Để Bóng Đèn theo dõi hắn đi."

Vưu Tuyết Hàn nhắc nhở nói: "Bóng Đèn vừa mới nhận việc được một tháng, hay là để Đầu To đi đi."

Lão Trần nhả ra một làn khói, lại rít thêm một hơi thuốc: "Một con dê trắng non, không cần Đầu To phải ra tay, vừa hay để Bóng Đèn rèn luyện. Để cho Đầu To theo dõi Hà Hải Sinh đi, người này cũng không dễ đối phó."

...

Trên toa tàu điện ngầm, Lý Bạn Phong lấy ra điện thoại di động.

Đúng là có tin nhắn được gửi tới, nhưng lần này người gửi không phải là Hà Gia Khánh.

"Xin chào, tôi là Lão Trần."

Lão Trần?

Sao ông ta lại gửi tin nhắn đến? Lão già này vừa rồi cố ý lừa gạt hắn?

Ông ta gửi tin nhắn này cho hắn là có ý gì? Chỉ vì lừa gạt hắn hay sao?

Cũng không hoàn toàn đúng, gửi tin nhắn tới, đồng nghĩa với việc để lại số điện thoại cho hắn.

Đây là muốn hắn chủ động liên lạc.

Lý Bạn Phong không hề có ý định liên lạc với Lão Trần, nhưng có một chuyện khiến hắn tò mò.

Lúc hai người đang nói chuyện, từ đầu đến cuối Lý Bạn Phong không hề thấy Lão Trần cầm điện thoại, ông ta làm sao có thể gửi được tin nhắn này?

Là có người phía sau phối hợp với ông ta? Hay là Lão Trần có năng lực đặc biệt?

Lúc này Hà Gia Khánh vẫn đang hôn mê trong bệnh viện, có khi nào y cũng có thể gửi tin nhắn đến cho hắn?

Thế giới này trong nhận thức của hắn có gì đó rất khác.

Khác nhau thì khác nhau, cái này liên quan gì đến hắn?

Chú ba của Hà Gia Khánh đã tới, chuyện y cũng không cần hắn phải quan tâm nữa, sau này cứ thành thành thật thật mà sống cho đàng hoàng, những chuyện khác không liên quan đến hắn.

Lý Bạn Phong muốn sớm quên đi tất cả. Hắn mở điện thoại lên, lướt mục tin tức một cách vô mục đích.

Tin tức thứ nhất.

“Tám giây tám mươi ba, Kiều Duyệt Sinh một lần nữa phá kỷ lục thế giới đường chạy một trăm mét, sau cuộc thi đấu anh tiếp nhận phỏng vấn, anh lại nói một câu như vậy.”

Anh ta nói cái gì?

Lý Bạn Phong mở ra tin tức.

"Vừa mới kết thúc thi đấu chung kết, vận động viên Kiều Duyệt Sinh đạt được thành tích tám giây tám mươi ba, một lần nữa tự phá kỷ lục thế giới của bản thân mới sáng tạo ra tháng trước. Có ai có thể ngờ được vận động viên truyền kỳ này đã từng vì cuộc sống khó khăn mà suýt chút nữa từ bỏ ước mơ. Kiều Duyệt Sinh sinh ra ở một gia đình nông thôn nghèo khó..."

Bài báo rất dài, từ lúc Kiều Duyệt Sinh sinh ra đến lúc đạt huy chương vàng, phá kỉ lục thế giới, Lý Bạn Phong đều lướt qua, rốt cuộc thấy được câu nói kia của Kiều Duyệt Sinh.

"Mơ ước không liên quan đến màu da."

Một câu nói khích lệ.

Có điều, những lời này của anh ta theo như Lý Bạn Phong nhớ được thì anh ta đã từng nói câu này vào năm ngoái.

Cũng bắt đầu từ năm ngoái, anh dùng thân phận là người da vàng chinh phục đường chạy một trăm mét, đạp đổ kỷ lục thế giới trước đó.

Lại mở ra tin tức tiếp theo.

Nghệ sĩ nổi tiếng Sở Tử Khải, đã dùng lời nói vén ra bức màn phía sau giới giải trí.

"Mười năm trước, Sở Tử Khai dùng một bài hát 'Anh là bánh nướng của em' làm rung động nền âm nhạc Hoa ngữ.

Giọng hát trong veo mang theo sự chân thành khiến vô số người say mê. Vị này có thiên phú âm nhạc xuất chúng, lại công khai nói ra những lời khiến người khác không thể tưởng tượng nổi, khiến nhiều người thấy được mặt trái của giới giải trí.

Sở Tử Khải năm nay ba mươi mốt tuổi, sinh ra trong một gia đình công nhân, thuở nhỏ anh đã có đam mê âm nhạc..."

Lại nói về xuất thân.

Lý Bạn Phong lười đọc, trực tiếp lướt qua.

Chấn động, mặt trời không hề đơn độc, các nhà thiên văn học rất có thể tìm ra một mặt trời thứ hai.

"Những ngày gần đây, những nhà thiên văn hàng đầu thế giới có một phát hiện khiến người người khiếp sợ, mặt trời chúng ta không phải là tồn tại duy nhất.

Là chủ nhân của hệ mặt trời, loài người sinh tồn trên Trái đất. Mặt trời của chúng ta được hình thành cách đây hơn bốn mươi sáu triệu năm về trước…”

Cho dù là mặt trời cũng phải nói từ lúc hình thành.

Đám nhà báo viết bài này chắc chắn là do một sư phụ dạy mà ra.

Tít tít, tít tít.

Đang lúc phiền não, Lý Bạn Phong lại nhận được tin nhắn, tin nhắn lần này được gửi tới từ số của Hà Gia Khánh.

"Người anh em, đừng tin bọn họ, bọn họ đều là những kẻ lừa đảo."

Lý Bạn Phong nhanh chóng trả lời: "Bọn họ mà mày nói là ai?”

"Chú ba, cảnh sát còn cả Hà Gia Khánh mà mày nhìn thấy, bọn họ đều là kẻ lừa đảo."

Lý Bạn Phong cất điện thoại, đột nhiên cảm thấy toa tàu điện ngầm lạnh hơn so với bình thường.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!