“Cái này có thể nhìn ra được là cái gì không?” Lưu Hiểu Thiên hỏi, càng có cảm giác, chuyện này rất kỳ lạ, thậm chí lấy ánh mắt chuyên nghiệp của anh ta đánh giá, trong đó đã có vấn đề tồn tại.
“Có thể, hoàn toàn không là vấn đề, rất đơn giản.” Lâm Phàm cười nói, trực tiếp bắt đầu lấy mật khẩu đăng nhập rồi mở hòm thư ra, vừa hay có một tệp thư còn có cả hình ảnh.”
Ấn mở hình ảnh, những thứ chụp được đều là thứ người bình thường rất khó chụp được, ví dụ như căn cứ quân sự hoặc một vài sắp xếp bố cục, còn cả một vài vị trí địa lý,…
“Lâm đại sư, đợi đã, những thứ này…” Lưu Hiểu Thiên sững sờ, ngay lập tức hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì, đây là tài liệu gửi ra nước ngoài.