CHƯƠNG 1477: TA LÀ HỨA THANH TIÊU, TÁN HẾT TÀI KHÍ, NGUYỆN NĂM TRĂM NĂM SAU, SONG THÁNH LÂM THẾ (ĐẠI KẾT CỤC) (5) Cho nên, hai tháng cuối cùng, Hứa Thanh Tiêu bắt đầu thuyết giảng, hắn truyền bá kiến thức tâm học của mình, không mong muốn những chuyện như Tuân Tử lại xảy ra chuyện lần nữa.
Trong khoảng thời gian này, hắn cũng hiểu được vì sao Tuân Tử lại cực đoan như vậy.
Chỉ vì, ông ta bị nhóm người năm đó chèn ép, không phải là không tôn trọng Chu Thánh, mà là ông ta không coi Chu Thánh là đệ nhất, cho nên bị xa lánh, gặp phải rất nhiều đối xử không công bằng.
Nhưng Tuân tử không bằng mình.