Thây Diệp Lăng Thiên chọn hai tân nương, ba người Diệp Vô Nhai hơi nhíu mày.
Chọn nữ tử thứ hai thì cũng được, nàng đến từ Giang nam, tên Tần Kiêm Gia, thân phận rất sạch sẽ.
Nhưng nếu chọn nữ tử thứ nhất, chuyện này hơi quỷ dị.
Bởi vì nữ tử thứ nhất, tên Tô Khuynh Thành, xuất thân nhà quan.
Diệp Thương Hải đã nhắc nhở bọn họ, chớ lựa chọn con gái nhà quan, nếu chọn thì không thể đảm nhiệm chức vị môn chủ.
Bất quá, câu nói này, tựa hồ chỉ nói với ba người họ, Diệp Lăng Thiên không nằm trong đó.
Lần này Diệp Lăng Thiên lựa chọn nàng, càng thêm nói rõ, hắn không có hứng thú làm môn chủ.
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Tựa hồ không có quy định, chỉ chọn một tân nương nha?"
Lão ẩu nói: "Đúng là không có, nhưng trong hai tân nương, phải có một người làm thiếp."
Diệp Lăng Thiên mỉm cười chỉ vào Tô Khuynh Thành, nói: "Bản công tử phong ngươi làm thiếp."
Tô Khuynh Thành nhướng mày, trong lòng không thoải mái, nhưng không nhiều lời.
Tiến vào Thiên môn, phải tuân theo quy củ nơi này, bị hắn chọn trúng, các nàng phải nhận mệnh.
Ánh mắt Diệp Lăng Thiên rơi lên người Tần Kiêm Gia, cười nói: "Tần cô nương, Thiên môn sâu như biển, vào cửa rồi thì phải cắt đứt trần duyên, nếu trong lòng ngươi có nam tử khác, hiện tại đổi ý còn kịp."
Tần Kiêm Gia nghe vậy, con ngươi co rụt, nhưng vẫn ôn nhu nói: "Được tam công tử chọn trúng, là phúc phận của Kiêm Gia, sao lại đổi ý?"
"Thật sao?" Diệp Lăng Thiên cười nhạt, hắn vung tay lên, nói: "Vậy thì Tần cô nương, Tô cô nương đi theo ta!"
Tần Kiêm Gia và Tô Khuynh Thành đuổi theo bước chân Diệp Lăng Thiên, rời khỏi đại điện.
… …
Văn Hương tạ.
Trong đại viện.
Diệp Lăng Thiên dặn dò hai nữ: "Hai người ở lại Văn Hương tạ, cần gì thì nói với Phù Dao."
Tần Kiêm Gia và Tô Khuynh Thành nhìn về phía Nguyệt Phù Dao, trong mắt đồng thời hiện lên sự kinh diễm.
Khí chất của nàng quá mức xuất trần, giống như tiên tử, làm cho hai người cảm thấy áp lực vô hình.
Nguyệt Phù Dao ôn nhu nói: "Hai vị cô nương, về sau cần cái gì, gặp vấn đề gì, cứ nói với ta đừng ngại."
Tần Kiêm Gia do dự một lát, hỏi: "Tam công tử cũng ở đây sao?"
Diệp Lăng Thiên gật đầu nói: "Không sai! Bản công tử ở đây, các ngươi yên tâm, trước khi thành hôn, ta sẽ không làm loạn, nếu các ngươi muốn, bản công tử cũng không để ý."
Hai nữ nghe xong, thân thể hơi thả lỏng.
Tam công tử háo sắc thành tính, nếu hắn muốn làm loạn thì sẽ rất phiền phức, hiện tại đối phương nói như vậy, làm cho hai người nhìn không thấu.
"Phù Dao dẫn bọn họ đi dạo! Bản công tử đi chơi chim."
Diệp Lăng Thiên nói xong, liền lười biếng đi đến lầu các gần đó.
"Chơi chim?"
Tần Kiêm Gia và Tô Khuynh Thành nghe vậy, thần sắc quái dị, quả nhiên như lời đồn, tam công tử không đơn giản chỉ háo sắc thành tính, còn mê muội đến mất cả ý chí.
Nguyệt Phù Dao nhẹ giọng nói: "Năm ngoái công tử nuôi một con vẹt, lấy tên Phượng Hoặc, vô cùng yêu thích nó."
"Hửm?"
Tần Kiêm Gia và Tô Khuynh Thành vừa nghe cái tên này, con ngươi co rụt.
"Hai vị cô nương sao vậy?"
Nguyệt Phù Dao nghi ngờ nhìn hai nữ.
"Không... Không sao."
Hai nữ lắc đầu, nhưng sắc mặt các nàng lại không tốt lắm.
'Phượng Hoặc?'
Dám đặt cái tên này cho con vẹt, quả thật quá can đảm!
"Ta dẫn hai vị cô nương dạo chơi, thuật tiện nói cho các ngươi biết chút chuyện cần chú ý."
Nguyệt Phù Dao dẫn theo hai nữ đi về phía trước...
Diệp Lăng Thiên vừa tiến vào gian phòng.
Trên kệ bên cạnh cửa sổ, một con vẹt xinh đẹp mở miệng nói: "Hoan nghênh ngài đại giá quang lâm, đại giá quang lâm."
"Đi đi chim ngốc." Diệp Lăng Thiên cười mắng, phất phất tay.
'Bạch, bạch, bạch!' Con vẹt vỗ cánh bay ra ngoài cửa sổ.
Diệp Lăng Thiên ngồi trên ghế, tiện tay cầm lấy bút lông, viết xuống một ít chữ lên trang giấy.
Tô Khuynh Thành, Tiên Thiên đỉnh phong, am hiểu cơ quan, trận đạo, dùng độc.
Tần Kiêm Gia, Tiên Thiên đỉnh phong, am hiểu ám sát, tình báo, lục nghệ.
Nguyệt Phù Dao, Tông sư hậu kỳ, am hiểu...
Tin tức của hai người trước, hắn hoàn toàn nắm trong tay, nhưng người cuối cùng này, hắn biết không nhiều.
Đương nhiên, hắn biết rõ tin tức trọng yếu nhất.
Ba nữ tử, đều là cao thủ võ đạo, giấu dốt rất sâu, ngoại nhân căn bản khó mà phát hiện mảy may.
Phải biết các vị công tử của Thiên môn, Diệp Vô Nhai chỉ mới là Tiên Thiên đỉnh phong, Diệp Nho Phong và Diệp Khinh Chu cũng chỉ là Tiên Thiên trung kỳ mà thôi.
"Ngu Hồng Lăng cũng có chút thực lực."
Thần sắc Diệp Lăng Thiên hiện lên một tia nghiền ngẫm.
"Bây giờ có ba người này, chuyện khảo hạch đơn giản hơn nhiều."
Diệp Lăng Thiên lẩm bẩm.
Mười ngày sau Thiên môn sẽ tổ chức khảo hạch đệ tử, chỗ khảo hạch có thứ mà hắn nhất định phải cướp được.
Đồ vật kia liên quan đến chuyện hắn đột phá bình cảnh, bước vào cảnh giới Tông sư, hắn phải bảo đảm không xảy ra sai sót gì.
Cách mười năm Thiên môn mới khảo hạch một lần, nếu lần này bỏ lỡ đồ vật kia, lần sau hắn sẽ không còn bao nhiêu cơ hội.
Dù sao hắn còn có giao dịch với một lão gia hỏa.
… …
Trong thư phòng của Diệp Thương Hải.
"Chọn xong rồi?"
Diệp Thương Hải nâng chung trà lên, nhấp nhẹ một ngụm.
Ba người Diệp Vô Nhai gật đầu.
Diệp Vô Nhai nói: "Tạm thời chưa thấy các nàng có gì không đúng.''
La Võng nhất định không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này, bọn họ sẽ phái ra gian tế lẫn vào bên trong.
Bây giờ gian tế mới tới, trong thời gian ngắn sẽ không lộ ra chân ngựa.
Diệp Thương Hải lạnh nhạt nói: "Không sao, thời gian lâu dài, kiểu gì cũng sẽ lộ ra sơ hở, các ngươi cẩn thận hơn, đừng cho người ta nháo ra động tĩnh lớn ở địa bàn của mình, không thì rất mất mặt."
Diệp Vô Nhai trầm ngâm trả lời: "Phụ thân yên tâm, chúng con nắm chắc."
Diệp Thương Hải nhẹ nhàng gật đầu, ba người làm việc, y tương đối yên tâm.
Y lại hỏi: "Diệp Lăng Thiên chọn ai?"
Diệp Khinh Chu nói: "Hắn chọn hai người!"
"Hai người?" Thần sắc Diệp Thương Hải hơi quái dị, lại nói: "Tiểu tử kia quá tham lam! Nhưng vậy cũng tốt, có hai nương tử đứng sau lưng, hắn sẽ không có thời gian ra ngoài làm loạn."
Diệp Vô Nhai nói: "Diệp Lăng Thiên chọn thiên kim của Tần gia."
"Ừm! Tần Kiêm Gia là nử tữ không tệ, am hiểu thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa, là tài nữ có tiếng ở Giang nam."
Trên mặt Diệp Thương Hải lộ ra tiếu dung, thầm cảm khái trong lòng, tiểu tử kia có ánh mắt nhìn người, vậy mà nhắm ngay một nữ tử tài hoa siêu quần, tốt lắm!
Bất quá lời kế tiếp của Diệp Vô Nhai, làm cho Diệp Thương Hải nhíu mày.
Diệp Vô Nhai nói: "Hắn còn chọn Tô Khuynh Thành."