Thính Tuyết lâu.
Tiếng đàn du dương, mùi hương rượu ngon phiêu tán, đông đảo khách nhân ngồi trong đại sảnh, hai mắt nhắm lại, nhàn nhã nghe hát, vô cùng hài lòng.
Bên trong một bao gian tinh mỹ.
Một mỹ nhân váy lam xinh đẹp, đang rót rượu cho Diệp Lăng Thiên, mùi rượu xen lẫn hương thơm của mỹ nhân, khiến cho tâm thần người ta thanh thản.
Diệp Lăng Thiên bưng chén rượu lên, nhấm một ngụm, đưa mắt nhìn mỹ nhân.
Nàng tên Mộc Tuyết Ly, chưởng quỹ của Thính Tuyết lâu, tu vi đạt đến cảnh giới Đại Tông sư, nàng có một biệt danh cực kì vang dội, Tuyết Kiếm Tiên!
Thính Tuyết lâu, trong mắt người ngoài, chỉ là một tửu quán, một nơi để uống rượu nghe hát, không ai biết nó là thế lực của Diệp Lăng Thiên, âm thầm khai sáng ra, phụ trách thu thập các loại tình báo, chấp hành nhiệm vụ cực kì đặc biệt.
Bên trong Thính Tuyết lâu, cường giả đông đảo, cho dù là những nữ tử đánh đàn khiêu vũ, kỳ thật đều có võ nghệ trong thân.
Mà Mộc Tuyết Ly chính là tồn tại mạnh nhất trong lầu, năm đó nàng trúng kỳ độc, không còn sống lâu nữa, Diệp Lăng Thiên cứu được nàng một mạng.
Từ đó về sau, nàng đi theo bên cạnh Diệp Lăng Thiên, làm việc cho hắn.
Thân phận của Mộc Tuyết Ly cực kì đặc thù, hơn mười tám năm trước, nàng chính là một trong tứ đại mỹ nhân.
Về phần cái xếp hạng đại mỹ nhân, chất lượng cũng rất cao.
Phượng Hoặc Quân thứ nhất.
Mộc Tuyết Ly thứ hai.
Đạm Đài Hoàng thứ ba.
Diệp U Nhiên thứ tư.
Tứ đại mỹ nhân, bối cảnh đều cường đại, thực lực bất phàm, bây giờ toàn bộ đều là tồn tại cấp bậc Đại Tông sư, ngày bình thường xuất quỷ nhập thần, rất ít lộ diện, trở thành truyền thuyết trong giang hồ.
Chỉ có Mộc Tuyết Ly, còn rời rạc bên trong phố xá sầm uất này.
"Ngươi bước vào Tông Sư nhanh vậy, thiên phú thật đáng sợ."
Mộc Tuyết Ly nhẹ nhàng cười một tiếng, nhận ra tu vi của Diệp Lăng Thiên.
Phải biết, lần trước Diệp Lăng Thiên đến Thính Tuyết lâu, chỉ mới Tiên Thiên đỉnh phong thôi.
Diệp Lăng Thiên thở dài nói: "Tông sư mà thôi, không là cái gì, cách Đại Tông sư xa lắm."
"Lấy thiên phú của ngươi, muốn đột phá Đại Tông sư cũng không lâu."
Mộc Tuyết Ly lắc đầu, nàng rất tin tưởng Diệp Lăng Thiên.
Nàng biết hắn không đơn giản, nhìn như hoàn khố, kì thực tâm tư kín đáo, bày mưu nghĩ kế, thích âm người khác.
Mà lại thiên phú tu luyện rất đáng sợ, đoán chừng không lâu nữa, hắn sẽ đặt chân lên cảnh giới Đại Tông sư.
Diệp Lăng Thiên không xoắn xuýt vấn đề này, nói: "Tuyết Ly, tìm được đồ ta muốn chưa?"
Mộc Tuyết Ly đi tới cái tủ, lấy ra một cái hộp: "Thiên ngoại vẫn thạch để bên trong."
Diệp Lăng Thiên nhận hộp, mở ra xem, bên trong cố một khối đá tản ra huyết quang, trông rất mỹ cảm.
"Đây là Huỳnh Hoặc thạch của Tàng Kiếm sơn trang."
Diệp Lăng Thiên kinh ngạc, không ngờ Mộc Tuyết Ly lấy được cả vật này.
Mộc Tuyết Ly nhẹ giọng nói: "Thiên ngoại vẫn thạch, dị thường khó tìm, vừa lúc ta biết vị trí của Huỳnh Hoặc thạch, nên chuẩn bị cho ngươi, Tàng Kiếm sơn trang bị diệt, nó rơi vào tay của một Địa sát thủ."
Diệp Lăng Thiên khẽ cười nói: "Vật này càng tốt hơn nhiều lắm, vất vả ngươi."
"Không phải ngươi có Thính Vũ kiếm rồi sao? Còn muốn đúc thêm một thanh kiếm?"
Mộc Tuyết Ly hơi nghi hoặc hỏi.
Huỳnh Hoặc thạch, chính là thạch bên ngoài thiên ngoại, chất lượng tốt hơn thiên ngoại vẫn thạch rất nhiều, dùng để đúc kiếm, tuyệt đối là lựa chọn hoàn mỹ.
Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói: "Dùng để rèn đúc vỏ kiếm."
"Vỏ kiếm?"
Mộc Tuyết Ly run lên một giây, hỏi: "Vỏ kiếm của Thiên Vấn?"
Diệp Lăng Thiên nói: "Không phải Thiên Vấn kiếm."
"Ta thật hiếu kỳ." Mộc Tuyết Ly hứng thú, chẳng lẽ Diệp Lăng Thiên lấy được một thanh danh kiếm khác?
Có thể dùng Huỳnh Hoặc thạnh làm vỏ kiếm, thanh kiếm kia ít nhất phải xếp trong hạng mười.
Bất quá theo nàng biết, mười thành xếp hạng đầu, đều đã có chủ, Diệp Lăng Thiên đạt được thanh kiếm nào?
"Đến lúc đó ngươi sẽ biết." Diệp Lăng Thiên nhẹ nhàng cười.
Mộc Tuyết Ly không hỏi nhiều, tiếp tục rót rượu cho Diệp Lăng Thiên, nói: "Gần đây có manh mối của Trường Sinh ấn, sẽ làm cho ngươi thấy hứng thú."
Diệp Lăng Thiên lộ ra vẻ trầm tư.
Mộc Tuyết Ly không dòng do, nói thẳng: "Tại Hàn Sơn tự."
"Hàn Sơn tự."
Diệp Lăng Thiên vuốt cằm, nội tình Hàn Sơn tự cường hãn, một đại thế lực trong giang hồ, có Đại Tông sư tọa trấn.
Muốn cướp đoạt Trường Sinh ấn từ Hàn Sơn tự, chỉ sợ tương đối khó khăn.
Mộc Tuyết Ly nhẹ giọng nói: "Ừm! Khối Trường Sinh ấn của Hàn Sơn tự, bị một ít thế lực để mắt tới, ngươi muốn cướp đoạt, độ khó khá lớn."
Diệp Lăng Thiên cười nhạt một tiếng, nói: "Có cơ hội là được."
"Cũng đúng." Mộc Tuyết Ly gật đầu.
Hai người hàn huyên một lát, Diệp Lăng Thiên đứng dậy ly khai Thính Tuyết lâu.
… …
Thiên môn.
Trên một đỉnh núi.
"Ngươi đột phá rồi!"
Diệp Huyền Tu kinh ngạc nhìn Diệp Lăng Thiên, tiểu tử này thật dám luyện hóa Huyết Ngọc Thánh hoa?
Diệp Lăng Thiên cười nhạt nói: "Vận khí không tệ, nhưng không phải chuyện chính, ngài xem vật này."
Hắn lấy Huỳnh Hoặc thạch ra, đưa cho Diệp Huyền Tu.
"Ngay cả Huỳnh Hoặc thạnh mà ngươi cũng lấy được."
Diệp Huyền Tu trừng lớn hai mắt, có vẻ khó tin.
Tàng Kiếm sơn trang, có ba đại chí bảo, Thiết Quyển đúc kiếm, Hồng Tụ kiếm, Huỳnh Hoặc thạch.
Không nghĩ tới Diệp Lăng Thiên chiếm được Huỳnh Hoặc thạch, tiểu tử này không khỏi quá cao tay.
Diệp Lăng Thiên hỏi: "Đã có vật liệu, chúng ta tìm Diệp Đạo Kỳ đúc vỏ kiếm sao?"
Bên trong Thiên môn cũng có phân chia.
Nhất điện, tam các, thập ngũ lâu!
Nhất điện chính là Chấp Pháp điện, do Diệp Huyền Tu phụ trách.
Tam các, chỉ là Thiên Nhãn các, Thiên Cơ các, Bách Thảo các.
Thiên nhãn các phụ trách thu thập các loại tình báo, ban bố nhiệm vụ đặc thù.
Thiên Cơ các phụ trách cơ quan, ám khí, trận đạo, đúc binh.
Bách Thảo các phụ trách đan dược.
Người phụ trách Thiên Cơ các chính là Diệp Đạo Kỳ.
Về phần Thập Ngũ lâu, chính là mười lăm thế lực thần bí đứng lặng trong giang hồ, ngoại nhân căn bản không biết sự tồn tại của Thập Ngũ lâu.
Mà nhất điện, tam các, thập ngủ lâu, đều do một người khống chế, chính là môn chủ Thiên môn.
"Tìm lão gia hỏa kia? Ngươi nghĩ cái gì vậy? Lão gia hỏa kia không tìm ngươi gây phiền phức thì tốt lắm rồi, lần trước ngươi hố lão, hiện tại mỗi ngày lão đều kêu gào muốn giết ngươi, lão chịu đúc cho ngươi sao?"
Diệp Huyền Tu trừng mắt liếc nhìn hắn.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Diệp Lăng Thiên không khỏi im lặng.
Diệp Huyền Tu suy tư một lúc, nói: "Ta dẫn ngươi đi kiếm trủng, kỳ thật gia hỏa Diệp Bạch Y cũng là một đại sư đúc khí, chỉ là nhiều năm rồi chưa động thủ đúc binh, lần này chắc là mời được."
Diệp Lăng Thiên gật đầu: "Hàng Tai do đối phương đem về, chắc cũng hiểu rõ kiếm này, tìm đối phương đúc vỏ kiếm, không ai thích hợp hơn."
Diệp Huyền Tu nói: "Ngươi không cần lạc quan, muốn Diệp Bạch Y xuất thủ, chỉ sợ khó khăn."
"Thử xem sao." Diệp Lăng Thiên không do dự nhiều.