"Ta nói, trận này chẳng lẽ các ngươi không còn tuyển thủ nào có thể đánh nữa sao? Nếu đều là loại mặt hàng như các ngươi, ta thật sự hơi thấy hối hận khi tới tham gia cuộc đấu võ này đấy. Chẳng lẽ toàn bộ Trường Nhạc quận ngay cả vài vị cao thủ đỉnh cấp có thể lên được mặt bàn cũng không có?" Từ Dương đột nhiên nói như vậy, không thể nghi ngờ có chút ý tứ khơi gợi phẫn nộ và thù hận của dân tình.
Nhưng mà thực lực của hắn bày ra ở trước mắt, mặc kệ hắn ngang tàng như thế nào cũng không ai có đủ khả năng lên đài uốn nắn hắn một phen, ngươi nói có tức hay không chứ?
Quả nhiên, Từ Dương đúng là muốn dùng phương thức như vậy hấp dẫn tới càng nhiều hỏa lực cuồng mãnh.
Hắn mới vừa lên tiếng không bao lâu, Tam trưởng lão kia dường như muốn cho hắn một trận ra oai phủ đầu, đồng thời cũng muốn đả kích khí thế của Vân Tam bên cạnh, rốt cuộc vừa rồi khi ông ta đề cập muốn Từ Dương đến dưới danh nghĩa của Chấp Pháp Đường thế mà lại bị Vân Tam quyết đoán cự tuyệt.