Hắn ung dung từ phía sau gốc cây tùng đi ra, đứng tấn cạnh bên một bụi cây đầy tuyết, vừa vặn chỉ lộ ra cái đầu hướng về phía đầm nước.
Lạc Thất thấy vậy quả nhiên yên tâm hơn vài phần, rất hài lòng gật gật đầu, cuối cũng cũng đưa tay cởi dần áo xuống.
Triệu Trường Hà chắp tay đứng tấn ở đó, con mắt sau lưng lúc này hiển lộ thần uy, rất rõ ràng nhìn thấy một cỗ thân thể trắng như bạch ngọc dần dần xuất hiện dưới ánh trăng, tinh khiết như bạch nguyệt quang, trắng ngần như tuyết trong đêm mùa đông lạnh lẽo này.
Một tầng vải quấn ngực thật dày che khuất đi điểm mấu chốt, Lạc Thất cảnh giác nhìn nhìn Triệu Trường Hà rồi chậm rãi cởi ra.
Một đôi thỏ ngọc ngậm lấy nụ anh đào nhảy ra giữa đêm trăng.
Thế mà lại không bằng phẳng, mặc dù cũng không tính là lớn, nhưng quả thật là không phẳng.
Triệu Trường Hà vô thức khua tay múa chân một cái, một tên xử nam hai đời dù có múa máy kiểu gì cũng không biết đối chiếu với cup gì, đành suy đoán là A+ hoặc B a.
Lúc nàng giả nam trang hắn đã nghi ngờ là do không có ngực nên không phải hóa trang, giờ thì biết được là có, thế mà lại che giấu ác như thế, có mệt hay không...
Lại thấy Lạc Thất lau qua cổ họng một chút, nguyên bản yết hầu vốn nổi lên liền biến mất, lại lau qua khuôn, vốn có chút đường nét nam tính cũng chậm rãi tiêu biến, hiện ra khuôn mặt nữ nhân rất điển hình, mặt trái xoan, môi anh đào, mắt phượng mày liễu, cái bộ dáng này đi ra ngoài bảo là nam nhân cũng chẳng ai tin.
Trước kia có thể lừa gạt người được quả nhiên là nhờ thuật dịch dung. Triệu Trường Hà xấu hổ phát hiện, chính mình trong lúc ngắm nhìn cảnh đẹp ý vui này lại nghĩ ra một ý, nếu có thể học được thuật dịch dung này, sau đó ra ngoài có thể không lo bị phát hiện là đối tượng truy nã nữa.
Nghĩ đến đây quả thật chỉ muốn tự tát cho mình mấy cái, phế vật.
Nhưng không phế vật thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ còn thật muốn quay người nhào tới a.
Lạc Thất người ta là nhất trọng huyền quan, một tát có thể đập chết ngươi, hơn nữa về sau còn muốn tiếp tục ở chung a...
Triệu Trường Hà khịt khịt mũi, bỗng nhiên hối hận vì sao phải đi nhìn trộm người ta.
Tính toán cho kỹ mà nói, dù sao cũng có người phải làm rác rưởi, vì sao không phải là ta a...
Đành chấp nhận làm rác rưởi vậy...Nàng xinh đẹp như thế, ngay cả lúc dịch dung cũng không che lấp nổi phong tình toát ra, bây giờ đã trở về dung mạo thật, đứng bên trong đầm nước như tiên tử lạc cửu thiên, thật sự là đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành.
Nữ nhân xinh đẹp như vậy lại dịch dung trốn vào một cái Lạc gia trang nhỏ nhỏ, làm cái gì ngoại môn đại sư huynh?
Thật là kỳ quái mà...
Triệu Trường Hà suy nghĩ đến nhập thần, ngay cả cảnh đẹp phía bên kia đều không rảnh để xem...Cũng muốn xem nữa, chỉ được nhìn chứ không được ăn, ngoài khó chịu ra thì làm được gì?
Còn không bằng tranh thủ luyện công.
Hắn liến liều mạng dùng tư thế trung bình tấn ngay tại chỗ bắt đầu luyện công, triệt để bỏ mặc mọi thứ xung quanh.
............
- Biểu hiện không tệ - Lạc Thất tắm hết sức khoan khoái, sau khi dịch dung cẩn thận mới xuất hiện bên cười Triệu Trường Hà, vỗ vỗ bờ vai hắn cười híp mắt nói – Còn tưởng rằng thú tính của ngươi bộc phát a...
Đang cố gắng giả vờ được không?
Triệu Trường Hà không biết nói gì:
- Thú tính đại phát, ta ở trong phòng liền giải quyết được rồi, chạy tới nơi này chịu lạnh làm gì?
- A... – Lạc Thất nhướng mày – Thật sự cho rằng ngươi ngang ngược nhất sơn trại hay sao?
Triệu Trường Hà lúc này mới nhớ ra tên này thực ra lợi hại hơn mình...Quay đầu nhìn nàng đã trang điểm lại dung mạo cũ, che đi vẻ đẹp kiều diễm vừa rồi, trong lòng có chút tiếc nuối. Khoảnh khắc lớp dịch dung ấy được tháo xuống, chớp mắt rung động ấy cả đời này hắn cũng khó quên được.
Triệu Trường Hà không nhịn được tâm viên ý mã trong lòng, chuẩn bị cố ý tìm đường chết, cố ý tựa vào vai hắn nói:
- Lại nói, nếu ta có đại phát thú tính cũng chưa chắc đã đánh lại ngươi a. Hay là đại sư huynh này, hôm nào ngươi thử mặc nữ trang cho huynh đệ ngắm một lần, có được không?
- Lăn con mẹ ngươi đi, móc mắt ngươi ra bây giờ - Lạc Thất một cước đem hắn đạp bay ra mấy trượng, ghét bỏ mà phủi phủi vai – Làm chính sự, nói lung tung cái rắm. Vừa rồi khởi động đã nóng người chưa?
A, nóng quá mức, đều nhanh nổ.
Lạc Thất chộp lấy cánh tay Triệu Trường Hà dò xét:
- Ta biết Huyết Sát Công của ngươi luyện lâu sẽ dẫn đến khí huyết dâng trào, nóng người hưng phấn. Nhưng chỉ mới là tầng một thôi, có cần phát cuồng nghiêm trọng vậy không?
Triệu Trường Hà đáp:
- Không biết, Tôn giáo tập cũng không nói kỹ, ý của hắn là dù sao cũng sẽ gặp nguy hiểm, nên ta nghĩ cũng chỉ có thể là gặp loại khả năng này. Cho nên mới cố tình chạy đến đây, vốn là muốn ngươi hộ pháp, một khi nhìn thấy tình huống không đúng liền đem ta đá xuống nước.
Lạc Thất cười lạnh:
- Nghe thế nào lại giống hiệu quả của xuân dược.
- Cũng giống a... – Triệu Trường Hà biết rõ nàng đang suy nghĩ cái gì, cố ý nói – Ngươi là đang đố kỵ ta mới một tháng đã có thể đột phá đúng không?
- A đúng đúng đúng – Lạc Thất lại bất ngờ chụp lên bả vai của Triệu Trường Hà, một bộ dạng anh em tốt cười hì hì – Ta thật hâm mộ loại công phu thần kỳ này, đột phá một tầng thôi cũng cần có người đạp xuống đầm nước, lại càng kinh ngạc hơn trước sát khí của ngài dùng nước lạnh giội vào lại có thể tắt được, làm ta sợ muốn chết. Bắt đầu đi bắt đầu đi, để cho ta hảo hảo kiến thức thêm một chút.
Không nghĩ tới Triệu Trường Hà mọi khi vẫn tự nhiên đụng tay đụng chân, chẳng có chút ý tứ nào, hôm nay lại né một cái, tránh đi cánh tay của nàng đưa đến.
Lạc Thất ngạc nhiên trợn to hai mắt.
Triệu Trường Hà cười làm lành:
- Bỗng nhiên ta cảm thấy không cần hộ pháp nữa, ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi.
Câu nói này ngược lại khơi dậy tính trẻ con của Lạc Thất:
- Ngươi giúp ta trông chừng, ta thay ngươi hộ pháp, đây là chuyệnđương nhiên, ngươi làm sao cứ lề mề chậm chạp như vậy, có phải nam nhân hay không?
Triệu Trường Hà: “......”
Hắn muốn tới bên đầm nước để đột phá, lại để cho Lạc Thất trợ giúp hộ phát là dự định đơn giản chỉ nhằm để cẩn thận, ngoài ý muốn lại nhìn thấy cảnh đẹp ý vui khi nãy, cũng không có trong kế hoạch.
Chỉ là trạng thái bây giờ, hắn rất hoài nghi bản thân có thể tĩnh tâm đột phá được hay không...Lại nói, Huyết Sát Công để tu luyện cũng không cần phải quá tĩnh tâm, dù sao cũng không giống với tu hành của nội gia tâm pháp.
Ở khía cạnh khác mà nói, loại nhiệt huyết dâng trào lúc này có khi lại còn có lợi hơn so với tĩnh tâm a.
Triệu Trường Hà nghĩ đến đây cũng có chút dở khóc dở cười, lắc đầu, bắt đầu đứng tấn vận công.
Suy cho cùng, chuyện nam nữ lúc này cũng không quá hệ trọng, dùng để điều hòa tâm tính mà thôi, không nên đặt vào quá nhiều tâm tư... Tôn giáo tập thần sắc có chút thâm ý lúc ban ngày bỗng nhiên hiện lên trong đầu hắn, lòng Triệu Trường Hà hơi trầm xuống, hắn luôn có dự cảm không tốt, cảm giác lần đột phá này thế nào cũng sẽ không dễ dàng.