[Dịch] Loạn Thế Thư

/

Chương 34: Thói quen (2)

Chương 34: Thói quen (2)

[Dịch] Loạn Thế Thư

Cơ Xoa

4.354 chữ

03-03-2024

- Làm phiên giáo tập giảng lại một lần, hôm nay xem như ta tự phạt luyện ba ngàn lần!

Triệu Trường Hà ác liệt thề thốt, định toàn tâm toàn ý đi luyện công, dùng cái này để xao nhãng khỏi chuyện nam nữ, nhưng sự thật chứng minh, kỳ thực cũng không cần như thế.

Thói quen đúng là loại lực lượng đáng sợ.

Hắn nghĩ thầm, sau ngày hôm nay không thể tùy ý ở chung với Lạc Thất như trước nữa rồi.

Hiện tại hắn ở “tân thủ thôn” này cũng tương đối có thể diện, cơm mỗi ngày đều dư một bát để mang về, người khác cũng không dám có ý kiến, thế là mỗi ngày đem cơm trở về cho Lạc Thất. Mà Lạc Thất thỉnh thoảng đi săn thú, tự mình lặng lẽ chạy vào thành đem tiền đổi rượu cho hắn uống.

Không phải rượu so với thịt quang trọng hơn, mà là cả hai phát hiện rượu nóng đối với Huyết Sát Công của Triệu Trường Hà quả thật có tác dụng hỗ trợ, hiệu quả lại còn tương đối tốt.

Hai người ăn cơm cùng nhau, ngẫu nhiên trò chuyện một chút thường thức, ăn xong vẫn như mọi ngày, một người đứng ở ngoài cửa luyện đao pháp ngoại công, còn một người ngồi trên giường luyện nội tức, luyện xong cùng nhau đi ngủ, một lời cũng không nói nhiều.

Không có gì để nói.

Triệu Trường Hà ngẫu nhiên sẽ vô tình cùng Lạc thất đi chung, Lạc Thất cũng không tránh né, có đôi khi thậm chí sẽ chủ động chộp lấy vai của hắn, đi lại nghênh ngang trong sơn trại để tỏ vẻ cả hai là hảo huynh đệ. Người ngoài nhìn vào đều cảm thấy rất bình thường, căn bản chẳng có ai nghĩ nhiều thêm.

Mà với mức độ tiếp xúc thân mật thế này, hai người bọn hắn đều không còn phản ứng gì thái quá nữa.

Triệu Trường Hà không cần khom người lại, Lạc Thất cũng sẽ không bị dòng điện xẹt qua nữa.

Liền như buổi sáng, ai khoác tay lên người ai cũng đều xem như không có gì, chỉ đơn giản ngáp một cái rồi lấy ra mà thôi.

Đối với riêng mỗi người mà nói, ai cũng mang trong lòng một khối tâm sự cùng mục tiêu cần cố gắng, cũng không còn tâm tư dây dưa ở chuyện nam nữa nữa, kỳ thực quen thuộc rồi, cũng chẳng có gì nữa.

Ăn ý lớn nhất của cả hai chỉ là lúc đi tắm thì tách nhau ra, chỉ thế thôi.

“Bang!” Ánh đao lướt qua, chuẩn xác bổ vào côn sắt đang bay tới, đem côn sắt đánh rơi trên mặt đất.

Tôn giáo tập đứng bên cạnh khom lưng nhặt côn sắt lên, trên côn lưu lại một vết chém mờ, chính xác chồng vào vết rãnh trên thân côn, không lệch một chút nào.

Trải qua quá trình luyện tập ngày đêm, Triệu Trường Hà đã chuyển được từ bổ mục tiêu cố định sang mục tiêu di động, nếu vật thể không chuyển động quá nhanh, y đều có thể chuẩn xác bổ vào vị trí định trước.

Mắt lia qua, đao đã đến.

Từ khi biết Lạc Thất là nữ đến giờ đã gần hai mươi ngày trôi qua.

Đao pháp kiến thức cơ bản đã chính thức xuất sư, cuối cùng đã hơn hai mươi ngày, xuyên qua đến nay đã một tháng.

Thời điểm xuyên qua đến thế giới này là cuối tháng mười, tiết tiểu tuyết.

Mà bây giờ đã là tháng mười một, hậu sương giá, tiết đông chí rồi.

Tôn giáo tập nhìn gậy sắt trong tay, lại nhìn Triệu Trường Hà giữa trời đông mồ hôi nhễ nhại, trong lòng y biết vì một đao này hắn đã bỏ công sức bao nhiêu, vô cùng cực khổ. Đây không phải thiên phú, hơn hai mươi ngày qua, trừ ăn cơm ngủ nghỉ cùng thi thoảng trốn ra ngoài tắm rửa thì kẻ này dùng tất cả thời gian để luyện công.

Như hôm nay thất thần, thế mà con mẹ nó thật sự phạt ba ngàn lần.

Loại thái độ này, Tôn giáo tập cả đời huấn luyện không biết bao nhiêu giáo chúng, đạo tặc, thế mà chưa gặp ai điên như vậy...Cảm giác giống như có một lão hổ đang đuổi riết sau lưng hắn, còn hắn đang liều mạng già chạy trốn a.

Vỏn vẹn qua hai mươi ngày, diện mạo con người vốn không có mấy thay đổi, nhưng khuôn mặt Triệu Trường Hà rõ ràng đã nhiều thêm chút râu ria, thế mà lại khiến người ta cảm thấy hắn càng thêm kiên nghị lẫn trầm ổn, trong đôi mắt ẩn ẩn cất giấu tinh mang, ngẫu nhiên còn lộ ra lệ khí hung ác.

Trên người hắn cơ bắp cũng ngày càng cứng rắn, uy nghiêm mà rõ nét, tràn đầy vẻ nam tính.

Trong sơn trại soái nhất cũng chỉ như thế, tăng thêm vết sẹo hung hãn trên mặt kia, Triệu Trường Hà quả thực nên được công nhận làđệ nhất mỹ nam tử của Bắc Mang sơn trại...

Ngược lại, tên họ Lạc kia ở trong phòng hắn, mọi người chẳng ai coi trọng lắm, mềm mềm như con thỏ a. Nếu không phải là vì ở cùng một chỗ với Triệu Trường Hà, nói không chừng còn có người đến đùa bỡn hắn, bây giờ đương nhiên không ai dám, còn có kẻ vụng trộm nói thầm đó là tư sủng của Triệu lão đại, sợ là đã sớm chơi qua.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!