Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng

/

Chương 3: Sao Ngươi Biết Ta Là Nữ

Chương 3: Sao Ngươi Biết Ta Là Nữ

Linh Khí Khôi Phục: Mỗi Ngày Ta Rút Một Kỹ Năng

Thư Mộng Nhân

4.741 chữ

14-04-2024

Hoá ra ghế lái phụ lại có một cô gái ngồi.

"Sau đây là phỏng vấn độc quyền do phóng viên đài chúng ta tiến hành cùng người trong cuộc."

Trên TV lập tức chuyển tới những hình ảnh tải hiện trường vụ việc.

Đó chính là khung cảnh nơi xảy ra tai nạn.

Chẳng qua là máu tươi đã được làm mờ đi so với hiện trường chân thực.

"Xin chào mọi người, ta là Giang Xuyên, phóng viên đưa tin tại hiện trường vụ việc. Sau đây ta sẽ gửi tới mọi người những tin tức mới nhất tại nơi xảy ra tai nạn."

"May mắn còn có người sống sót sau khi trải qua tai nạn, vì vậy ta sẽ cùng mọi người tới phỏng vấn cô nàng một chút."

Màn hình chợt chuyển về phía một cô gái đẹp nhưng trang điểm khá đậm.

Nhan sắc của cô nàng cũng khá được, nhưng lúc này lại đầy vẻ chật vật.

Quần áo cô nàng hơi lộn xộn, trên đầu còn có một vết thương nhỏ.

Chẳng qua, có thể thấy được cô nàng đã chỉnh trang lại một chút và xử lí qua vết thương.

"Xin chào, vị tiểu thư này, ta là Giang Xuyên, phóng viên đưa tin. Xin hỏi lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy ạ? Vì sao nạn nhân lại vượt đèn đỏ?"

"Sao ngươi biết la là nữ?"

Giang Xuyên: ∑(° o °ノ)ノ

Lâm Thu: ???

Khán giả đang xem qua TV: ...

"Lão Trương, ngươi mau đến xem TV này. Trên TV có tin sốc."

"Này, Lão Trương, ngươi mau mở TV lên xem bản tin thời sự đi, có tin hay đấy."

"Hay lắm, ta vừa xem rồi, còn có, mợ nó cả nhà ông đều là đồ con rùa!"

...

Trong lúc nhất thời, lượng người xem thời sự tăng vọt, khiến cho nhà đài hưng phấn hẳn lên.

Giang Xuyên hơi chút đau đầu. Một xưng hô tuỳ tiện nói ra thôi, ai ngờ có thể khui ra tin sốt đến thế chứ.

Tuy rằng y thật muốn hỏi mấy câu.

Cô nương à, đêm nay ngươi có rảnh không?

Giá tiền một đêm bao nhiêu?

Có thể cho ta phương thức liên hệ không?

Nhưng may mà y còn nhớ mình đang phỏng vấn trực tiếp tại hiện trường, nếu không đã xảy ra sự cố mất rồi.

"Khụ khụ, vị này, xin hỏi nạn nhân là uống say hay trúng độc sao?"

"Không phải."

"Vậy vì sao hắn lại vượt đèn đỏ, hơn nữa còn lái xe với tốc độ cao như vậy?"

Trên mặt vị kia hiện lên nét ửng đỏ, yếu ớt hỏi một câu:

" Ta có thể nói sao?"

"Có cái gì mà không thể nói? Ngươi yên tâm, có hậu quả gì thì đài Quảng Đại Thị Dân chúng ta sẽ làm chỗ dựa cho ngươi."

Giang Xuyên nghĩ đế việc cô nàng có điều khó nói, nên mới thề sắt son đến vậy.

"Vậy ta nói."

"Yên tâm nói đu. Ánh mắt quần chúng sáng như tuyết."

"Sự tình là vầy, lúc ấy ở trên xe, ai nha, ta vẫn cảm thấy không nên nói thì hơn."

Tâm hóng chuyện của Giang Xuyên đã cháy hừng hực rồi.

Lâm Thu vừa uống ngụm nước liền phun thẳng ra ngoài.

Này, không cần treo hứng thú của người khác như vậy đâu?

Thấy vị tiểu thư này vẫn không chịu nói, Giang Xuyên vội vàng hướng máy quay ra chỗ khác.

"Tiểu thư à, hay là ngươi cứ nói nguyên nhân cụ thể cho ta trước đi."

Cô nàng liền nói nhỏ cho Giang Xuyên nghe.

"Chuyện là ...abc...xyz..." (mọi người tự tưởng tượng <= lời tác giả)

Giang Xuyên nghe xong ngây ngẩn cả người.

Moẹ nó!

Xém chút y đã tường thuật trực tiếp nguyên nhân tai nạn.

Y vội vàng hướng máy quay trở về:

"Đây là Giang Xuyên, phóng viên đưa tin tại hiện trường vụ tai nạn. Mời mọi người tiếp tục lắng nghe những tin tức khác trong ngày."

Nói xong liền tắt máy quay đi.

"""XXX hôm nay đi thăm những người già trú tại thôn XX."

Lâm Thu: ???

Người xem TV: !!!

"Sao nói tắt là tắt vậy? Ta còn đang chờ xin phương thức liên hệ của vị tiểu thư kia mà."

"Ta biết cô cô nàng này. Cô nàng là người của hội sở XX."

"Thật sao? Người anh em, cầu chia sẻ đi mà!"

"Đâu có, đâu có."

...

Bây giờ đài truyền hình đều chiếu những hình ảnh phóng khoáng như vậy sao?

Loại sự thật này thật khiến cho người ta bất ngờ không kịp chuẩn bị mà.

Lâm Thu cũng vô cùng buồn bưc. Hắn là người biết rõ nguyên nhân sự việc.

Chẳng qua bây giờ chuyện đó còn quan trọng sao?

Quần ta cũng cởi rồi, ngươi cho ta xem cái này sao?

...

Lúc này, ở hiện trường, Giang Xuyên im lặng nhìn vị tiểu thư kia.

"Chị hai à, may mà ngươi chưa nói gì. Ta đang đưa tin trực tiếp đó, xém chút thì xảy ra sự cố ngay trên sóng truyền hình rồi."

"Ta cũng cảm thấy khó mở lời mà, chuyện này lên sóng cũng có chút vấn đề đó."

Giang Xuyên:...

Cơm mợ nấu, ai biết được lí do lái xe nhanh là như vậy đâu.

May mà hắn thông minh, nhanh chóng kết thúc phát sóng.

...

Lâm Thu vẫn còn đang tiếc nuối thì phát hiện cửa nhà đã mở ra.

Vừa nhìn thì thấy hoá ra là dì chủ nhà đã về.

"Lý Tuyết, ngươi về rồi."

Lâm Thu nhiệt tình chào hỏi cô nàng.

Dì Lý li hôn chồng từ sớm, một mình nuôi nấng con gái Lý Tuyết lớn lên, cho nên cô nàng ta cũng theo họ của dì ấy.

Để kiếm thêm thu nhập, dì Lý đã đem phòng dư cho người ngoài thuê.

Mà Lâm Thu ở một mình, lại là học sinh, cũng xem như đáng tin. Dì Lý cân nhắc mãi, thấy an tâm hơn những người khác, mới quyết định cho hắn thuê phòng trọ.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!