“Thu ca, thật là trùng hợp, hôm nay ta đến khá sớm hehe.”
“Tiểu Thuỵ Thuỵ, ngươi có tin ca ca không?”
“Đương nhiên, Thu ca sao thế?”
“Lát nữa hãy chép bài của ta.”
Lưu Thuỵ: (?.?)
Điểm của chúng ta cũng không khác nhau là bao đâu đại ca? Tuy ta thừa nhận mỗi lần kiểm tra ngươi đều hơn 200 điểm nhưng bây giờ…
Được rồi nể mặt ngươi, không thành vấn đề! Có vẻ Lâm ca rất tự tin vào lần kiểm tra này!
Sắp đến giờ thi, hai giáo viên cầm bài thi bước vào. Sau khi phát xong đề thi, hai giáo viên bắt đầu đi tuần tra quanh lớp.
Bài kiểm tra đầu tiên là tiếng Trung, bộ môn cần đến kỹ năng học thuộc lòng này sao có thể làm khó được Lâm Thu.
Khi những bạn học khác còn đang đọc đề, Lâm Thu đã vùi đầu viết hí hoáy khiến tất cả bạn học xung quanh đều ngạc nhiên chú ý.
Bạn học, có phải bạn chỉ đang chép lại “Xuất Sư Biểu” trên giấy không?
Xuất sư biểu là tác phẩm của Gia Cát Lượng.
Không đúng, cho dù là chép lại “Xuất Sư Biểu” thì cũng không thể nào trôi chảy như vậy được?
Lưu Thuỵ nghi ngờ nhìn Lâm Thu.
Thu ca, ngươi đang làm cái quái gì vậy, ngươi đang viết thư pháp trên đề thi à?
Lâm Thu không hề quan tâm và vẫn tập trung viết điên cuồng.
Không ngờ đúng thật là câu:
“Xuân tàm đáo tử ti phương tẫn
Lạp cự thành hôi lệ thuỷ càn.”
Ấy vậy mà tên kia lại đoán chuẩn đề thi. 20 phút sau, Lâm Thu không còn gì để viết, hắn nhìn vào đề bài tiểu luận.
Ồ, trong đầu hắn nhẩm lại các đề thi tuyển sinh đại học hai năm trước. Sau khi sàng lọc tìm được một đoạn phù hợp, hắn sửa lại rồi viết lên giấy.
10 phút sau, Lâm Thu hoàn thành xong tất cả câu hỏi.
Hắn ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của cả Lưu Thuỵ và giám thị trông thi.
Giám thị nhìn qua thấy không có gì bất thường nên cũng không để ý tới hắn nữa còn Lưu Thuỵ thì trợn mắt khó tin nhìn bài thi của Lâm Thu.
Con mẹ nó ta còn chưa viết xong một mặt giấy mà ngươi đã làm xong rồi?
Ahhh, mặc kệ đi, dù sao hầu hết mọi người đều không làm được, chỉ cần chép lại thôi.
Cũng may Lưu Thuỵ có thị lực tốt nếu không làm sao hắn có thể dễ dàng chép bài được.
Lâm Thu giả vờ nằm ngủ gục trên bàn.
Đã hơn 8 giờ, chắc 9527 đã thức dậy rồi, đã đến lúc thức tỉnh dị năng mới.
Lại thêm một dị năng nhân giống cấp E được thức tỉnh mà chẳng có chút hồi hộp nào, vẫn là một kỹ năng cần thiết cho sự nghiệp làm nông nghiệp.
Lưu Thuỵ vẫn đang miệt mài chép bài, Lâm Thu cũng hợp tác với hắn lật bài thi.
Chờ Lưu Thuỵ chép đến phần tiểu luận, Lâm Thu cũng mặc kệ, hắn nhắm mắt lại tìm Chu Công trò chuyện.
Lưu Thuỵ kinh ngạc nhìn bài thi của mình, mặc dù hắn không hiểu hết toàn bộ nội dung trong đó nhưng vẫn nhận ra một vài câu hỏi.
Bài thi của Lâm Thu hoàn toàn không giống làm bừa, hắn biết mấy câu hỏi đều trả lời đúng.
Lúc này hắn chỉ biết hét lên trong lòng, Thu ca thật tuyệt vời!
Chẳng mấy chốc thời gian thi đã kết thúc, những bạn học trong phòng thi liên tục phàn nàn.
“Đề thi này khó quá.”
“Đúng đấy, con mẹ nó còn có cả thông giả tự, tại sao lỗi chính tả của người xưa thì được xưng danh là thông giả tự còn lỗi chính tả viết trên bài thi lại bị trừ điểm?”
“Ở hiện đại bây giờ vẫn có thông giả tự được mọi người công nhận đó thôi!”
“Thật sao? Là từ nào sao ta không biết? Mau nói!”
“Ví dụ như “Shit”, không phải cũng là thông giả tự sao?”
“Ờ công nhận.”
Lâm Thu: (x_x)
Những gì cậu ta nói có lý và hắn không thể phản bác được. Đúng như dự đoán, nhân tài đã sản sinh từ thời xưa rồi!
Trong những ngày thi tiếp theo, Lâm Thu vẫn dễ dàng hoàn thành tất cả câu hỏi, hắn cũng thức tỉnh thêm 2 dị năng cấp E.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến bài thi cuối cùng môn Tiếng Anh.
“Bắt đầu kiểm tra kỹ năng nghe, các em hãy xem phần đầu tiên của bài nghe. Ở phần này, sẽ có năm đoạn hội thoại khác nhau, mỗi đoạn đưa ra một câu hỏi. Sau khi nghe xong một đoạn, các em sẽ có thời gian 10 giây để trả lời câu hỏi có liên quan trước khi nghe đoạn hội thoại tiếp theo.”
Khuôn mặt Lâm Thu bắt đầu biến hoá.
Shit!
Sao hắn lại quên thứ này? Tại sao môn tiếng Anh lại kiểm tra kỹ năng nghe?
“Excuse me, đường đường cô cô bru bru…”
“Yes, bánh xe phía trước bất động còn bánh xe phía sau di chuyển.”
Lâm Thu: o_O???
Lưu giữ hình ảnh quả nhiên không phải là thuốc chữa bách bệnh, gặp phải những thứ như kiểm tra thính lực làm hắn bó tay.
Tiếng Anh luôn là vấn đề hóc búa đối với Lâm Thu. Hắn không bao giờ hiểu tại sao quốc gia hùng mạnh như vậy vẫn phải đi học ngoại ngữ như tiếng Anh.
Hắn có thể giải quyết gọn gàng các câu hỏi nhưng nghe và nói luôn là nỗi đau đáu trong lòng hắn.
Hắn thật sự chẳng hiểu cái quái gì cả!
Thôi quên đi, hãy tiến hành kế hoạch B. Nếu có ba đáp án dài một đáp án ngắn thì chọn ngắn, hai dài hai ngắn thì chọn B, dài ngắn không đồng đều thì chọn C là chuẩn nhất.