CHƯƠNG 983 - GIẢI CỨU ẨN MẠCH, DƯƠNG MƯU CỦA THẬP THÁI TỬ
Chương 983: Giải cứu ẩn mạch, dương mưu của Thập Thái Tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ngày sau, ta muốn chữ Quân này trở thành dòng họ mà cả cửu thiên thập địa, chư thiên hoàn vũ, không người dám trêu chọc!”
Quân Tiêu Dao bước ra một bước, tốc độ cực nhanh, lao về hướng địa điểm mà thiên kiêu của ẩn mạch Quân gia bị nhốt trong tin tức.
Hắn không để bụng âm mưu dương mưu gì, đối với Quân Tiêu Dao mà nói, vấn đề có thể sử dụng thực lực đi giải quyết thì từ trước đến nay sẽ không tự hỏi quá nhiều.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, âm mưu dương mưu gì cũng chỉ là xiếc hề, chỉ khiến người ta bật cười.
Vũ Vân Thường thấy thế cũng vội vàng đi theo, Phạn Thiên cũng tò mò nên đi theo xem.
Những thiên kiêu còn lại càng không cần nhiều lời.
Sao bọn họ lại bỏ lỡ loại náo nhiệt này?
“Mau đi theo, nghe nói Kim Ô Thập Thái Tử, Thánh Thiên Nhất của Thánh Giáo, còn có Tiểu Long Vương của Long Vương Điện cũng ở nơi đó, buổi diễn này sẽ rất tuyệt.”
Vô số thiên kiêu bay lên trời, như mây đen che trời, theo sát phía sau. Lần này khác với trận quyết đấu giữa Quân Tiêu Dao và Tần Vô Đạo.
Kim Ô Thập Thái Tử, Thánh Thiên Nhất, Tiểu Long Vương Huyền Diệp, người nào trong đó cũng không yếu hơn Tần Vô Đạo.
Bọn họ đều là thiên kiêu được vạn chúng chú ý trên cổ lộ chung cực, còn là truyền nhân trung tâm giữa các đại thế lực bất hủ. Không có thiên kiêu nào tự tin nói có thể vững vàng áp chế ba người này.
Nhưng Quân Tiêu Dao nghe xong tin tức này thì quá bình tĩnh, như căn bản không xem ba người này ra gì.
Lại liên tưởng đến chuyện hắn dùng ba chiêu giải quyết Tần Vô Đạo, mọi người cảm thấy có lẻ sẽ có một trận đại chiến làm khiếp sợ tứ phương sắp sửa triển khai.
Trong lúc Quân Tiêu Dao chạy tới địa điểm trong tin tức kia thì ở phía thiên kiêu ẩn mạch Quân gia đang bị nhốt, chung quanh đã hội tụ hàng trăm hàng ngàn tu sĩ.
Bọn họ đưa mắt nhìn thiên kiêu ẩn mạch Quân gia trong sát trận, trong ánh mắt có một tia thương hại.
Chủ mạch và ẩn mạch Quân gia đều là Quân gia, nhưng chênh lệch lại lớn đến như vậy.
Thần Tử của chủ mạch Quân gia đẩy ngang tứ phương, gần như một tay đấm thủng toàn bộ cổ lộ chung cực, có thể nói là cấm kỵ trong các cấm kỵ vô thượng, không ai dám chọc.
Mà ẩn mạch Quân gia lại thê thảm, bị nhốt trong sát trận, giãy giụa cầu sinh như thế.
Chênh lệch này quá lớn, khiến người ta thổn thức.
“Ẩn mạch Quân gia chú ý tị thế, cực kỳ kín tiếng, nhưng hiện tại vẫn không tránh được loại kết cục này.” Có tu sĩ lắc đầu và nói.
So sánh với chủ mạch Quân gia, hình như ẩn mạch Quân gia kín tiếng quá mức. Giả heo lâu rồi nên thật sự biến thành heo.
“Vậy cũng chưa chắc, thiên kiêu đỉnh cấp của ẩn mạch Quân gia còn chưa tới.” Cũng có người cầm chưa tỏ ý kiến.
Tuy rằng thanh danh của Quân Ân Hoàng và Quân Khuynh Nhan ẩn mạch Quân gia không quá vang dội, nhưng bọn họ cũng rất cường đại, chỉ là hành sự tương đối kín tiếng mà thôi.
Bên trong sát trận, hơn mười thiên kiêu ẩn mạch Quân gia ban đầu nay chỉ còn lại bốn năm người. Hơn nữa cả người đều là vết thương chồng chất.
Tuy đám người Kim Ô Thập Thái Tử không chủ động ra tay công kích bọn họ, nhưng chỉ sát trận thôi cũng đủ uy hiếp đến bọn họ.
Bọn họ có thể kiên trì thời gian dài như vậy đã xem như không tồi.
“Khụ...”
Chiếc váy lam của Quân Lam Tịch rách nát nhiều chỗ, lộ ra da thịt trong suốt như tuyết, máu đỏ tươi phản chiếu có vẻ hết sức chói mắt.
“Còn như vậy tiếp thì chúng ta không kiên trì được lâu đâu.” Trong đôi mắt màu lam của Quân Lam Tịch cũng mơ hồ hiện ra một tia tuyệt vọng.
Tạm thời không nói bọn họ có thể phá vỡ sát trận này hay không, mặc dù làm được, đám người Kim Ô Thập Thái Tử cũng không có khả năng thả bọn họ rời đi.
“Kiên trì, chỉ cần kiên trì đến Ân Hoàng đại ca đến thì chúng ta có thể sống.” Giờ phút này sắc mặt Quân Huyễn Minh cũng tái nhợt, bị thương nặng.
“Trước đó ngươi đi ra cũng không chào hỏi bọn họ, là lén đi ra.” Quân Lam Tịch oán hận mà trừng Quân Huyễn Minh một cái.
Sớm biết sẽ là kết quả như vậy, lúc trước nàng nên trực tiếp cự tuyệt, nhưng hiện tại hối hận cũng vô dụng.
“Làm sao ta biết chúng ta sẽ bị nhằm vào, đều là vì Quân Tiêu Dao chủ mạch kia, chúng ta hoàn toàn bị liên lụy!” Quân Huyễn Minh cắn răng, phẫn hận nói.
Hắn ta cảm thấy, nếu không phải Quân Tiêu Dao trêu chọc quá nhiều kẻ địch thì ẩn mạch bọn họ cũng không chịu liên lụy.
Quân Lam Tịch nghe vậy thì thực sự không biết nói gì cho phải.
Quân Huyễn Minh không đi hận đám người Kim Ô Thập Thái Tử vây giết bọn họ, ngược lại đi trách Quân Tiêu Dao đã giúp Quân gia vẻ vang.
Quân Lam Tịch không muốn tốn nhiều miệng lưỡi nữa.
Nếu lần này có thể vượt qua hiểm cảnh, nàng thề tuyệt đối sẽ không tiếp tục có tiếp xúc gì với dạng người như Quân Huyễn Minh nữa.
“Nhưng mà...” Quân Lam Tịch cảm nhận được pháp lực hư không thiếu thốn trong cơ thể mình, lộ ra một nụ cười chua xót.
Phỏng chừng nàng ta rất khó qua được cửa ải này.
Bên ngoài sát trận, ba bóng dáng như diệu dương thiên cổ lơ lửng trên không trung, phóng ra quang hoa và uy áp vô tận.
Đó là Kim Ô Thập Thái Tử, Thánh Thiên Nhất và Tiểu Long Vương Huyền Diệp.
Ngoài ra, còn có bốn vị Thái Tử còn lại của Thái Dương Thần Sơn và một ít thiên kiêu của Cổ Lan Thánh Giáo và Long Vương Điện đang canh giữ ở bên ngoài.
“Thập Thái Tử, đã trôi qua lâu như vậy rồi còn không có một tên Quân gia nào đến.” Tiểu Long Vương Huyền Diệp của Long Vương Điện nhíu mày và nói.
Gã mặc long giáp hoàng kim, cầm Hoàng Kim Long Thương trong tay, long khí quấn quanh người, khí tức mạnh mẽ đến đỉnh điểm.
“Không sai, ta còn chưa đi tìm cơ duyên khác, nếu trì hoãn ở đây quá lâu thì không khác gì lãng phí.” Thánh Thiên Nhất cũng nặng nề mà nói
Trong Táng Đế Tinh có rất nhiều cơ duyên, bọn họ kéo dài tại đây quá lâu chính là đang lãng phí.
“Ta tin chắc nếu hắn có được tin tức thì nhất định sẽ đến, hơn nữa, hiện tại nếu không ra tay, sau này muốn trấn áp hắn cũng càng khó.” Kim Ô Thập Thái Tử trầm giọng mà nói.
Hắn cảm thấy, cho dù lãng phí nhiều thời gian đến mấy, chỉ cần có thể trấn sát Quân Tiêu Dao thì tất cả đều đáng giá.
“Nhưng đám con mồi kia kiên trì không được thời gian quá dài.” Huyền Diệp đưa mắt nhìn về phía sát trận.
Phụt!
Lại có một thiên kiêu ẩn mạch Quân gia bị rất nhiều sát quang cắt thành mảnh vụn!
Quân Huyễn Minh thấy tình cảnh này thì trong mắt cũng hiện ra sợ hãi.
Đó là sự sợ hãi đối với tử vong.
Hắn thân là người của ẩn mạch Quân gia, vẫn luôn cực kỳ tự hào vì điều này. Nhưng hiện tại, hắn lại phát hiện thân phận ẩn mạch Quân gia cũng không thể sinh ra uy lực kinh sợ.
Rất đơn giản, bởi vì lực ảnh hưởng của ẩn mạch Quân gia kém xa chủ mạch. Nếu không phải còn treo tên tuổi Quân gia thì thậm chí rất nhiều người đã quên đi bọn họ.
Lúc này, bên trong sát trận lại có sát quang vô tận hiện lên.
Mục tiêu lần này là Quân Lam Tịch!