CHƯƠNG 972 - LOẠN CỔ BỊ XEM THƯỜNG?
Chương 972: Loạn Cổ bị xem thường?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đây là tuyệt học gì mà có thể biến đã kẻ địch từng đối mặt, đều lạc ấn lại, hơn nữa biến thành thủ đoạn công kích.” Quân Tiêu Dao thấy tình cảnh này thì có chút kinh ngạc.
Biến bóng dáng kẻ địch thành thủ đoạn công kích, chiêu thức này hơi bị ghê gớm đấy.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy bất ngờ. Cường giả Đại đế chính là tồn tại đứng trên đỉnh hồng trần, có đủ loại thủ đoạn, quỷ thần khó lường.
Tuấn dung của Quân Tiêu Dao vững vàng, không hoảng hốt chút nào.
Oanh!
Hư ảnh ấu tử chân long đánh tới, hóa thành một thánh long hoàng kim, long trảo xé rách hư không.
Thánh linh tuổi nhỏ cũng lao lên, thân như tiên kim, nghiền nát tất cả.
Loạn Thiên Thất Hùng cũng bao vây lấy Quân Tiêu Dao.
“Chắc cũng được rồi.” Tâm ma của Loạn Cổ thấy tình cảnh này thì lẩm bẩm nói.
Ông ta đã xem như cố tình làm khó dễ Quân Tiêu Dao, thiên kiêu đương đại căn bản khó có thể ngăn cản đòn này.
“Thủ đoạn không tồi, nhưng... Còn cách cực hạn của ta rất xa.”
Quân Tiêu Dao thúc giục sức mạnh của ba mươi sáu thế giới Tu Di trong cơ thể.
Chỉ thoáng chốc, thần năng khủng bố trực tiếp chấn vỡ hư không chung quanh hắn.
Mảnh không gian này khó có thể chịu đựng được uy áp thần năng tràn ra từ thân thể hắn!
“Lục Đạo... Luân Hồi Quyền!”
Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền, sáu lốc xoáy luân hồi hiện lên, như sáu thế giới luân hồi di chuyển theo quyền phong của hắn.
Ầm ầm ầm!
Như sáu vũ trụ cổ xưa nghiền áp qua, chỉ trong phút chốc, tất cả hư ảnh đã bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh tan!
“Tiền bối, không lấy ra bản lĩnh thật thì không làm gì được vãn bối đâu.” Quân Tiêu Dao thu hồi quyền phong, khoanh tay mà đứng.
Hắn như trích tiên giá lâm phàm trần, như thần vương quan sát nhân gian!
Cho dù là tâm ma của Loạn Cổ cũng thất thần trong một chớp mắt.
Ông ta bị xem thường?
Tâm ma của Loạn Cổ ngây ngẩn cả người, bị hậu sinh vãn bối khinh bỉ, chuyện này là như thế nào?
Tuy rằng ông ta chỉ là một tia lạc ấn tâm ma, nhưng tốt xấu gì cũng là lạc ấn do đại đế để lại.
Ông ta không cần mặt mũi sao?
“Xem ra ta vẫn khinh thường ngươi.” Tâm ma của Loạn Cổ nói.
“Tiền bối cứ việc ra tay, nếu vãn bối thất bại thì nhất định sẽ rời khỏi, tuyệt đối không dây dưa không dứt.” Quân Tiêu Dao hết sức thản nhiên.
Tuy rằng hắn xông vào Loạn Cổ tháp này là muốn có được cơ duyên Loạn Cổ, nhưng cũng muốn mài giũa chính mình.
Mà tâm ma của Loạn Cổ chính là đối thủ tốt nhất.
“Được, một khi đã vậy, ta sẽ không nương tay.” Tâm ma của Loạn Cổ cũng rất dứt khoát.
Ban đầu, ông ta chỉ xem Quân Tiêu Dao trở thành một hậu sinh vãn bối. Nhưng hiện tại, ông ta thật sự coi Quân Tiêu Dao là đối thủ ngang hàng.
“Vạn Đạo Hóa Linh, Chư Thiên Chi Võng!”
Tâm ma của Loạn Cổ lại ra tay, vừa ra tay đã là cực chiêu.
Thiên địa vạn vật, núi sông biển cả hải, cỏ cây trùng cá đều hiện hóa ra. Chư thiên chi linh hóa đạo, đạo văn chi chít hiện ra, đan chéo trong hư không, như hình thành một tấm lưới giăng ngang chư thiên, bao phủ thiên địa càn khôn vạn vật, tất cả đều bị tóm lấy.
Đây là một loại pháp môn cực kỳ khủng bố, cần cảm nhận được vạn linh thiên địa thì mới có thể đủ lĩnh hội tinh túy trong đó.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra một tia hân hoan. Đó là sự hưng phấn khi gặp được đối thủ.
Trước kia Quân Tiêu Dao đối mặt với bất cứ đối thủ nào, cũng chỉ một đường đẩy ngang, quét ngang vô địch.
Nhưng như vậy quá không thú vị, thậm chí Quân Tiêu Dao cảm thấy có chút nhàm chán.
Nhưng hiện tại, đối mặt với tâm ma của Loạn Cổ, rốt cuộc hắn cũng cảm nhận được hứng thú, ý chí chiến đấu yên lặng đã lâu bị kích phát rồi.
Quân Tiêu Dao đưa đôi tay ra, pháp năng cường đại mênh mông.
Sinh tử chi ý chảy xuôi trong song chưởng của hắn.
Đồng thời ở phía sau hắn có một âm dương đồ văn thật lớn hiện ra, như vòm trời nghiền áp đến.
Thánh Thể dị tượng, Âm Dương Sinh Tử Đồ!
Một tay của Quân Tiêu Dao chưởng quản sinh, một tay làm chủ tử.
Chư Thiên Sinh Tử Luân cùng được thi triển ra!
Tâm ma của Loạn Cổ đã lấy Chư Thiên Chi Võng vây trói hắn, vậy hắn sẽ dùng Chư Thiên Sinh Tử Luân xé rách tất cả!
Ầm ầm ầm!
Song chưởng của Quân Tiêu Dao xê dịch, giống như cắt qua giới hạn sinh tử, chồng lên sức mạnh Âm Dương Sinh Tử Đồ.
Đạo văn chư thiên phía trước đều bị xé nát, đánh tan nát!
Đồng thời, ở ngực hắn có quang hoa hừng hực hội tụ, sau đó khuếch tán ra.
Một bàn tay đạo văn khổng lồ tràn ngập khí tức trời xanh giống như tay thần linh thò ra ngang trời, trấn áp về hướng tâm ma của Loạn Cổ!
Thần thông của Chí Tôn Cốt, Thương Thiên chi Thủ!
“Đây là... Chí Tôn Cốt?” Tâm ma của Loạn Cổ kinh ngạc trong chớp mắt.
Chí Tôn Cốt cũng là thể chất đỉnh cấp trong ba ngàn thể chất.
Hoang Cổ Thánh Thể, Chí Tôn Cốt, có được một thứ cũng đã bước lên đỉnh cao. Mà hiện tại chúng lại cùng xuất hiện trên một người.
“Không hổ là dị số kỷ nguyên này.” Tâm ma của Loạn Cổ cũng cảm thán.
Ông ta luân chuyển đôi tay, lại thi triển thần thông, chặn lại Thương Thiên chi Thủ.
Quân Tiêu Dao thì nhân cơ hội đó lắc mình xông lên, đánh cận chiến với tâm ma của Loạn Cổ.
“Ta cũng không sợ đánh tay đôi...” Tâm ma của Loạn Cổ lạnh nhạt nói.
Cả đời Loạn Cổ luôn chiến đấu, có thể nói có thủ đoạn chiến đấu quỷ thần khó lường.
Bỏ qua những điều khác, chỉ bàn về bản năng chiến đấu thì Loạn Cổ Đại Đế tuyệt đối là cầm cờ đi trước trong các đại đế.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng gầm rú dày đặc truyền ra.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủn, hai người đã giao thủ hàng trăm hàng ngàn chiêu, pháp lực nổ tung, càn khôn chấn động.
Đổi lại là thiên kiêu nào khác cũng không thể chịu đựng được cường độ chiến đấu như vậy. Nhưng thể chất của Quân Tiêu Dao vô song, khả năng cận chiến cũng cực kỳ cường đại.
Đương nhiên, so sánh với Loạn Cổ Đại Đế đã trải qua vạn chiến thì vẫn hơi non nớt.
Nhưng tâm ma của Loạn Cổ lại kinh ngạc phát hiện, theo thời gian trôi đi, thủ đoạn chiến đấu của Quân Tiêu Dao lại càng thêm thuần thục.
“Thật là ngộ tính khủng khiếp...” Tâm ma của Loạn Cổ cũng cảm thấy rất bất ngờ.
Nếu thiên kiêu tầm thường đối mặt với công kích của ông ta, đừng nói là lĩnh ngộ, ngay cả chặn lại cũng đã rất khó khăn.
Quân Tiêu Dao lại vừa đánh, vừa lĩnh ngộ phương thức chiến đấu của ông ta.
Ngộ tính này thật sự khủng khiếp!
“Một khi đã như vậy, giúp ngươi một tay thì đã sao.” Tâm ma của Loạn Cổ cũng không để ý.
Quân Tiêu Dao trộm học thì cứ trộm học, ông ta cũng không để ý.
Phanh!
Lại một kích va chạm, Quân Tiêu Dao lui ra phía sau, cảm thấy cánh tay đã tê dại.
“Không hổ là cường giả đại đế, mặc dù chỉ là một tia lạc ấn tâm ma, nhưng đã có thực lực như vậy.” Quân Tiêu Dao tán thưởng.
Tuy rằng hiện tại hắn là Đại Thánh Cảnh, cảnh giới đã xem như rất cao, nhưng so sánh với đại đế thì vẫn còn con đường rất dài phải đi.
Nhưng có thể cảm nhận trước một tia sức mạnh của đại đế, Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy thực vui sướng.