Còn chưa tìm ra manh mối gì, Giang Phong đã bị đồng chí Vương Tú Liên lớn giọng lôi trở lại hiện thực.
“Tiểu Phong, con còn đứng ngây ra ở cửa làm gì?” Vương Tú Liên đứng ở đầu cầu thang hỏi, bà và đồng chí Giang Kiến Khang hai người một trước một sau đứng ở chỗ ngoặt của cầu thang nho nhỏ này làm cho người ta cảm giác như cả cầu thang đều bị chèn đồ chật cứng, không có cách nào vượt qua được.
“Con quên mang chìa khóa.” Lảm nhảm tùy tiện bịa cái lý do.
“Đứa nhỏ này thật là, cũng không biết phải gọi điện thoại cho mẹ à, đợi lâu rồi phải không?” đồng chí Vương Tú Liên tiến lên mở cửa, Giang Phong vội vàng tránh qua một bên.
“Đúng rồi, cha, lúc nãy con nói với cha việc lắp điều hòa ở phòng bếp cha nghĩ thế nào rồi.” Giang Phong để lão đồng chí Giang Kiến Khang đi lên trước, vừa đóng cửa vừa hỏi.
“Không cần thiết đâu mà, nhiều năm qua đều như vậy rồi còn cần điều hòa làm gì. Mảnh đất chỗ phòng khám của bác hai con bên kia bị di dời phá bỏ rồi, ông ấy cho nhà chúng ta mượn 70 vạn, cha mua một cái cửa hàng ở bên cạnh trường học của con rồi, chờ đến lúc con khai giảng thì cha và mẹ sẽ cùng nhau đi qua bên đó.” Giang Kiến Khang thản nhiên nói, bắt đầu tưởng tượng về cuộc sống trong tương lai “Con xem, cha và mẹ con qua bên đó mở cửa hàng thật tốt biết bao, con cũng không cần phải ăn cơm căn tin. Cha nghe anh họ của con nói bây giờ cơm trong trường học quá khó ăn, cái gì mà cà chua xào bánh trung thu, đó là thứ cho người ăn sao? Cha với mẹ con……”
Giang Phong thậm chí còn chưa kịp nghĩ xem lão đồng chí Giang Kiến Khang mới mượn bác hai 70 vạn đã có thể mua được cửa hàng ở cái chỗ tấc đất tấc vàng bên cạnh trường học ấy hả, nhà mình rốt cuộc là có bao nhiêu tiền thế, cái này có thể liên quan đến vận mệnh tương lai của hắn đấy, hắn sau khi tốt nghiệp đại học thì có nên nhàn nhã ở nhà nuôi thân béo mầm hay không, liền nghe thấy giọng nữ quen thuộc.
“Đinh, phát hiện một nhiệm vụ chính tùy chọn: 【Cửa hàng nhỏ tiến công 】 làm cho mức độ nổi tiếng của quán cơm Kiện Khang ở Đại học A đạt tới 100.”
Cửa hàng nhỏ nhà mình đúng là tên Tiệm ăn vặt Kiện Khang.
“Cha, cửa hàng mới cha chuẩn bị đặt tên là gì?” Giang Phong hỏi.
“Tên?” Giang Kiến Khang ngẩn người, cười ha hả nói: “Quán Cơm Kiện Khang được không, không tồi nhỉ! Mẹ con còn chê tên này đấy, loại quán cơm như chúng ta tên lấy cái tên thông tục dễ hiểu chút, lấy những cái gì mà văn hoa sang chảnh quá thì khách hàng họ không muốn tới đâu.”
“Cái cửa hàng này là do bác cả con giúp chúng ta tìm được đấy, có hai lầu ước chừng 180 mét vuông, vốn dĩ tiền không đủ đâu nhưng cha và mẹ con lại không muốn đi vay còn định thôi đi tìm chỗ khác, ai ngờ phòng khám của bác hai con vừa hay phá bỏ di dời được đền bù một khoản nên cho chúng ta mượn thêm 70 vạn, cực kỳ đúng lúc, con nói xem có khéo không cơ chứ?”
Khéo, quả thực là quá khéo luôn.
Giang Phong thậm chí còn phải nghi ngờ đây là âm mưu của cái trò chơi này ấy chứ.
“Bác hai con cũng mua một cái cửa hàng ở bên cạnh tiệm cơm nhà chúng ta đấy, cái này tốt lắm nè, năm anh em bọn cha lại ở cùng một thành phố. Mọi việc trong cửa hàng mới đều không cần con phải lo lắng, trang hoàng gì đó đều có bác cả con giúp chúng ta trông hộ rồi!”
Mấy chú bác của Giang Phong vốn dĩ đều làm việc ở trấn nhỏ này, bao gồm cả Giang Phong thì bốn đứa cháu của Giang gia đều tốt nghiệp cùng một trường tiểu học, sơ trung, cao trung. Khi còn nhỏ trừ Giang Phong có thân hình bình thường ra thì ba anh họ của hắn đều vừa cao to lại khỏe mạnh, bốn anh em đi cạnh nhau thì chưa có một tên côn đồ nào dám tới gần.
Ngược lên phía trên nữa thì ông nội của Giang Phong - Giang Vệ Quốc trước khi về hưu đã từng làm đầu bếp cho nhà hàng quốc doanh, cho dù là ở cái niên đại vật tư khan hiếm kia thì ông cũng là người mập mạp dễ thấy nhất trong số những người gầy thời ấy, cùng với ông là bà nội của Giang Phong và cha hắn, còn có cả bốn người chú bác nữa cũng nổi tiếng xa gần là người mập mạp, ngay cả hai cô con gái nhỏ của chú út Giang Phong cũng có thể nhìn ra chút phong phạm của người Giang gia rồi đấy.
Năm anh em Giang gia ngoại trừ đồng chí Giang Kiến Khang đứng hàng thứ ba ra tiếp quản tay nghề của Giang Vệ Quốc mở một nhà hàng nhỏ của riêng mình sau khi nhà hàng quốc doanh đóng cửa. Con cả Giang Kiến Quốc là thợ may, bởi vì ở trấn nhỏ này kinh tế khó khắn, mấy năm trước mượn chút tiền rồi mở một tiệm may ở thành phố A, hiện giờ cũng coi như ra hình ra dáng. Con thứ hai Giang Kiến Đảng mở một phòng khám nhỏ, người thứ tư Giang Kiến Nghiệp và cậu con út Giang Kiến Thiết thì hùn vốn mở cửa hàng thú cưng ở thành phố A.
Giang Phong nghĩ đến sau này mấy vị chú bác cô dì còn cả ba ông anh họ và hai cô em họ nữa sẽ thường xuyên đến tiệm cơm nhà mình tụ tập, liền cảm nhận được sự dụng tâm lương khổ của đồng chí Giang Kiến Khang khi muốn mua cửa hàng có diện tích lớn một chút.
Nghe được đồng chí Giang Kiến Khang ở phòng khách đang thả trí tưởng tượng bay xa tới tận chỗ cháu nội tương lai tiếp nhận quán cơm Kiện Khang rồi đưa tiệm cơm trở nên nổi tiếng xa gần, đồng chí Vương Tú Liên vừa rửa mặt xong đi vào phòng khách vẻ mặt ghét bỏ kéo tụt mood của ông: “Mau đi tắm rửa rồi ngủ đi, còn đang nợ anh hai một đống tiền ra đấy, ông còn ở đây mà khoác lác với con trai!”
Nhìn mà xem, đồng chí Vương Tú Liên có giác ngộ cỡ nào cơ chứ.
Trở lại phòng mình, Giang Phong click mở bảng thuộc tính, giao diện đã biến thành ——
Họ tên người chơi: Giang Phong
Cấp bậc: 0 ( 0/100 )
Giá trị kinh nghiệm còn lại:0
Kỹ năng: Giám định ( sơ cấp ): Người chơi chỉ có thể lấy được một số thông tin cơ bản
Nhiệm vụ chính: 1. ( tùy chọn ) 【Cửa hàng nhỏ tiến công】 làm cho mức độ nổi tiếng của quán cơm Kiện Khang ở Đại học A đạt tới 100【 lựa chọn: Có / không 】
2.??? ( người chơi vui lòng tự khám phá )
Nhiệm vụ phụ: Không (kích hoạt sau khi lựa chọn nhiệm vụ chính )
Thành tựu: Không
Danh hiệu: Không
Đạo cụ: Không
Đánh giá: Một tân thủ thiếu kinh nghiệm
Giang Phong bấm chọn Có, nhiệm vụ chính liền biến thành:
1.【 Cửa hàng nhỏ tiến công 】 làm cho mức độ nổi tiếng của quán cơm Kiện Khang ở Đại học A đạt tới 100, tiến độ nhiệm vụ ( 0/100 ).
Gợi ý nhiệm vụ: Danh tiếng là chìa khóa để phát triển một nhà hàng mới, mức độ nổi tiếng đạt được giới hạn trong giáo sư và sinh viên đại học A.
Phần thưởng nhiệm vụ: Không biết
Giáo sư và sinh viên của trường……
Giang Phong đối với tay nghề của đồng chí Giang Kiến Khang vẫn là vô cùng hiểu rõ, dù sao cũng là người đã từng làm đầu bếp ở nhà hàng quốc doanh mà, còn một tháng nữa đại học A sẽ khai giảng, Giang Phong thấy nhiệm vụ chính này vẫn có thể dễ dàng đạt được.
Còn về phần người chơi tự mình khám phá, hắn vẫn còn thời gian một tháng để tìm hiểu cơ mà.