Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt

/

Chương 146: Xem Vật Lý Như Lạc Vào Sương Mù

Chương 146: Xem Vật Lý Như Lạc Vào Sương Mù

Hệ Thống Trò Chơi Sinh Hoạt

Đốn đốn đốn đốn đốn

9.342 chữ

17-04-2024

Giang Vĩnh tới cũng vội vàng đi cũng vội vàng.

Giang Vệ Quốc đối với chuyện này không đưa ra bất kỳ đánh giá nào.

Anh ba của ông ấy cũng thật là, con trai muốn ăn cái gì, chỉ cần không quá mức là được, nếu mà thái quá lại còn dám làm ầm ĩ thì tẩn cho một trận là được.

Giang Kiến Quốc khi còn nhỏ không biết nghe ai nói một hai đòi ăn cải trắng trần nước sôi, náo loạn hai ngày, bị Giang Vệ Quốc đánh cho một trận, còn bị phạt cắt hành tây ớt cay hai ngày, chiêu giết gà dọa khỉ kia hiệu quả có thể nói là vô cùng hài lòng.

Giang Vệ Quốc đang làm nước dùng.

Hắn từ sáng sớm đã bắt đầu bận bận rộn rộn, làm thịt một con gà mái già béo nhất mà bà nội Giang nuôi, tiếp đó xử lý những nguyên liệu khác rồi chỉ canh bên cạnh nồi nước dùng này một tấc cũng không rời.

Giang Phong lại ăn một miếng ba không dính nhỏ rồi đi kêu những người khác lại đây ăn, hai chị em Giang Tuyển Thanh cùng Giang Tuyển Liên chạy nhanh nhất, mỗi người múc hai muỗng lớn, ăn đến cuối cùng, còn dư lại chừng một phần tư để lại cho năm anh em Giang Kiến Quốc.

“Ông nội ơi cái này ngon quá, ngày mai ông có thể làm cái này hay không!” Giang Tuyển Thanh hai mắt tỏa ánh sáng.

“Mấy năm cháu học nấu ăn với ông không học đao công mà chỉ chuyên về độ lửa, quá mấy năm nữa chính cháu cũng có thể làm ra được.” Giang Vệ Quốc nói.

Giang Tuyển Thanh tức khắc không lên tiếng.

Trong mấy đứa cháu trai cháu gái của Giang Vệ Quốc chỉ có mình con bé này biết chơi xấu nhất, lần đầu tiên xắt rau cắt vào tay, máu cũng chưa nhỏ được vài giọt đã kêu la không học.

May cho con bé nó là cháu gái của Giang Vệ Quốc chứ không phải con gái, bằng không thế nào cũng phải treo lên đánh một trận.

“Được rồi được rồi, đều đi ra ngoài đừng ở phòng bếp chướng mắt.” Lão gia tử bắt đầu mắng.

Một đám cháu trai cháu gái chướng mắt cứ như vậy bị đuổi ra ngoài.

Mọi người đang muốn về các phòng ai tìm mẹ người ấy, Giang Tuyển Thanh cùng Giang Tuyển Liên liền ngăn bốn ông anh trai lại, đáng thương vô cùng mà nhìn bọn họ.

“Bọn em không biết làm bài tập nghỉ đông.” Hai chị em trăm miệng một lời.

Giang Tái Đức rùng mình một cái, là người đầu tiên chuẩn bị chạy: “Anh không biết đâu, anh đi làm rồi kiến thức sơ trung sớm đã quên, tìm anh thừa của mấy đứa ý, nó năm đó thi đại học được hơn 660 điểm nằm trong top hai mươi lận, tìm nó ý! Thành tích của nó tốt nhất! Anh phải về phòng sửa thiết kế.”

“Anh cũng không được, anh thi đại học được 660 nhưng mà trung khảo cũng mới 600 á, sơ trung anh học không tốt, anh đây kiến thức sơ trung cũng đã sớm quên, tìm anh Nhiên của mấy đứa ấy!” Nói xong, Giang Thủ Thừa thoắt cái chạy mất.

Giang Nhiên tức khắc liền luống cuống, vội vàng ném nồi: “Anh cũng không được, anh trung khảo được 660 nhưng thi đại học 600 cũng chưa lên được! Anh muốn dạy mấy đứa không phải sẽ lầm đường lạc lối sao, không có cơ sở không thể làm chậm trễ học hành của mấy đứa được? Với cả anh học tài chính vài thứ kia anh đều quên hết rồi, anh không được, tìm anh tư mấy đứa ấy, nó học vật lý, toán lý không tách rời mà, nó khẳng định là biết á! Điểm thi đại học của nó cao hơn anh, nó giỏi hơn anh á!”

Giang Phong:?

“Ừm thì Tuyển Thanh không phải vật lý không tốt sao? Anh Tiểu Phong của mấy đứa chính là chuyên ngành vật lý, đều hỏi nó ấy, không có việc gì!” Giang Nhiên một hồi tinh diệu ném nồi sau đó ...chuồn.

“Anh.” Giang Tuyển Thanh cùng Giang Tuyển Liên động tác nhất trí mà nhìn Giang Phong.

Giang Phong:……

Mấy đứa đừng có làm nũng, thể trọng này của mấy đứa đều sắp vượt qua anh rồi đấy.

Chỉ là Giang Tuyển Thanh cùng Giang Tuyển Liên đang học sơ tam, học tập đích xác đang tới lúc mấu chốt, tháng sáu sẽ phải thi trung khảo, đã có tâm học tập, Giang Phong tự nhiên không có khả năng không dạy được.

Cùng hai cô bé vào phòng, Giang Phong nhìn thấy trên bàn đặt một quyển sách quen thuộc.

Màu xanh vật lý 《5 năm trung khảo 3 năm bắt chước 》, chữ to lóng lánh màu trắng cùng màu vàng hiển nhiên địa vị của nó trong tư liệu thi cao trung nhiều năm như vậy vẫn không thể nào lay động.

“Anh, yên tâm, không khó, đề sơ nhị.” Giang Tuyển Thanh an ủi nói, mở sách ra.

Giang Phong vừa nghe tức khắc liền an tâm rồi, vật lý sơ nhị ấy mà, mới nhập môn, rất đơn giản.

Sau đó tập trung nhìn vào.

Làm thí nghiệm như sau, ở bên trong cốc nước nóng đặt một viên đá lạnh, mặt ngoài viên đá tiếp xúc với đáy cốc, mặt nước vừa lúc chạm miệng cốc, sau khi nước đá hòa tan thì nước có bị tràn ra hay không, chọn đáp ánh chính xác dưới đây( )

A. Khi bên ngoài viên đá tiếp xúc với đáy cốc có áp lực, sau khi đá hòa tan nước nhất định sẽ tràn ra

B. Khi bên ngoài viên đá tiếp xúc với đáy cốc có áp lực, sau khi đá hòa tan nước nhất định sẽ không tràn ra

C. bất kể viên đá có tiếp xúc với đáy cốc có áp lực hay không, sau khi đá hòa tan nước nhất định sẽ tràn ra

D. bất kể viên đá có tiếp xúc với đáy cốc có áp lực hay không, sau khi đá hòa tan nước nhất định sẽ không tràn ra

Giang Phong:?

Cái này thí nghiệm này có phải hơi trừu tượng quá rồi không.

Thôi, xem bài tiếp theo.

Làm thí nghiệm như sau, vật thể nặng 80N dưới tác dụng của sức kéo F1 sang trái có độ lớn 30N, ở trên mặt phẳng lấy tốc độ 0.4m/s tác động sang bên phải theo hướng thẳng tắp. lại dùng tổ hợp ròng rọc kéo vật thể, nên vật thể dưới tác dụng của sức kéo sức kéo có độ lớn F2, ở mặt phẳng như nhau lấy tốc độ bằng nhau tác động sang hướng bên phải 0.5m ( chất lượng ròng rọc cùng dây thừng như nhau, ma sát của ròng rọc cùng dây thừng là không đáng kể) . Đáp án chính xác là là ( )

A. Lực ma sát giữa vật thể cùng mặt phẳng có độ lớn là 15N

B. sức kéo F2 công suất là 36W

C. sức kéo F2 có độ lớn là 90N

D. sức kéo F2 là15J

Giang Phong: Haha, đề này biết.

Giang Phong tự tin tràn đầy bắt đầu giảng.

Năm phút sau ——

Giang Tuyển Thanh cùng Giang Tuyển Liên vẻ mặt mê mang nhìn Giang Phong.

Giang Phong:……

Hắn vừa mới nói không dễ hiểu à?

Này đều nghe không hiểu?

“Thôi, anh út, anh giảng đề 1 đi.” Giang Tuyển Liên ý đồ giúp Giang Phong hóa giải xấu hổ.

Giang Phong:……

“Khụ, ân, a.” Giang Phong ý đồ pha trò che giấu xấu hổ, “Loại đề này, trung khảo không thi vào đâu.”

Giang Phong thu được hai ánh mắt hoài nghi.

“Không đúng mà, anh út, bọn em làm đề trong cuốn luyện đề có loại đề này.” Giang Tuyển Thanh không tin.

“A, năm đó anh thi không vào đâu!” Giang Phong đã sớm không nhớ rõ năm đó trung khảo hắn thi cái gì nữa rồi, hắn bảo không chính là không, không được cãi.

“Cái này anh thi trung khảo cũng đã nhiều năm, khả năng hiện tại cải cách, đổi cái khác đi, toán học, toán học thế nào?” Giang Phong pha trò.

Giang Tuyển Liên lấy ra một quyển màu xanh lục Ngũ Tam toán học.

Màu xanh lá mạ kia, làm Giang Phong phi thường cảm động.

Toán học sơ trung, hắn đều biết làm!

Không chỉ biết, hắn giảng toán học còn tốt hơn vật lý, hồi cao trung mỗi ngày đều giúp Trần Tú Tú học thêm toán học!

Phụ đạo cho hai đứa em họ nửa buổi sáng, Giang Phong thân thiết cảm nhận được năm đó các giáo viên sơ trung đã khổ như thế nào. Cái loại cảm giác này chính là, sao mà cái này cũng không biết, sao mà cái này đều không biết, em làm sao lên được sơ tam vậy, thầy đã giảng đến thế rồi sao còn không biết.

Phụ đạo ôn thi quả nhiên phải xa thân gần đánh, ngồi cạnh dạy kèm thật sự sẽ nhịn không được muốn lấy sách đập hai đứa nó.

Giang Phong nghĩ lại, hai đứa này, lại là sinh đôi có ăn ý, liên thủ với nhau thì chính mình thật đúng là không nhất định có thể đánh thắng được, chỉ có thể buông quyển sách trên tay.

Thôi, tạm thời nhịn sẽ không bị đánh, lui một bước miễn vào bệnh viện.

Giữa trưa ăn sủi cảo cùng đồ ăn thừa ngày hôm qua, mọi người đều biết ngày mai sẽ có một bữa tiệc lớn phong phú nhất năm, cũng đều không thèm để ý, hôm nay ăn ít một chút đói một tý ngày mai ăn bữa tiệc lớn liền sẽ càng vào hơn.

Hôm nay ăn ít một miếng ngày mai liền có thể ăn nhiều thêm một miếng, bốn bỏ năm lên chính là kiếm lời một miếng.

Giang Phong bưng chén ngồi bên cạnh Giang Tái Đức, kêu ca oán giận cùng anh họ: “cơ sở của Tuyển Thanh cùng Tuyển Liên cũng quá kém, A thị giáo dục theo lý phải dạy tốt hơn Z thị chứ nhỉ?”

“Hai đứa nó toàn tranh thủ thời gian dùng mánh lới quen thói rồi.” Giang Tái Đức một ngụm một cái sủi cảo, “Chúng ta tốt xấu gì cũng đeo bao cát, đeo mấy ngày mới lười biếng chơi xấu không làm, luyện đao công kia cũng là thái đủ thứ, thái được hai tiếng mới nói tê tay, thái vào tay, không làm.”

“Hai đứa nó ấy, Tuyển Liên còn đỡ hơn một chút, Tuyển Thanh chỉ cắt vào tay một phát liền ầm ĩ không học, may cho bọn nó sinh lúc ông nội già rồi đấy, tính tình ông nội so với trước kia khá hơn nhiều, nếu mà là trước kia đã sớm ăn đòn rồi. Hai đứa nó lại không giống chúng ta thời điểm học bếp ăn khổ, biết đọc sách tốt đẹp thế nào.”

Giang Phong:???

Xem Giang Phong vẻ mặt kinh ngạc, Giang Tái Đức phản ứng lại: “À, phải rồi, anh quên, trong mấy anh em mình thì chỉ có em thành thật nhất, thái vào tay cũng không kêu không khóc, dán băng gạc vào rồi lại tiếp tục luyện.”

“Khóc ông nội cũng mặc kệ mà.” Giang Phong tỏ vẻ chính mình cũng không phải không khóc.

“Mặc kệ thì khóc tiếp chứ sao, chỉ cần em khóc đủ lâu ông nội sẽ mềm lòng không bắt em luyện nữa.” Giang Tái Đức nói.

Giang Phong:???

Còn có thao tác này.

“Ai, Tiểu Phong, không phải anh nói em chứ, trong mấy anh em mình thì chỉ có em thành thật nhất.” Giang Tái Đức thấm thía.

Giang Phong:……

Nga.

Người thành thật chúng ta đã làm sai cái gì.

Người thành thật nói dối còn trung cấp nữa đấy!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!