Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

/

Chương 55: Chương 55: Phản bội

Chương 55: Chương 55: Phản bội

Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không

Ấu nhi viên nhất bả thủ

4.979 chữ

01-06-2024

Chương 55: Phản bội

Mọi người cùng nhau đứng dậy để chúc mừng cho Thẫm Minh Lãng, thêm một tuổi mới, và sinh nhật thật vui vẻ.

Sau khi nhấp một ngụm rượu, Trình Trục bèn nghĩ: "Hiện tại không phải kiếp trước, cơ thể bây giờ tuy khỏe mạnh hơn, nhưng tửu lượng thì lại không bằng, hơn nữa cũng chưa quen."

Hắn thầm nói trong lòng: "Xem ra hôm nay phải kiềm chế một chút."

Trình Trục ở trên bàn rượu cũng là một kẻ già đời. Tuy nhiên hắn ghét cảm giác say đến không biết gì, hắn luôn giữ mình tỉnh táo.

Nam nhân này thích cảm giác nắm hết thảy trong lòng bàn tay.

Tiếp đó, Thẩm Minh Lãng đề nghị: "Chơi [Thế Chiến] đi!"

Đây là một trò chơi bàn rượu khá phổ biến, trên thực tế hai đội sẽ chơi oẳn tù tì, người thắng sẽ có quyền ưu tiên chọn đồng minh, sau đó sẽ PK (thi đấu) với đội đối phương. Thông thường vật phẩm dùng để PK sẽ là xúc xắc hoặc tương tự.

Vì là trò chơi oẳn tù tì nên chỉ có người chiến thắng mới được chọn đồng đội, vậy sĩ số ở hai bên là không bằng nhau và đương nhiên sẽ có một đội ít người hơn đội còn lại.

Thân là trung tâm của bữa tiệc, Thẩm Minh Lãng nhất định muốn làm đội trưởng, hắn ta đứng dậy hét lớn: "Còn ai có gan làm đội trưởng không, mau lên đây oẳn tù tì với tôi!"

Vào thời điểm diễn ra World Cup, Trình Trục đã chơi xúc xắc với Thẩm Minh Lãng. Hắn biết trình độ của người đang hò hét kia cũng chỉ ở tầm trung.

"Ở trong tình huống này mà còn khua môi múa mép như vậy, hẳn là bằng hữu của hắn cũng thế." Trình Trục thở phào yên lòng, đêm nay hắn biết ai sẽ là bố ở đây rồi.

Lưu Hoành Kính ngồi ở phía xa xa xung phong nói: "Để tôi!"

Ở ván oẳn tù tì đầu tiên, người thắng cuộc có quyền được chia rượu. Hắn sẽ là người quyết định xem đội thua phải uống bao nhiêu ly trong vòng này.

Cuối cùng thì Thẩm Minh Lãng là người thắng: "Hừ! Như thường lệ, đội thua trước tiên nốc nửa chai thôi!"

Giang Vãn Châu không nói nên lời: "Con mẹ nó vừa mới vào tiệc mà đã chơi lớn vậy à!"

Lâm Lộc rất hưng phấn, nàng ríu rít nói: "Ninh Ninh, anh trai cậu nhất định sẽ chọn cậu làm đồng đội. Thật ra tớ không muốn cùng đội với cậu!"

"Hả? Tại sao chứ?" Thẩm Khanh Ninh ngạc nhiên ghé sát vào tai của Lâm Lộc: "Nếu chúng ta cùng đội, cho dù có thua đi chăng nữa, thì chỉ việc nhờ anh tớ uống hộ là được."

"Dù không cùng đội với hắn thì thua cũng có thể nhờ hắn uống hộ, chẳng phải được rồi sao? Hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt chúng ta đâu!" Lâm Lộc cảm thấy mình thật quá thông minh.

Hehe, ta quả là tiểu quỷ thông minh!

Thẩm Khanh Ninh nghe vậy nghiến răng nói: “Cậu chưa từng chơi cùng mấy tên nghiện rượu này, Bọn chúng có quy định là nếu nhờ người của đội khác uống thay thì phải uống lại gấp đôi đấy."

"A?" Lâm Lộc sửng sốt.

Thẩm Minh Lãng cho dù tửu lượng không tệ nhưng mà như vậy quả thật quá nhiều.

Trình Trục ngồi im nghe ngóng cuộc trò chuyện của cả hai, hắn có thể dự đoán được kết cục của ông chủ Thẩm tối nay, hẳn là phải nhờ nhân viên phục vụ khiêng ra ngoài giúp rồi.Trình Trục nghĩ thầm: "Mình có thể nhân dịp này chụp vài tấm ảnh troll hắn."

Không chụp bây giờ thì bao giờ?

Hắn quan sát Thẩm Minh Lãng và Lưu Hoành Kính tiếp tục trò chơi oẳn tù tì để chọn người. Hiện tại có tổng cộng 12 người tham dự. Vòng đầu tiên, Lưu Hoành Kính là người chiến thắng.

Một trong số đó hét to lên: "Chọn Thẩm Khanh Ninh đi, để bọn hắn anh em tương tàn!"

Kết quả tên nam nhân này bị Thẩm Khanh Ninh liếc một cái, giọng nói cũng trở nên nhỏ đi. Sau đó, vị thiên kim tiểu thư nhìn chằm chằm vào Lưu Hoành Kính từ xa làm tên tiểu mập mạp run như cầy sấy, không dám giở trò gì nữa.

Thẩm Minh Lãng bên cạnh cũng lên tiếng chửi mắng: "Đồ khốn nạn, dám chia rẽ anh em bọn tôi!"

Nghe được những lời này, Lưu Hoành Kính đang định từ bỏ lại nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Tôi chọn Thẩm Khanh Ninh!"

Dứt lời, hắn cũng chẳng dám quay mặt lại nhìn cô. Còn Thẩm Khanh Ninh nhìn người anh trai của mình như nhìn một tên thiểu năng bẩm sinh.

Hiển nhiên điều này đã chọc giận Thẩm Minh Lãng tức: "Được lắm! Ninh Ninh, không sao hết, nếu đội của em thua, lát nữa anh sẽ uống thay em! Cho dù là gấp đôi anh cũng phải đem bọn chó này chôn cùng!"

Khỏi phải nói, mọi người lập tức trở nên rất hưng phấn. Trình Trục khoanh tay đứng ở một bên xem kịch.

Vòng oẳn tù tì thứ hai, Thẩm Minh Lãng là người chiến thắng. Lưu Hồng Cảnh biết Giang Vãn Châu là một tên gà mờ liền lập tức nói: "Anh là đại ca, cũng nên chọn biểu đệ của mình trước, đúng không?”

Thẩm Minh Lãng nghe được lời này, hai mắt lóe lên tinh quang, lập tức nói: "Được, được, được!”

Hắn ta quay đầu nhìn về phía bên này, lớn tiếng: "Trình Trục! Tôi chọn biểu đệ Trình Trục!"

Vào ngày chung kết của trận World Cup, hắn đã chơi trò xúc sắc với Trình Trục, bị hành rất thảm, ký ức ấy hắn vẫn chưa bao giờ quên.

Giang Vãn Châu nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt.

Lưu Hoành Kính cũng không để tâm: “Cái tên này chỉ vừa mới tốt nghiệp cấp 3, chẳng phải tùy tiện cũng chơi chết cậu ta?”

Hắn liếc mắt một cái, rồi lại nghĩ: “Thanh niên hẳn là tửu lượng kém! Hôm nay sẽ để các cậu bò ra khỏi đây”

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!