[Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

/

Chương 14: Ma khế giả, cái giá phải trả! (2)

Chương 14: Ma khế giả, cái giá phải trả! (2)

[Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

Dịch Thanh Phong

4.565 chữ

11-10-2024

“Có lẽ sẽ có … chỉ là vẫn chưa tìm được mà thôi. Nếu có biện pháp trị tận gốc, chắc chắn nó sẽ nằm trong Ma Vực Đãng Thiên.”

Nhậm Kiệt lặng lẽ siết chặt nắm đấm.

Biện pháp…mình nhất định sẽ tìm được.

Vì để Yêu Yêu không phải tiếp tục chịu tội, khó đến mấy cậu cũng sẽ tìm được.

Nặc Nhan nhìn sang Nhậm Kiệt, ánh mắt bỗng trở nên ảm đạm…

Việc này khiến Nặc Nhan nhớ lại bản thân trong quá khứ. Đã có lúc cô cũng giống chàng trai trẻ này, tin tưởng chắc nịch rằng mình sẽ tìm được phương pháp chữa bệnh…

Nhưng thứ đổi về lại là vô số lần hy vọng bị phá vỡ.

Thậm chí nó còn hủy diệt cuộc sống của cô, từng thứ từng thứ một…

Có điều trao hy vọng cho người khác cũng không phải chuyện xấu

“Ui da~” Nhậm Kiệt trợn ngược mắt rồi hét lên thảm thiết, đau đến mức mặt mũi trắng bệch.

Nặc Nhan cười xấu xa:

“Kết nối thần kinh (nervous plexus) sẽ rất đau, cậu cố chịu tí đi!

(nervous plexus)

Đứng dậy, hoạt động thử xem nào. Từ hôm nay trở đi, cậu sẽ không còn là Thần Điêu Đại Hiệp (ý là cụt một tay) nữa. Đã tiến hóa thành một người lành lặn, có đủ hai tay rồi.”

(ý là cụt một tay)

Nhậm Kiệt đau đến toát mồ hôi hột. Sao cứ cảm thấy chị ta đang chửi xéo mình thế nhỉ?

Bây giờ Nhậm Kiệt mới cúi đầu nhìn cánh tay máy của mình.

Chỗ bả vai, máy móc và cơ thể đã hoàn toàn kết hợp với nhau. Phần kim loại mở rộng đến nửa ngực, hóa thành các khe lắp đặt, gánh chịu sức nặng chỗ cánh tay máy kết nối với cơ thể.

Cả cánh tay máy đều có màu hắc kim (màu đen có ánh kim loại), bên trên còn có những hoa văn vàng kim, tràn đầy vẻ đẹp cơ giáp không gì sánh bằng!

Nhậm Kiệt chỉ cần nhẹ nhàng khống chế, những bó cơ sinh vật sẽ co lại. Bàn tay trái từ từ nắm chặt, phát ra những âm thanh kèn kẹt. Cậu vung nhẹ nắm đấm, còn nghe được cả tiếng không khí xung quanh nổ lốp bốp.

Điều thần kỳ hơn nữa là vì được kết nối với các neuron thần kinh nên cánh tay máy còn có thể phản hồi lại xúc giác, khống chế tùy theo ý nghĩ y như tay thật của mình.

Có điều cảm giác bên trái sẽ hơi nặng hơn.

“Nhiệm vụ mà tiểu Lê giao, tôi đã hoàn thành rồi nhé. Cánh tay mới có rất nhiều công năng, tôi đã thiết lập xong cả rồi. Cậu về nhà, từ từ nghiên cứu đi hén.

Đừng sớ rớ ở đây, cản trở quá trình học hỏi của tôi. Kết bạn đi, lỡ có làm hỏng thì liên lạc, tôi sửa lại cho cậu.

Đừng quên 10 bộ đã hứa!”

Kết bạn xong, Nặc Nhan đã bắt đầu đuổi người..

Nhậm Kiệt gần như là bị cô đẩy ra khỏi phòng thí nghiệm.

“Ấy ấy ấy~ Thứ đồ chơi này không có chức năng ngụy trang này kia à? Tôi cứ vác nguyên đai nguyên kiện thế này về hả?”

Dù cánh tay máy này trông ngầu như trái bầu nhưng nếu cứ để thế về nhà, bị dì An Bình nhìn thấy…chắc dì sẽ giận bay màu luôn nhỉ?

Dì ấy vốn đã không đồng ý cho mình đến Sở Ti Diệu rồi.

“Xoay cổ tay sang trái 3 lần!”

“Rầm!”

Cánh cửa phòng thí nghiệm đóng sầm lại.

Nhậm Kiệt thử làm theo lời Nặc Nhan nói. Quả nhiên, bó sợi cơ trên cánh tay máy bắt đầu biến hóa, đổi màu y như vảy cá bị lật!

Chỉ trong chớp mắt nó đã biến thành hình dạng giống hệt cánh tay thật của con người. Thế nhưng bên trong vẫn là kết cấu máy móc.

Nhậm Kiệt: thiết thủ vô tình (tay thép vô tình) +1.

Cánh tay quá trâu bò!

Bước ra khỏi phòng thí nghiệm sinh vật Hoa Thiên, Nhậm Kiệt đi theo đường số 11 về khu 69, nhà cậu ở đó.

Dọc đường đi có thể nhìn thấy những tòa tháp trắng cao vút tận mây, mọc lên khắp nơi, đứng sừng sững ở Cẩm thành. Thân tháp mảnh khảnh, độ cao hơn 1000m.

Trên mỗi đỉnh tháp còn có một quả cầu khổng lồ, tỏa ra ánh sáng đỏ rực.

Nếu từ trên cao nhìn xuống Cẩm thành, những tòa tháp trắng này sẽ giống như vô số ngọn giáo của thần mInh cắm trên mặt đất.

Những tòa tháp trắng này là kiến trúc phòng thủ, chống ma tai cỡ lớn do chính phủ xây dựng. Một khi ma tai cấp cao bùng phát, không thể kịp thời trấn áp thì sẽ kích hoạt tháp trắng ở khu vực tương ứng.

Tạo thành bức tường chắn kết giới, kiểm soát ma tai trong một khu vực nhất định, đề phòng nó mở rộng, gây ra thiệt hại lớn hơn cho thành phố và người dân.

Sở Ti Diệu gọi mấy tòa tháp trắng này là "que diêm". Cũng có thể coi chúng như những đốm lửa, một phong cảnh tuyệt đẹp trong thành phố

Chỉ là chẳng có ai muốn nhìn thấy cảnh những que diêm này bị đốt cháy.

Trong tình hình liên tục bị ma tai quấy nhiễu, 33 ‘đốm lửa’ ở chủ thành Đại Hạ đã sớm hoàn thiện các phương pháp đối phó với ma tai, bảo vệ an toàn cho dân chúng.

Nhậm Kiệt vừa đi vừa kiểm tra không gian hồ kính. Giờ chỉ cần chớm nghĩ đến, ý thức của cậu sẽ xuất hiện ở trong đó.

Đến tận bây giờ cậu mới có thời gian quan sát kỹ không gian này.

Trên cây ác ma, nhánh cây Viêm Ma vẫn đang cháy hừng hực, quả ma linh nóng rực.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!