Nửa đêm, trăng sao lấp lánh, gió đêm mát mẻ dễ chịu.
Ngọc Tâm Lan ngồi một mình bên bờ hồ, ngắm nhìn trăng dưới nước, gợn sóng lăn tăn.
Xung quanh yên tĩnh đến mức nàng dường như có thể nghe thấy tiếng tim mình đập.
Nàng không biết mình đang nghĩ gì, cũng không biết mình phải nghĩ gì.