CHƯƠNG 1095: CHUYỆN MỚI VỪA BẮT ĐẦU (1)
"Phương chủ nhiệm, quên đi, tạm thời không nói mấy chuyện này nữa, ngươi nói địa chỉ cho ta, ta và Hạ Chí sẽ tới ngay. ' Hiển nhiên Thu Đồng đã quyết định đích thân xử lý chuyện này.
"Vậy được rồi." Phương Đắc Thắng gật đầu: "Ta cũng không rõ địa chỉ cụ thể, chỉ biết chuyện xảy ra ở trường trung học phổ thông số 39, hẳn là ở giảng đường"
"Được, chúng ta sẽ tới ngay, nếu như ngươi có tin tức gì mới, nhớ phải gọi điện thoại cho ta" Thu Đồng vội vàng dặn dò một câu, sau đó lại lôi kéo Hạ Chí chạy nhanh về chỗ đậu xe.
Không bao lâu sau, Thu Đồng đã lái Lamborghini lao ra khỏi trường trung học phổ thông Minh Nhật, chạy thẳng về nơi xảy ra sự việc.
Trường trung học phổ thông số 39 tên đầy đủ là trường trung học phổ thông thứ ba mươi chín thành phố Thanh Cảng, ở thành phố Thanh Cảng nó là một trường học tầm trung, không tính là trường chuyên nhưng cũng không thể nói là quá kém.
Mà trên thực tế, trường 39 cách trường trung học phổ thông Minh Nhật hơi xa, cho nên lúc này Thu Đồng còn đang nghĩ mãi mà không rõ, tại sao lại có một học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật chạy tới 39 nhảy lầu?
"Ngươi có thể kiểm tra xem đã có chuyện gì xảy ra không? Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, chúng ta cũng không thể để chuyện như Đinh Thiến lặp lại nữa." Trên xe, Thu Đồng vừa lái xe vừa nói với Hạ Chí.
Mấy tháng trước, Thu Đồng không kịp ngăn cản Đinh Thiến nhảy lầu, từ đầu đến cuối trong lòng nàng vẫn có khúc mắc. Mà tình huống hiện tại lại như chuyện của Đinh Thiến. Cứ việc địa điểm nhảy lầu không nằm ở trường trung học phổ thông Minh Nhật, nhưng nếu lại xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn Thu Đồng sẽ càng thêm tự trách.
"Đồng Đồng, đừng lo lắng, ngươi cứ yên tâm lái xe là được" Hạ Chí cười nhạt một tiếng.
Thu Đồng gật đầu, có Hạ Chí ở bên, nàng vẫn tương đối yên tâm.
Đây cũng là nguyên nhân khiến nàng quyết định đích thân xử lý chuyện này, bởi vì nàng biết, chỉ cần nàng đi chắc chắn Hạ Chí cũng sẽ đi.
Trong 39, phía dưới giảng đường đã có rất nhiều người vây quanh. Mà ở mái nhà, bên lan can có một nữ sinh tóc dài đang ngồi. Nàng mặc một cái quần vải, người có thị lực tốt còn có thể nhìn thấy nữ sinh này rất xinh đẹp. Thế nhưng hiện tại, trông mặt mũi nàng đã sưng vù lên, rõ ràng nàng đã bị người đánh.
"Này, sao lại thế này? Nữ sinh kia là ai vậy?"
"Ta cũng không biết, hình như ta chưa từng thấy nàng bao giờ."
"Ta biết, nàng là Ngô Sa kia, cách đây vài ngày, nàng là người thiếu chút nữa hại mấy học sinh trường chúng ta bị đuổi học..."
"Là học sinh trường trung học phổ thông Minh Nhật?"
"Đúng, chính là nàng."
"Nàng bị sao vậy? Sao lại chạy tới trường chúng ta nhảy lầu?"
"Không rõ nữa, dường như nàng bị đám người Hoắc Quyên đánh."
"Mấy người Hoắc Quyên cũng thật to gan..."
Hơn ngàn sư sinh trường trung học số 39 gần như đều đã tụ tập lại đây, mà cảnh sát cũng đã tới. Dưới tòa nhà đã đặt mấy miếng đệm khí, mà ở mái nhà cũng có mấy nữ cảnh sát đang thuyết phục nữ sinh tên Ngô Sa kia, đáng tiếc nữ sinh chỉ lẳng lặng ngồi ở đó, vốn không muốn đáp cảnh sát.
Theo thời gian trôi qua, ngay cả phóng viên cũng đã chạy đến.
Hiển nhiên chuyện này đã lan truyền rộng khắp. Mà giờ phút này, tình cảnh như đang lâm vào thế giằng co, Ngô Sa cũng không định nhảy lầu ngay. Nhưng nếu cảnh sát tới gần nàng thêm, nàng sẽ lại nhích ra phía ngoài lan can hơn một chút.
"Nhảy đi, muốn nhảy thì nhanh nhảy mẹ nó xuống đi!"
"Không sai, Ngô Sa, ngươi nhanh nhảy đi, không nhảy đứng đó hù đọa ai?"
"Nếu ngươi dám nhảy xuống thật, lão nương theo họ ngươi!"
Mấy giọng nói đột ngột vang lên, mấy người đang nói chuyện đều là nữ sinh, các nàng cùng đứng phía sau một nữ sinh khá cao khác.
"Hoắc Quyên thật kiêu ngạo."
"Còn phải nói, chuyện lần trước ồn ào như vậy nhưng nàng cũng chỉ bị cảnh cáo kỷ luật, đương nhiên nàng chẳng có gì phải sợ."
"Nghe nói lần này nàng thông minh hơn rồi, vốn không có ý tự mình động thủ..."
Rất nhiều người đều biết, nữ sinh cao gầy kia chính là Hoắc Quyên, là nhân vật phong vân trong trường trung học 39. Nghe nói nàng có gia thế không tôi, có chút bối cảnh, mà trong trường học, nàng thường dẫn theo một đám chị em đi khắp nơi, có phần giống với đại tỷ xã hội đen.
Về phần ân oán của Hoắc Quyên với Ngô Sa, rất nhiều người đã từng nghe qua, chỉ là cướp bạn trai mà thôi. Hoắc Quyên vừa ý một thanh niên được gọi là giáo thảo trường nào đó, nhưng dường như vị giáo thảo này lại có quan hệ tương đối thân mật với Ngô Sa, cho nên Hoắc Quyên trực tiếp đánh Ngô Sa một trận.
Mấy nữ sinh phía sau Hoắc Quyên đang ồn ào châm chọc, tuy đã có mấy lão sư tới ngăn cản ngay, nhưng vẫn bị phóng viên chụp được.
"A? Xe thể thao thật phong cách!"
"Lamborghini!"
"Hiệu Hạ Chí?"
"Oa, đó là Thu Đồng!"
"Không sai, là Thu Đồng, Thu Đồng và Hạ Chí đến!"
Đột nhiên bốn phía ồn ào lên, không ít người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, mà có một phóng viên phản ứng càng nhanh hơn, hắn ta bước nhanh chạy về phía Thu Đồng mới vừa xuống xe.
"Thu Đồng tiểu thư, nghe nói học sinh muốn nhảy lầu là học sinh trưởng các ngươi, xin hỏi ngươi có biết đã có chuyện gì xảy ra không?" Phóng viên nhanh chóng hỏi.
"Ta đang muốn đến tìm hiểu rõ chuyện này." Thu Đồng lạnh lùng trả lời một câu.
"Thu hiệu trưởng, ta là... Lúc này, một nam nhân hơn năm mươi tuổi đi tới.
"Ta biết ngươi là hiệu trưởng của trường học nát sắp võ nợ này, không cần phải tới chào hỏi." Hạ Chí ngắt lời nam nhân, sau đó tiện tay nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Thu Đồng, đi thẳng về phía đoàn người.