Nhưng đây còn không phải trọng điểm. Bởi vì rõ ràng là vừa rồi không có, nhưng giờ này khắc này, Lai Ân lại cảm nhận được một cơn đau đớn kinh người, như có vô số lưỡi dao đang bám víu, leo trèo bên trong cánh tay của mình, không ngừng mang đến cho gã từng cơn đau đớn thấu xương.
Hơn nữa, mức độ đau đớn kia còn đang gia tăng theo bội số!
Đột nhiên gã cúi đầu xuống, sau đó lập tức hoảng sợ khi nhìn thấy, từng sợi xúc tu máu thịt thật nhỏ không biết từ lúc nào đã sớm nối liền với thân thể của mình, mà một đoạn khác lại trực tiếp nối liền với ngón tay của Lâm Ân.
"Ngươi làm cái gì vậy?" Gã kìm nén đến sắc mặt tái xanh, thống khổ to lớn khiến toàn thân run rẩy.