[Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên

/

Chương 7: Linh tính cấp cao chưa thức tỉnh

Chương 7: Linh tính cấp cao chưa thức tỉnh

[Dịch] Cao Võ Kỷ Nguyên

phong tiên

4.767 chữ

01-06-2024

Luyện tập và thực chiến ở trường là hai chuyện khác nhau.

Có lẽ, rất nhiều học sinh đã từng xem những video chiến đấu rất lợi hại trên mạng rồi.

Nhưng xem video lại khác với xem ở khoảng cách gần, có lực xung kích.

Tinh tinh!

Trên màn hình ở cuối phòng xuất hiện một con số: “245 điểm.”

Số điểm được tính toán và đánh giá thông qua tổng hợp số liệu và quá trình chiến đấu.

Nếu  là thi đại học, mỗi học sinh kiểm tra kỹ thuật còn được tăng cường kiểm tra bằng người thật.

“Số điểm thấp hơn học kỳ trước à?” Giọng Chu Khải hơi khàn, cũng không phải vì cảm thấy mình quá mất thể diện.

Ít nhất thì cậu ấy cũng đã đêm rất nhiều thương rồi.

Dựa theo số thẻ học sinh.

Từng học sinh lên khảo sát, phần lớn đều kiểm tra ra tố chất thân thể cấp 4.5 đến 5.5.

Còn về kiểm tra kỹ thuật võ đạo thì sao?

Quá trình tỉ thí cũng là quá trình kiểm tra Chu Khải lúc ban đầu.

Học sinh tấn công trước, Hứa Bác lại dựa vào thân pháp tùy tiện tránh được công kích, cuối cùng đánh một côn ra. Dù bại lộ tốc độ, ưu thế sức mạnh trước mặt rất nhiều học sinh thì cậu ấy cũng không cản được.

Hầu hết điểm số khó mà qua được 300 điểm.

Dù là Vạn Tiêu có số thẻ học sinh 02, kiểm tra ra tố chất cơ thể cao đến cấp 6, có thể bộc lộ tốc độ và sức mạnh cao hơn cấp 5.0 một đoạn lớn.

Nhưng mà cũng gần đỡ được côn của Hứa Bác.

Cuối cùng, kỹ thuật của Vạn Tiêu đạt 322 điểm, là người duy nhất vượt qua 320 điểm.

Đến tận hôm nay, cậu ấy là người nguy nhất vượt qua 320 điểm.

“Vạn Tiêu, cuối trì trước là 329 điểm mà, sao lại tụt điểm rồi?”

“Không phải cậu ấy tụt điểm, là vì tiêu chuẩn thi đại học rất cao, thầy không phát hiện điểm của hầu hết các bạn trong lớp em đều tụt sao?”

“Thi cuối kỳ lần trước là tiêu chuẩn lớp mười một, lần kiểm tra này là tiêu chuẩn thi vào đại học nha.

“Chỉ còn lại Lý Nguyên thôi.”

“Không biết cậu ấy đỡ được mấy côn của thầy Hứa nữa.” Ánh mắt của tất cả các bạn đều tập trung lên người Lý Nguyện, thậm chí có rất nhiều bạn nữ đã hơi mong chờ.

Xét về thành tích võ đạo, Lý Nguyên đứng top 30, nhưng ở lớp 12A2 lại không thể tranh luận đệ nhất.

Thành tích tốt, tích cách cũng tốt, tóm lại là rất được chào đón.

Thời đi học, hầu hết mọi người đều không nịnh bợ như xã hội thượng lưu.

“Lý Nguyên.” Sâu trong đáy mắt của Hứa Bác lộ ra sự kỳ vọng khó mà nhận ra được.

“Thầy Hứa.” Lý Nguyên nắm ngấy thanh đao dài, đi vào sân hình tròn được lát kim loại màu bạc.

Phụt phụt!

Một lồng ánh sáng màu hồng bắn ra, bao phủ toàn thân Lý Nguyên.

Ba giây sau.

Màn ảnh ở cuối phòng học hiển thị số liệu: Lý Nguyên ((học sinh), tố chất cơ thể 6.5 (lần trước kiểm tra là 6 mà).

“Tôi không nhìn lầm đấy chứ? Tố chất thân thể của Lý Nguyên là 6.5? Tăng lên 0.5 so với đợt thi cuối kỳ hồi tháng Sáu à?”

“Còn chưa đến ba tháng mà đã tăng 0.5?”

“Cho dù là Lâm Nguyệt Lam top 1 lớp võ đạo, nghe nói có hy vọng thi đỗ đại học Tinh Không cũng không nhanh như cậu ấy!”

“Dụng cụ hỏng rồi hả?”

“Chỉ thấy nhà trường dùng chứ chưa thấy nhà trường sửa, hỏng cũng bình thường thôi.” Hơn một trăm học sinh đều cảm thấy giật mình, nhìn qua nhìn lại giữa Lý Nguyên và màn hình.

Thật ra thì đa số người đều biết rằng xác suất dụng cụ hỏng là không.

Mấu chốt là tố chất thân thể Lý Nguyên tiến bộ với một tốc độ đáng sợ.

Học sinh thức tỉnh linh tính võ đạo có điều kiện gia đình khá giả trong lớp võ đạo tinh anh cũng không có tốc độ tiến bộ tố chất thân thể biến thái như Lý Nguyên.

“Dạo này tôi rất chăm chỉ, ngày nghỉ cũng ở trong phòng tu luyện, ngày ngày ăn đủ thứ đồ bổ, tố chất thân thể khó lắm mới lên tới cấp sáu, còn tưởng rằng có thể giảm bớt sự chênh lệch với Lý Nguyên.” Vạn Tiêu vóc dáng như gấu chó không nhịn được mà nghĩ: “Kết quả là chênh lệch lớn hơn nữa?”

Mối quan hệ giữa hai người khá là thân thiết. Vạn Tiêu vẫn luôn coi Lý Nguyên là mục tiêu của mình, hi vọng có thể đuổi kịp Lý Nguyên.

“Cấp 6.5! Anh Nguyên trâu bò!” Chu Khải hô lên, thật lòng vui mừng cho Lý Nguyên.

Cách đó mười mét.

“Cấp 6.5? Sao tốc độ tiến bộ của Lý Nguyên lại nhanh như vậy?” Thầy Hứa Bác cũng có chút không bình tĩnh.

Hôm nay là ngày kiểm tra, ông ấy vốn dĩ có chút thất vọng khi thấy Lý Nguyên chưa thức tỉnh linh tính võ đạo.

Vạn Tiêu thức tỉnh linh tính võ đạo là một niềm vui bất ngờ.

Bây giờ, cấp bậc tố chất thân thể của Lý Nguyên cũng là một niềm vui bất ngờ.

“Nếu thức tỉnh linh tính võ đạo, tu luyện tu hành pháp cấp cao, thì việc chưa đến ba tháng tăng 0.5 cấp không phải là việc hiếm thấy… Nhưng mà em ấy mới kiểm tra lúc trưa, rõ ràng là còn chưa thức tỉnh linh tính võ đạo.” Trong đầu thầy Hứa Bác hiện lên rất nhiều suy nghĩ: “Huống chi em ấy cũng không có thời gian tu luyện.”

Hứa Bác là võ giả nhập giai, từng lăn lê bò lết trong quân, tầm mắt tất nhiên là cao hơn đám học sinh ở đây.

Chỉ mới vài giây thôi là ông ấy đã nghĩ đến nhiều khả năng.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!