Vạn Tiêu thức tỉnh thành công đã khiến các bạn học còn lại vô cùng kích thích, các bạn chưa kiểm tra đều mang chút mong đợi.
Tổ thứ tư, tổ thứ năm… Đều thất bại.
Cuối cùng, cả lớp 12A2 đi kiểm tra, chỉ có mình Vạn Tiêu thức tỉnh linh tính võ đạo.
Khi tất cả các học sinh quay lại phòng học, thầy Hứa vóc dáng khôi ngô đảo mắt qua cả lớp, trầm giọng nói: “Được rồi, hôm nay tu hành cơ bản đến đây là xong, dừng lại.”
Xoạt…
Xoạt…
Ngay lập tức, tất cả các học sinh đều dừng lại, có nhiều học sinh đã tê mỏi hết cả hai chân.
Nhưng sợ thầy Hứa quá nghiêm khắc, không có ai dám nằm xuống.
Tu hành pháp cơ bản tiêu hao rất nhiều thể lực.
Dù hầu hết học sinh lớp mười hai đều có tố chất cơ thể đạt cấp bốn, nhưng tu luyện kéo dài suốt hai giờ, phần lớn mọi người đều cảm thấy quá sức.
“Có bạn thức tỉnh được linh tính võ đạo là chuyện tốt, không thành công cũng đừng thất vọng.”
“Tháng Giêng thi khảo sát, tháng Tư thi thống nhất, nhà trường cũng sẽ chi ra tổ chức một lần kiểm tra linh tính nữa.”
“Trước khi thi đại học còn có một đợt kiểm tra linh tính thống nhất cả nước nữa.”
“Chỉ cần thức tỉnh linh tính trước khi thi đại học, điểm Võ Đạo của các em đều sẽ được cộng.” Thầy Hứa trầm giọng nói: “Nhưng mà nhớ kĩ, điểm thi mới là chính, điểm chính đủ cao rồi, điểm cộng mới có tác dụng.”
“Dù là lớp tinh anh, cũng không phải ai cũng có thể thi đậu đại học võ đạo.”
“Làm sao có được thành tích? Cố gắng!”
“Giống như Lý Nguyên, không được cộng điểm linh tính, điểm Võ Đạo vẫn có thể hơn tám trăm, áp đảo hơn phân nửa học sinh lớp tinh anh.” Thầy Hứa mắng: “Mức độ chịu khó của em ấy, không cần tôi phải nói nhiều nữa.”
Hầu hết các bạn đều nhìn về phía Lý Nguyên, trong mắt phần lớn đều là vẻ khâm phục.
Sự chịu khó của Lý Nguyên trong việc tu luyện đã nổi tiếng cả khóa mười hai rồi.
“Anh Nguyên, thầy Hứa lại kéo thù hận về cho anh rồi.” Chu Khải ở bên cạnh nhỏ giọng thì thầm.
Không hiểu sao Lý Nguyên lại cười.
Từ khi điểm Võ Đạo lọt vào top 500 của khóa, cậu đã quen làm “con nhà người ta” rồi.
Thầy Hứa tên là Hứa Bác, là chủ nhiệm lớp Võ Đạo của Lý Nguyên và mọi người, là một trong hai thầy võ đạo đặc cấp của trường cấp ba Số Một khu Quan Sơn.
Theo Lý Nguyên biết, tố chất thân thể của thầy Hứa đã vượt qua cấp mười lăm, là một sự tồn lại không tầm thường trong số các võ giả nhập giai. Ông ấy vốn là võ giả của quân đội, sau đó bị thương, lui về hậu phương rồi mới tới trường cấp ba Số Một khu Quan Sơn dạy học.
Phải biết rằng, tố chất thân thể vượt qua cấp chín thì đã thuộc phạm vi võ giả rồi, có địa vị cực cao trong xã hội.
Người trưởng thành bình thường, tố chất thân thể cũng chỉ ở cấp bốn, cấp năm thôi.
“Các em đang ở giai đoạn tố chất thân thể tăng lên cực nhanh, lớp mười hai còn là lớp quyết định vận mệnh của các em nữa.” Thầy Hứa còn đang dạy dỗ: “Tuyệt đối không thể lười biếng.”
“Bây giờ, nghỉ ngơi nửa tiếng rồi kiểm tra kĩ thuật theo thứ tự.” Thầy Hứa dạy dỗ xong thì xoay người rời đi.
“Hả?”
“Kiểm tra kỹ thuật á?”
“Lại bị thầy Hứa tra tấn rồi, tớ cược cậu không đỡ nổi ba chiêu.”
“Chẳng lẽ cậu đỡ được ba chiêu của thầy Hứa à?” Rất nhiều học sinh nhỏ giọng trao đổi, đều rất hưng phấn.
Trong mắt Lý Nguyên có một tia sáng khó hiểu.
Lam Tinh, thậm chí là bảy tinh cầu lớn, đều luôn phải đối mặt với sự uy hiếp của chiến tranh, những võ giả mạnh phát huy được tác dụng quan trọng.
Vì vậy, toàn dân tu luyện võ đạo là nhận thức chung.
Trong xã hội loài người, cường giả võ đạo đứng đầy có địa vị cực cao.
Những học sinh giống như Lý Nguyên lại vô cùng sùng bái cường giả võ đạo.
Hứa Bác đã là một trong những cường giả võ đạo cao cấp mà những học sinh như Lý Nguyên được tiếp xúc thực tế rồi.
“Anh Nguyên, kiểm tra kỹ thuật là thế mạnh của anh đó.” Chu Khải hưng phấn nói.
“Cậu nghĩ cho mình trước đi, nãy tôi quan sát cậu đứng tấn rồi, không tiến bộ gì so với học kỳ trước cả.” Lý Nguyên cười nói: “Lát nữa đừng để bị gậy của thầy Hứa đánh gục ra đó đấy, vậy thì sẽ mất hết mặt mũi trước Bành Linh Linh đó.”
Bành Linh Linh là người Chu Khải yêu đơn phương.
Sắc mặt Chu khải cứng đờ, cậu ấy ngại ngùng nố: “Em cũng không thi đại học võ đạo, Linh Linh sẽ không để ý đâu.
…
Trong phòng học, mỗi học sinh đều lấy vũ khí của mình từ tủ vũ khí phía sau giá vũ khí ra, sau đó lại mặc đồ bảo hộ lên.
Ở thời đại này, mỗi học sinh cấp ba đều được nhà nước thống nhất trang bị một hai món vũ khí lạnh chưa mở niêm phong, chủ yếu là đao, súng, khiên, một số ít sẽ chọn búa, kích, kiếm.
Còn về chùy, việt, câu, xiên, roi, giản thì sao? Gần như không có học sinh nào lựa chọn.
Tu luyện vũ khí lạnh, đao, thương mới là chủ đạo.
Điểm thi đại học môn Võ Đạo cơ bản là 1000 điểm, cấu thành từ tố chất thân thể, kĩ thuật võ đạo, thành tích văn hóa, chiếm tỷ lệ theo thứ tự là 50%, 40% và 10%.
Nếu thức tỉnh linh tính thì sẽ được cộng điểm.
Vì vậy, kiểm tra kĩ thuật vô cùng quan trọng, là môn quan trọng nhất mà các học sinh phải tập luyện hằng ngày.
Nếu chỉ có mình tố chất thân thể tốt thì không lên đại học võ đạo được.