Thánh Phụ không buồn không vui, thần sắc như thường, đối mặt với vạn vật thế gian đã sớm đạt đến mức độ bình thản.
Huyền Điên cũng vậy, Quy Vô cũng thế, đều không thể khiến tâm cảnh của hắn có chút dao động nào.
Cho dù là chuyện trong Huyết Mục Pháp ẩn giấu chân pháp, khi hắn dùng trí tuệ thông thiên cũng không thể có được, thì đã nhìn thấu triệt để, cần gì phải truy cầu cái gọi là chân pháp, chẳng lẽ chân pháp mà bổn tọa học được còn chưa đủ sao?
Vì vậy hắn đã nghĩ thông suốt, tâm cũng buông bỏ.