“Giết!”
Một mảnh tàn dư Lý gia cầm đao xông tới. Vào lúc này, dường như bọn họ đã quên hết tất cả, chỉ nghĩ đến việc liều mạng với Huyền Điên, tất cả sợ hãi đều biến mất.
“Người của thế gia hưởng thụ tất cả, ăn uống đều nhuốm máu, bây giờ lại trách bần đạo đuổi tận giết tuyệt, thật là buồn cười đến cực điểm.”
Đối mặt với đám người xông tới, hắn vẫn bình tĩnh, vung lưỡi rìu dính máu trong tay, ngẩng đầu lên, cầm rìu lao tới. Không có bất kỳ đạo pháp nào oanh tạc, chỉ có từng nhát rìu chém xuống.