Rừng Tháp Cổ, mùi máu tanh nồng nặc.
“Liễu yêu! Ngươi gan to bằng trời, dám ra tay với Cố gia, chán sống rồi sao?” Thanh kiếm trong tay Cố Khinh Ngữ sắc bén vô cùng, chém chết mấy con tiểu yêu Liễu yêu, nhưng người Cố gia đã rối thành một đoàn, chết chóc thê thảm.
Yêu đằng của Liễu bà bà thần xuất quỷ một, khó mà phát giác, phát hiện ra thì dây leo đã xuyên qua ngực tộc nhân, hút tộc nhân thành xác khô trong nháy mắt.
“Khặc khặc...” Tiếng cười quỷ dị của Liễu bà bà truyền đến từ bốn phương tám hướng: “Cố gia? Ngay cả lão tổ của các ngươi cũng chết rồi, Cố gia không có lão tổ còn được coi là vọng tộc ư? Từ khi bà lão ta thành yêu đến nay chưa từng chịu nhục, nhưng Cố gia các ngươi đã giẫm nát mặt mũi của bà lão ta dưới chân!”