[Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

/

Chương 8: Đứa bé thây ma

Chương 8: Đứa bé thây ma

[Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Thiên Địa Nhất Huấn

7.140 chữ

10-06-2023

"Oa oa oa..." Từ phía sau ghế sofa truyền tới tiếng khóc nức nở, giống tiếng khóc của trẻ sơ sinh như đúc, Tần Vũ đương nhiên sẽ không cho rằng là đó là tiếng khóc của đứa trẻ sơ sinh bình thường, không có trẻ sơ sinh nào có thể bò nhanh như vậy.

Trời vẫn mưa, ánh sáng mờ ảo, tiếng khóc nức nở của đứa bé sơ sinh vang lên trong gian nhà yên ắng, điều này hoàn toàn có thể khiến người bình thường kinh hoảng, đổi lại dù là quân nhân huấn luyện nghiêm chỉnh, ở trong hoàn cảnh như vậy khẳng định trong lòng đều không có cách nào ức chế sợ hãi, thế nhưng Tần Vũ dường như không biết sợ.

Kiếp trước Tần Vũ vì sinh tồn, còn từng nhận làm người canh xác chết, nhận biết đủ loại thây ma, có những thây ma trương sình, già có trẻ có, đầu của bọn họ đều bị đập vỡ, khắp phòng đều là cảm giác u ám, cùng mùi hôi thối nồng nặc, nghĩ tới những người bây giờ mà ở trong hoàn cảnh như vậy không ngất đi mới lạ, lại nói, Tần Vũ chính từ bên trong những thi thể này lấy được nguồn năng lượng tiến hóa trở thành người tiến hóa.

Tần Vũ đối với hoàn cảnh âm u trước mắt ngay cả chân mày chưa từng nhíu một cái, tay anh nắm chặt gậy sắt, chậm rãi đi về sau ghế sofa.

Vừa lúc Tần Vũ vòng ra phía sau sofa, thì bên ngoài một tia chớp đánh xuống, ánh chớp chiếu sáng căn phòng rõ như ban ngày, Tần Vũ nhờ vậy cũng đã thấy rõ bóng đen, nhìn như trẻ sơ sinh mấy tháng tuổi, nhưng nó lúc này lại đã không còn là loài người, nó đã bị vi-rút biển đổi, trở thành thây ma.

Ánh chớp sáng bừng, khuôn mặt của thây ma hình đứa bé tái nhợt, đầy những gân máu màu xanh đỏ, đột nhiên nó mỉm cười, sau đó từ dưới đất bắn lên, rất nhanh hướng mặt Tần Vũ xông tới.

"Cút ngay!" Tần Vũ vẻ mặt bình tĩnh, gậy sắt nắm trong tay như roi da vậy, quất thẳng người đứa bé thây ma đang trên không trung, đứa bé thây ma kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết, thân thể như quả bóng cao su bị đánh bay đi, đập mạnh vào tường.

"Oa!" đứa bé thây ma rơi ở trên mặt đất, sau đó nhanh chóng bò dậy, tay chân nắm chặt mặt đất, gân trên mặt vằn vện nổi lên tràn đầy độc ác, nó lại đạp hai chân sau, lần nữa hướng về Tần Vũ bay đến.

"Rầm! "

Tần Vũ vung ngang gậy sắt, đứa bé thây ma lần nữa bị đánh bay đi, lần này đầu của nó va chạm mạnh vào tường, đầu nó bị bể ra, chảy ra máu đỏ sẫm, đông đặc, hệ thống tuần hoàn của thây ma đã bị hủy hoại, cho nên máu của bọn chúng cô đọng lại, sền sệt, mùi tanh hôi rất nồng.

Tần Vũ lạnh lùng quan sát đứa bé thây ma nhanh nhẹn, linh hoạt, trí tuệ cũng cao hơn so với phổ thông thây ma, thuộc dạng khó đối phó, thế nhưng trên lực lượng cũng là yếu đi rất nhiều, chỉ cần lực lượng yếu hơn Tần Vũ, với kinh nghiệm và kỹ năng kiếp trước, Tần Vũ thoải mái, ung dung đối phó với nó còn dễ dàng hơn cả thây ma thông thường.

Tần Vũ đang chuẩn bị tiến tới kết liễu thây ma này, nhưng mà làm cho anh không nghĩ tới đứa bé thây ma bỗng nhiên cử động rồi xoay người bỏ chạy, lao ra khỏi cửa sổ, nhảy xuống rất dứt khoát.

Tần Vũ sắc mặt hơi đổi, không ngờ thây ma lại chạy trốn, thoạt nhìn trí thông minh của nó rất cao, nói không chừng còn biết ghi hận trong lòng, thậm chí sẽ trở về tìm cơ hội trả thù anh, cái này khó tránh khỏi có chút phiền phức.

Tần Vũ vội vàng đuổi theo, từ trên cửa sổ thò đầu ra nhìn xuống dưới, không khỏi vui vẻ, nơi này là tầng năm, đứa bé sơ sinh thây ma này nhảy xuống tất nhiên sẽ ngã tan xác, khẳng định là nó đã chết hẳn không thể chết thêm lại lần nữa.

Thây ma cấp thấp vẫn chỉ là thây ma cấp thấp, trí lực vẫn là hạn chế, lắc lắc đầu, Tần Vũ đứng lên quay vào trong nhà tiếp tục dò xét, sau khi vào buồng ngủ phía trong hai mắt Tần Vũ như đông cứng lại, ở trên một cái giường, đang có một bóng người đang hướng anh giương nanh múa vuốt, lại dường như bị hạn chế mà không có cách nào hướng anh nhào tới.

Tần Vũ thấy được cách đó không xa trên vách tường có một công tắc, vì vậy anh liền bật nó lên, trong phòng lập tức sáng đèn, Tần Vũ nhìn phía giường, bóng người đó như phụ nữ ba mươi tuổi, chỉ là nó hẳn đã là một con thây ma rồi.

Tần Vũ đến gần nó hơn, anh thấy được bụng con thây ma này đã bị móc rỗng, ruột nội tạng toàn bộ đều đã biến mất, thân thể của nó cũng vì vậy chỉ còn lại có một lớp da liền với xương, đây cũng là lý do vì sao nó không có hướng anh nhào tới được, phần nửa trên thây ma cùng nửa dưới thây ma dường như đã tách lìa, cho nên nó không thể di chuyển.

Tần Vũ hồi tưởng lại vừa mới rồi đứa bé thây ma kia, thì biết rõ cái thây ma phụ nữ này thời gian trước chắc chắn bị nó giết chết, đồng thời đem nội tạng ăn sạch.

Chẳng biết tại sao Tần Vũ trong lòng lại có một tia xúc động, có một cảm giác thê lương, anh nhận thấy mình có chút kỳ quái, kiếp trước chính anh đã gặp rất nhiều thảm trạng, nhiều lắm, lý ra anh không thể bị một màn trước mắt ảnh hưởng mới đúng, Tần Vũ cũng đành tự giải thích với lý do dung hợp thân thể sau đó sinh ra biến hóa, kiếp trước anh là người lạnh lùng vô tình, có thể kiếp này Tần Vũ có một người em gái nên sống vẫn rất tình cảm.

Tần Vũ dừng suy nghĩ, đi tới bên thây ma người phụ nữ trước mặt, đầu nhọn của gậy sắt đâm vào mắt phải của nó, sau đó dùng sức khuấy mạnh, phá hư não bộ thây ma, thây ma người phụ nữ mềm người gục xuống dựa vào trên giường.

Tần Vũ xoay người ở bên trong phòng tìm kiếm, anh phát hiện một ít gạo, nước tương, nước mắm, các loại đồ gia vị… hơn nữa anh còn tìm được một đôi găng tay da, thường dùng lái xe gắn máy.

Tần Vũ đeo thử cảm giác rất vừa tay, liền mang hết tất cả những thứ vừa tìm được đi, anh sử dụng gậy sắt mà không có găng, liên tục đập mạnh khiến lòng bàn tay anh nứt toác chảy máu, tìm được đôi găng tay da vừa đúng thời điểm anh đang rất cần.

Thu dọn xong tất cả Tần Vũ liền về nhà, Tần Tiểu Vũ đã làm xong cơm nước đang chờ anh rồi, khung cảnh có người thân ở nhà chờ cơm, làm cho Tần Vũ cảm giác có chút là lạ, tự nhiên anh lại nhớ lại cảnh hôm qua trong phòng tắm, Tần Vũ thấy trong lòng hơi xao động.

Tần Vũ đã trải qua một ngày chém giết, trên người cũng rất bẩn, anh nói: "Anh tắm rửa rồi ăn cơm."

Nghe vậy, Tần Tiểu Vũ sờ lên cằm, ánh mắt dò xét nhìn Tần Vũ, nói: "Anh có phải đang ám chỉ gì không?"

Tần Tiểu Vũ nghịch ngợm làm cho Tần Vũ nghiêm mặt tới: "Anh đi tắm, em lại vào phòng tắm là anh tức giận đó "

"Đã biết, đã biết, anh mau đi đi, tắm rửa xong ăn cơm, em chết đói rồi đây này!" Tần Tiểu Vũ chu cái miệng nhỏ lanh lợi, nằm bò ra bàn, có chút không vui nói.

Tần Vũ lắc đầu, liền đi vào phòng tắm, nếu như hôm nay Tần Tiểu Vũ đi vào cùng anh tắm, anh không nghĩ mình kiềm chế được dục tính của bản thân.

Sau khi ăn cơm xong, Tần Vũ lại bắt đầu chế tạo bom, xong liền cầm gậy sắt vót nhọn luyện tập thương thuật, hơn hai mươi tuổi anh đã luyện thương đến cấp AA và là một thương pháp đại sư, đương nhiên là anh đã mất rất nhiều công sức.

Tần Vũ thấy được thương pháp của mình sắp đột phá đến cấp AAA, chỉ cần đạt tới AAA đi lên nữa một bước đó chính là cấp S, đẳng cấp tông sư! Cả thế giới cũng không có bao nhiêu người có thể đạt đến một bước này!

Buổi tối, Tần Tiểu Vũ gối lên cánh tay Tần Vũ, rồi chìm vào trong mộng đẹp, ngoài cửa sổ mưa vẫn không ngừng rơi, Tần Vũ ngắm nhìn khuôn mặt xinh xắn của Tần Tiểu Vũ, anh cảm thấy cứ như lúc này thật là tốt.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!