Đẹp Quá, Tôi Nhìn Không Nổi!

/

Chương 2: Ảnh đẹp quá không dám nhìn

Chương 2: Ảnh đẹp quá không dám nhìn

Đẹp Quá, Tôi Nhìn Không Nổi!

13.490 chữ

12-01-2023

Edit: Ốc sên lười

----------------------------------------------------------------------

Hai giờ chiều, bệnh viện Vân Sơn.

Mai Như Ngọc sắc mặt xanh mét ngồi ở trên giường, vừa truyền dịch dinh dưỡng dịch vừa nhìn chằm chằm vào di động, không thể tin được với hot search trên Weibo.

Một ngự tỷ (những cô gái tài sắc vẹn toàn) buộc tóc đuôi ngựa đứng bên cạnh nhìn cậu cười nhạo:

"Chúc mừng. Lần này, ít nhất cậu có thể ở đứng trong top hot search nữa tháng đó. Vui mừng không? Bất ngờ không?"

Mai Như Ngọc co rút khóe miệng.

"Cậu nhìn mấy cái hot search này đi, cái nào cái nấy đều bắt tai bắt mắt có đến hơn trăm triệu lượt tương tác luôn! Chậc chậc chậc, lúc cậu lấy được giải Kim Ảnh cũng chưa có độ quan tâm cao như vậy đâu!"

Mai Như Ngọc muốn trợn trắng mắt.

"# Ảnh tuyệt sắc mỹ nhân Mai Như Ngọc mặt đầy máu! #,

# Mai Như Ngọc che mặt đến đón ảnh đế Tư Không Tịch, hoài nghi là fan trung thành! #,

# Ảnh đế Tư Không mỹ mạo như thần, Mai Như Ngọc ngất tại chỗ! #,

# Tư Không Tịch, người đàn ông đẹp trai nhất bế Mai Như Ngọc! #,

# Lần đầu tiên sau 2 năm Mai Như Ngọc chảy máu mũi vì ảnh đế Tư Không! #

"......"

Sau khi đọc xong mấy cái hot search "kinh hoàng" trên Weibo, Mai Như Ngọc cảm thấy vô cùng mất mặt cuối cùng không thể nhịn được nữa mà duỗi tay che kín mặt.

"Chị Minh! Em xin chị đó, chị đừng nói nữa. Em đã bị mấy cái đề tài này làm cho xấu hổ muốn chết rồi."

Chị Minh - người đại diện của Mai Như Ngọc nặng nề mà hừ một tiếng, cuối cùng cũng nén sự chế giễu xuống một chút. Sau đó hung hăng nhìn Mai Như Ngọc trách móc:

"Hiện tại em mới cảm thấy mất mặt, sốt ruột? Vậy sao trước khi hành động bất cứ việc gì em không thể khiến chị bớt lo đi? Được ngày nghỉ ngơi thì không lo nghỉ ngơi cho tốt đi, cứ nhất định phải đeo khẩu trang mang kính râm đi "vả mặt" Tư Không Tịch. Giờ tốt rồi, mặt Tư Không tịch còn chưa kịp vả, em tự vả mặt mình đến ngất xỉu luôn rồi đó?"

Vừa nói cô vừa giơ 2 ngón tay mảnh khảnh lên.

"Hai năm! Hai năm qua em chưa từng chảy máu mũi vì người khác, vậy mà Tư Không Tịch vừa về nước đã làm em ngất vì quá đẹp trai. Đây là em tặng người ta vé miễn phí lên hot search đó! Ha ha, em nói coi chị có nên liên hệ người đại diện của ảnh đế đòi chút tiền quảng cáo không đây nhỉ?"

Mai Như Ngọc yên lặng nằm, muốn giả chết tránh kiếp nạn nước miếng của người đại diện.

Nhưng vẫn cố gắng biện bạch cho mình một câu.

"Em cũng không nghĩ đến Tư Không Tịch đẹp trai như vậy mà?" Mấy tấm ảnh chụp hại cậu!

Mấy năm nay cậu đã duyệt qua vô số mỹ nhân, đã sớm không bởi vì người đẹp mà chảy máu mũi. Ai biết ngoài đời Tư Không Tịch so ảnh chụp và video đẹp trai gấp bội lần chứ. Đặc biệt là cặp mắt kia đã phá vỡ giới hạn thẩm mỹ của cậu, cậu cũng không nghĩ đến "vả mặt" người ta không thành, ngược lại khiến chính mình ngất xỉu đâu!

Chị Minh hung hăng trừng mắt liếc Mai Như Ngọc.

"Em còn lý sự! Bao nhiêu người nói Tư Không Tịch rất đẹp trai em đều không tin? Cho dù anh ta không phát triển ở trong nước, nhưng ảnh chụp và phim của anh ta em cũng xem qua rồi đi! Vậy mà chỉ cảm thấy là photoshop!"

"Hiện tại nhìn thấy người thật rồi bị vẻ đẹp trai của người ta làm ngốc luôn rồi đi? Em cho rằng mắt thẩm mỹ của những người khác đều khuyết tật cả hay sao?! Hơn nữa em nên coi bình luận phim của anh ta! Đôi mắt của anh ta còn có một biệt danh, gọi là 'đôi mắt Thâm Uyên'."

"Có biết 'đôi mắt thâm uyên' là gì không? Chính là chỉ cần nhìn một lần là đã không thể nào thoát ra được!"

(* 'đôi mắt thâm uyên': thâm uyên ở đây là vực sâu, ý nói người nhìn vào mắt anh Tịch thì như rơi xuống vực sâu không thoát ra được, để tên Hán-Việt cho hay, chứ dịch hẳn ra nghe hơi kỳ)

Chị Minh càng nói càng vô cùng đau đớn.

"Chị còn chưa từng thấy em dũng mãnh như vậy đâu!"

"Giờ thì tốt rồi, em trực tiếp đưa mình và ảnh đế Tư Không lên hot search, hơn nữa cũng đừng mơ hot search bị triệt trong thời gian ngắn."

"Hiện tại em có hai lựa chọn. Hoặc là thừa nhận mình là fan của Tư Không Tịch, hai người đôi bên cùng có lợi hợp tác với nhau kiếm một đợt hot search nữa."

Mai Như Ngọc nghe vậy tức khắc khó chịu: "Còn lâu em mới là fan của hắn ta! Hắn ta có năng lực ghê gớm gì mà khiến em làm fan hắn?!"

Chỉ một câu, chị Minh liền dồn Mai Như Ngọc vào chân tường: "Anh ta có năng lực làm em chảy máu mũi đến ngất xỉu sau đó bị bế vô bệnh viện và leo lên hot search."

"Em không nhận làm fan cũng được, vậy nói thẳng với mọi người chân tướng đi. Nói là em đi "vả mặt" người ta, sau đó gậy ông đập lưng ông. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên em huỵch toẹt mọi chuyện ra, fans của em khẳng định sẽ nói chuyện giúp em."

"Nhưng chị cũng nói trước cho em biết, fan only Tư Không Tịch và anti fan của em đã bắt đầu chửi em rồi đấy, nói là dựa vào cái tính thối nát của em khẳng định không phải fan của ảnh đế. Mà chẳng qua không thể đứng nhìn Tư Không Tịch vừa về nước đã cùng em tranh danh hiệu 'đệ nhất mỹ nam', cho nên muốn đi sân bay 'vả mặt' người ta. Kết quả 'vả mặt' không được lại còn phản tác dụng."

Chị Minh lộ ra nụ cười như ác quỷ nói: "Cho nên, hoặc là cùng ảnh đế hợp tác cùng nhau thắng lợi, tuy rằng bị vẻ đẹp của người ta làm ngất xỉu nhưng tốt xấu gì cũng không đến nỗi quá mất mặt. Hoặc là chờ bị dân mạng chửi ít nhất một tháng, sau đó trực tiếp trở thành một cái biệt danh lưu truyền trong giới giải trí đi. Hai con đường tự em chọn đi, chị đây không ép em."

Mai Như Ngọc cảm thấy mình phải chịu ủy khuất rất lớn, cảm thấy cư dân mạng đều đang bắt nạt cục cưng xinh đẹp là mình.

Còn không phải là ép buộc hay sao? Dù chọn cái nào thì cậu cũng bị vẻ đẹp trai của người ta làm cho chảy máu mũi đến ngất tại chỗ, cuộc sống không còn gì luyến tiếc nữa rồi.

Cuối cùng Mai Như Ngọc vân không tình nguyện chọn biện pháp cùng nhau thắng đỡ mất mặt nhất.

Nhưng cậu kiên cường cự tuyệt trở thành fan lâu năm của Tư Không Tịch.

Dưới cái nhìn chăm chú của chị Minh cùng với trợ lý (anh họ) đăng một bài lên Weibo.

Mỹ Nhân Như Ngọc V: 【 Tôi chỉ là tò mò muốn nhìn xem 'Thịnh đế mỹ nhan' ảnh đế Tư Không mà thôi, không phải fans. Mọi người đều biết tôi rất yêu cái đẹp mà. Còn có, tôi thực sự rất thích @Tư Không TịchV ảnh đế Tư Không ảnh đế trong đại tác phẩm《 Lưu lạc giữa những vì tinh tú 》, kỹ thuật diễn rất kinh động nhân tâm. 】

Mai Như Ngọc đăng bài trên Weibo, trên mạng đang ở điên cuồng thảo luận, chửi mắng cắn xé nhau, fan only lẫn fan cp lập tức xuất hiện dưới bài đăng trên Weibo của cậu để đủ loại bình luận.

Diệp Đình Đường: 【 Tôi biết mà, Tiểu Ngọc chỉ là yêu cái đẹp mà thôi, mới không phải như người ta nói có 'âm mưu vả mặt' gì đó đâu. 】

Thiên Thiên Thư Hoang: 【 Đúng đúng đúng, Tiểu Ngọc yêu cái đẹp ai ai cũng biết, chỉ là... ha ha ha... ẻm cũng không biết ảnh đế Tư Không ảnh đế có thể khiến ẻm ấy ngất tại chỗ thôi. Nói cho cùng thì cũng hai năm không có chảy máu mũi rồi. 】

Trừ bỏ nhóm fan Như Ý đang đi kéo lại tôn nghiêm cho Mai Như Ngọc, thì đương nhiên dưới Weibo của Mai Như Ngọc còn có một ít anti-fan đang nhảy nhót cười nhạo Mai Như Ngọc bị vẻ đẹp của người ta làm ngất xỉu tại chỗ, cảm thấy Mai Như Ngọc là 'vả mặt' người ta không thành còn gậy ông đập lưng ông.

Nhưng mặc kệ mọi người bàn tán như thế nào, Mai Như Ngọc đã lên tiếng cũng coi như là đã chính thức lên tiếng giải thích chuyện này..

Điều khiến Mai Như Ngọc cùng các fan đều có chút ngoài ý muốn chính là, Tư Không Tịch thế mà chia sẻ lại bài viết trong vòng 1 phút, còn @.

Tư Không TịchV: 【@Mỹ Nhân Như Ngọc V, cảm ơn em đã yêu thích anh. Còn nữa, em cũng rất đẹp trai. 】

Sau đó từng fan only của Tư Không Tịch trực tiếp spam ảnh kèm hastag # Gương mặt tuyệt đẹp đầy máu của Mai Như Ngọc #, phối hợp với câu nói kia của ảnh đế Tư Không, nháy mắt khiến cho ngữ khí khẳng định khi nãy biến thành cực kỳ trào phúng.

Vì thế sau Weibo của Tư Không Tịch Weibo đến fans và người qua đường bắt đầu ha ha ha ha.

Fan của Mai Như Ngọc và fan của Tư Không Tịch lại bắt đầu cấu nhau.

Mai Như Ngọc trừng mắt nhìn di động giống như một con Husky đang phẫn nộ:

"Chị Minh! Hắn ta cố ý phải không? Câu thứ hai của hắn ta có ý gì chứ?! Mặt em lúc ấy đầy máu thế mà hắn còn nói em đẹp? Đây là hắn ta muốn châm biếm, muốn gây hấn với em phải không?!"

Chị Minh cố gắng nhịn cười, kiên định tỏ vẻ Mai Như Ngọc suy nghĩ nhiều rồi.

Mai Như Ngọc nhìn về phía anh họ trợ lý của mình.

Người anh họ Ninh Hào an ủi em họ mình: "Có thể là hắn ta thấy được dưới lớp máu tươi kia là một tuyệt sắc giai nhân, hoặc là bị khí chất mỹ nhân đặc biệt kia của em thu hút."

Mai Như Ngọc ngậm miệng giả cười với cái người anh họ môi cá nhám này, sau đó quyết định lưu cái hành vi này của Tư Không Tịch vào sổ đen, vĩnh viễn từ chối qua lại với hắn.

Mới chỉ nhìn hắn một chút thôi đã thảm hại như vậy, về sau nếu như cùng hắn xuất hiện chung trên một sân khấu hay đóng phim chung, chẳng phải là cậu lúc nào cũng phải đeo thêm túi máu với bao giấy vệ sinh rất lớn sao? Tuy rằng cậu có thể dùng cách xem nhiều phim và ảnh chụp của Tư Không Tịch, nhìn nhiều chính là phương pháp rèn luyện năng lực tiếp nhận, chậm rãi thích ứng gương mặt phá bỏ giới hạn thẩm mỹ kia của Tư Không Tịch. Nhưng cậu cũng không phải người cuồng hành hạ bản thân, vì cái gì muốn tự hành hạ bản thân mình như vậy chứ?

Xí, đẹp trai có thể khiến cậu khuất phục sao?

Cậu cũng rất đẹp trai! Sau khi có cái tật xấu kia mỗi lần soi gương đều có thể tự chảy máu mũi vì đẹp trai đó, cậu có kiêu ngạo sao?

Hắn mới không thiếu cơ hội nhìn thấy người đẹp đâu, cho nên Tư Không Tịch gì đó, nước sông không phạm nước giếng vĩnh viễn đừng gặp nhau!

Mà người bị Mai Như Ngọc chửi mắng thầm - ảnh đế Tư Không lúc này cũng đang xem Weibo.

Hắn nhìn bức ảnh mặt Mai Như Ngọc đầy máu "xinh đẹp", khuôn mặt lạnh lùng kia lộ ra chút buồn cười hiếm có.

Trợ lý bên cạnh nhìn thấy núi băng ngàn năm nhà mình cười vừa mừng lại vừa lo, nhìn theo di động trên tay hắn liền thấy được bức ảnh kia của Mai Như Ngọc liền cười lớn:

"Vẫn là sức quyễn rũ của anh Tịch lớn, không nói đến chuyện vừa về nước đã khiến cho nam thần Mai Như Ngọc phải đi sân bay đón, còn làm cậu ấy ngất xỉu luôn! Em nghe nói Mai Như Ngọc mắc hội chứng Stendhal, nhìn người hay vật đẹp thì sẽ chảy máu mũi, thậm chí ngất xỉu. Trước kia em vẫn tưởng người ta nói điêu, lần này tận mắt nhìn thấy đúng là được mở mang tầm mắt ha ha ha."

"Nhưng mà Mai Như Ngọc có bệnh như vậy còn kiên trì tới đón anh ở sân bay, có thể thấy được là fan cuồng 'thâm tàng bất lộ' của anh Tịch nha"

Tư Không Tịch hơi hơi nhướn lông mày, nhếch mép.

"Cậu ấy không phải fan cuồng của anh."

"Đến sân bay cũng không phải muốn đón anh."

Biểu hiện của hanh niên kia lúc nhìn thấy hắn không giống như kiểu kích động khi fan nhìn thấy idol, cảm giác còn có còn chút khiêu khích. Đoán chừng cậu ta đúng như những gì anti-fan nói, thằng nhóc kia đăc biệt muốn đến'vả mặt' hắn.

Đáng tiếc không đánh thành.

Đây cũng là lần đầu Tư Không Tịch biết đến hội chứng Stendhal, nhớ lại buổi trưa hắn bế người ta vội vã chạy đến bệnh viện. Sau đó bác sĩ nhìn thanh niên máu tươi đầy mặt nói chỉ là bị vẻ đẹp làm cho ngất không khác gì một tật xấu mà thôi, hắn có chút nhịn không được muốn cười.

Hơn nữa hắn còn biết tên nhóc kia giữa đường cũng đã tỉnh lại, bằng không thời điểm trước khi bước vào bệnh viện thân thể bỗng nhiên căng cứng. Chắc là cảm thấy rất mất mặt, cho nên vẫn luôn ở giả bộ bất tỉnh.

Đáng tiếc không thể nhìn mặt thật của cậu ta trông như thế nào. Nhưng dù chỉ nhìn qua ảnh, hắn cũng cảm thấy khuôn mặt này đẹp như được tranh vẽ.

Nhưng fan của hắn quá cực đoan, sợ là sẽ xúc phạm đến thằng nhóc thối giả bộ bất tỉnh kia đi.

Tư Không Tịch hơi cười nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt lãnh đạm lúc trước.

"Được rồi, bảy ngày nữa còn phải bắt đầu công việc mới, mọi người tra một chút tư liệu liên quan, chương trình này vẫn là rất quan trọng."

Trợ lý của Tư Không Tịch gật gật đầu, "Anh yên tâm, chương trình《 Minh tinh biểu diễn 》 có anh tham gia tuyệt đối sẽ hot! Hơn nữa Lục thiếu gia là người tài trợ chương trình, tuyệt đối sẽ không có quy tắc ngầm nào, bảo đảm công bằng. Chỉ là sợ sau khi anh tham gia rồi, các huấn luyện viên khác không có đường sống nữa rồi ha ha ha."

Tư Không Tịch quay đầu lẳng lặng nhìn hắn, trợ lý nháy mắt câm miệng tập trung vào làm việc.

Mà lúc này trong bệnh viện, một lần nữa Mai Như Ngọc lại biến thành husky phẫn nộ.

Cậu gãi gãi lỗ tai.

"Không phải. Chị Minh chị vừa nói cái gì có thể lập lại lần nữa không? Hình như vừa rồi em bị lãng tai."

Chị Minh trợn mắt, vỗ vỗ gương mặt giả vờ ngu xuẩn của cậu.

"Lặp lại lần nữa cũng được thôi, em đó tốt nhất là miễn dịch với gương mặt của Tư Không Tịch trong vòng một tuần đi, bởi vì 7 ngày nữa em phải tham gia show sống còn 《 Minh Tinh biểu diễn 》, anh ta là huấn luyện viên thần bí."

Mai Như Ngọc chớp chớp đôi mắt hoa đào xinh đẹp long lanh ngập nước, thiếu chút nữa khóc thành tiếng mán.

Thầy mịa nó! A a a a a!

- ----------------------------------

Hội chứng Stendhal, hoặc hội chứng Florence là một tình trạng tâm thần liên quan đến nhịp tim nhanh, ngất xỉu, lú lẫn và thậm chí là ảo giác, xảy ra khi các cá nhân tiếp xúc với các đồ vật, tác phẩm nghệ thuật hoặc hiện tượng có vẻ đẹp tuyệt vời và cổ xưa. Mặc dù các nhà tâm lý học đã tranh luận từ lâu về việc liệu hội chứng Stendhal có tồn tại hay không, nhưng những ảnh hưởng rõ ràng đối với một số cá nhân là đủ nghiêm trọng để cần được chăm sóc y tế.

Show sống còn hay còn là show tuyển tú như "Thanh xuân có bạn", "Sáng tạo doanh",..

--------------------------------------------------------------------

Hôm qua định đăng mà mệt quá đi nằm luôn, nay đăng bù ngay đây.

Nhớ để lại dấu răng nha

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!