Chương 1: Người Mua Ve Chai

[Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Vân Tiêu Ngạo Cửu Thiên

5.174 chữ

02-09-2023

Chương 1. Người Mua Ve Chai

Một vùng nông thôn ở Long An trấn, Thành phố Giang Nam.

Một chiếc xe Hummer chậm dãi ung dung chạy trên đường.

Lúc đầu Lạc Phong vào trong thành phố phát triển sự nghiệp, mở một quán lẩu, kinh doanh không giỏi nên đã phá sản, thiếu nợ hơn 100 vạn, bằng hữu của hắn muốn cho mượn ít tiền để ‘Đông Sơn tái khởi’, nhưng ý trí không còn, nghèo hèn để hắn không xứng tiếp nhận sự trợ giúp của bằng hữu.

Lạc Phong chỉ có thể về quê nhà.

Vì duy trì kế sinh nhai cùng trả nợ, cha mẹ già của Lạc Phong thấy hắn biết lái xe, vậy nên đề nghị mua một chiếc xe Pika đi mua ve chai.

Đừng thấy làm việc này rất mất mặt.

Nhưng lợi nhuận mỗi ngày có thể cao tới mấy ngàn tệ.

Vì sao lại nhiều như vậy?

Bởi vì rất ít người phát hiện ra cái nghề này có thể kiếm được nhiều tiền, ngươi mua ve chai cùng vựa ve chai ở xung quanh khu vực sinh hoạt càng ngày càng ít.

Trong tình huống thịt nhiều sói ít.

Cái nghề này là phi thường lợi nhuận.

Chỉ sợ ngươi không chịu khổ nổi.

Nhưng mới vừa thu gom đồng nát mấy ngày.

Lạc Phong đã ngẫu nhiên có hệ thống " nhắc nhở Bảo vật".

Mà thời gian một tháng, đi hết nhà này đến nhà khác ở thôn quê, vừa mua ve chai, vừa tìm bảo vật, vừa livestream, không chỉ trả sạch nợ nần, còn có tài sản khoảng chừng 200 vạn, fan hâm mộ của kênh livestream cũng có mấy vạn.

Hệ thống bây giờ cũng thuận lợi lên đến cấp 4.

【 hệ thống nhắc nhở bảo vật LV4 ( thăng cấp tiếp theo: 0/ 10000 giá trị chấn kinh) chú thích: Để càng nhiều người sinh ra cảm xúc kinh ngạc sợ hãi, sẽ thu hoạch được càng nhiều giá trị chấn kinh】

【giá trị thanh vọng: 8000 điểm (lv4, một lần quét hình bảo vật cần năm ngàn giá trị thanh vọng) 】

【phạm vi quét hình: Phương viên 1 ngàn mét 】

【 bảo vật giá trị cao nhất có thể phát hiện: 1000 vạn 】

【tài sản túc chủ: 188 vạn tệ 】

Lạc Phong nhìn bảng hệ thống một chút.

Rốt cục đến LV4.

Có thể tìm được bảo vật đáng tiền như thế nào?

Thời điểm lv3.

Cao nhất có thể quét được bảo vật 100 vạn.

Một tháng qua, cũng chỉ dựa vào hệ thống, tìm 4 đồ vật mấy chục vạn.

Để tài sản đến 188 vạn nguyên.

Bây giờ thăng cấp, sẽ phải đại triển quyền cước thi triển tiềm năng thật sự.

"Cái đệt? Ai đi mua ve chai mà còn livestream thế này, ấn vào xem thế nào. . . ."

"Mẹ nó? Cái gì đấy?"

" Quần áo Adidas?"

" Giày Nike?"

"Đi xe Hummer88 vạn?"

"Dùng điện thoại Huawei8888 tệ?"

"Ngươi xác định ngươi đang đi mua ve chai? Mà không phải khoe của?"

Đột nhiên.

Kênh livestream của Lạc Phong có một người mới vào xem.

Trên mặt đầy vẻ kinh ngạc tới trợn mắt.

"Ha ha a, tiểu ca mới tới, cái người mua ve chai trên kênh trực tiếp này có chút không tầm thường!"

"Không sai! Hắn là một người tầm bảo ngụy trang thành kẻ mua ve chai."

"Nếu như ngươi gặp chủ kênh trên đường về quê, vậy thì chúc mừng ngươi, khẳng định trên người của ngươi có bảo vật!"

"Chẳng qua nếu như không cẩn thận, bảo bối sẽ bị chủ kênh lừa đi, coi như ngươi xui xẻo!"

"Cũng không thể nói không may, Thiên Lý Mã thường gặp, chủ kênh thì không thường có, bảo vật không nhận ra thì sớm bị mai một."

"Không sai, nếu có càng nhiều chủ kênh livestream như này, mới có thể để cho càng nhiều bảo vật không bị chà đạp!"

"Mấy ngày trước, mua được một khúc gỗ tử đàn trăm năm, nếu không phải chủ kênh kịp thời chạy tới, thì lúc đó đã bị người nông dân kia đốt đi như củi khô."

Lạc Phong khởi động xe Hummer.

Nhìn kênh livestream của mình.

Trong lòng rất vui mừng.

Cái thế giới này là của người có thực lực, kiếm chỗ tốt là việc cần nhiều kỹ thuật, ngươi có bản lĩnh thì có khả năng nhặt nhạnh chỗ tốt, nếu không có tài năng gì thì chỉ có thể giương mắt nhìn người khác cướp đi.

Mà bất luận cái bảo vật, di vật văn hoá gì ở dân gian hoặc ở trong núi hoang, chỉ cần là ngươi tìm thấy trước, như vậy chính là của ngươi.

Cho dù là trên núi, dưới mặt đất, trong nước.

Ngươi tìm tới, ngươi thu được, như vậy thì là của ngươi.

Việc này đối với Lạc Phong mà nói, đúng là thuận lợi hơn rất nhiều.

"Hôm nay lão Lạc lại đi tới mấy nhà ở thôn quê thu mua ve chai sao?"

"Có thu được bảo bối gì tốt không?"

"Vài ngày nay chỉ kiếm được bảo bối giá trị mấy vạn, đã có một đoạn thời gian không tìm được bảo bối mấy chục vạn! Ta thấy việc này cũng không dễ dàng gì!"

"Nhanh đi tìm cho lão tử! Không tìm ta sẽ hủy đăng ký và bỏ theo dõi!"

Mây ngày nay không có làm ăn lớn.

Đám fan hâm mộ cũng bắt đầu oán trách.

Tốc độ tăng tương tác cũng chậm dần dần.

Đương nhiên, ngay từ đầu Lạc Phong cũng không định livestream, nhưng không có biện pháp nào khác, phát trực tiếp là biện pháp tốt nhất để thu hoạch được giá trị chấn kinh cùng giá trị thanh vọng.

"Oa, ven đường phía trước có cái Hoàng Kim kiếm!"

Lạc Phong đột nhiên hô lớn một tiếng, con mắt mở lớn.

"Cái đệt!"

"Thật?"

"Nhàm chán!"

"Chủ kênh ngốc nghếch!"

"Lại gạt người?"

"Tại sao ngươi không nói phía trước có cái quan tài hoàng kim chặn đường chứ? Chủ kênh lươn lẹo."

"Nếu cảm thấy rảnh rỗi, cố gắng đi tìm đại bảo vật đi! Bao nhiêu ngày rồi không tìm được hàng lớn?"

"Dù sao ta cũng không muốn xem đồ chơi đáng giá mấy vạn nữa! Không có chút hấp dẫn nào!"

"Cho dù đây là ngươi diễn kịch nhặt được bảo vật, ngươi cũng nên bỏ ra thêm chút tiền để tăng hưng phấn chứ!"

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!