Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng

/

Chương 587 : Bất hạnh

Chương 587 : Bất hạnh

Đại Tiểu Thư Môn Thỉnh Tự Trọng

7.292 chữ

14-12-2022

Bên ngoài phòng cấp cứu.

Yukishiro Haruka hoảng hốt đứng ở trước cửa, nhìn đèn đỏ cấp cứu phía trên sáng lên, mỗi một phút mỗi một giây đều cảm giác sống một ngày bằng một năm.

Hắn hoài nghi mình có đang ở trong mộng hay không, nếu không vì sao sẽ phát sinh chuyện không chân thực như thế. Rõ ràng Yukio lúc trước còn hảo hảo, đột nhiên liền ngã xuống trước mặt hắn, lâm vào hôn mê thật sâu.

Yukishiro Haruka theo bản năng nhéo mặt của mình, rất muốn từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, nhưng thẳng đến khi khuôn mặt biến hình, mới từ trong chân thật thức tỉnh, nhìn quang mang màu đỏ phía trên, trong lòng dâng lên một cỗ đau đớn toàn tâm, không thể không tiếp nhận thực tế Fujiwara Yukio tính mạng nguy kịch.

Hắn ngây người rất lâu, thẳng đến khi đèn đỏ phía trên biến thành xanh, mới được cho phép tiến vào. Bác sĩ đem Yukishiro Haruka kéo qua một bên, biết rõ người trước mặt là thiếu gia Fujiwara gia, hàm súc nói: "Đại tiểu thư đã hết sốt, cũng khôi phục bình thường..."

Yukishiro Haruka mừng rỡ, nhưng trông thấy biểu lộ khó xử của bác sĩ, trái tim lập tức chìm xuống, hỏi: "Có gì không đúng?"

Bác sĩ sắc mặt cổ quái, nói ra: "Ta chưa từng gặp qua loại bệnh này, đại tiểu thư biểu hiện ra hết thảy bình thường, nhưng nội tạng khí quan đều đang già yếu, dựa theo xu thế này, chỉ sợ..."

"Chỉ sợ cái gì?"

"Chỉ sợ nàng không chống được tới lúc mặt trời lặn, liền..."

Yukishiro Haruka tâm càng ngày càng chìm, hỏi: "Các ngươi liền không có chút biện pháp nào sao?"

Bác sĩ bị thanh âm của Yukishiro Haruka dọa nhảy dựng, vội vàng nói: "Khí quan biến chất chúng ta thật sự bất lực, cho dù đem bác sĩ giỏi nhất trên thế giới mời tới cũng giống như vậy."

Yukishiro Haruka thật lâu không nói gì, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ, hỏi: "Ta có thể tiến vào không?"

Bác sĩ thấp giọng nói: "Thiếu gia mời ngài vào."

Yukishiro Haruka khử trùng, tiến vào trong phòng cấp cứu, các y tá dưới ánh mắt của bác sĩ chậm rãi lui đi, lưu lại khu vực đơn độc cho hai người.

Fujiwara Yukio đã thanh tỉnh, so với bình thường còn xinh đẹp hơn, lộ ra nụ cười làm cho lòng người tan nát, nói ra: "Haruka, ta đã tốt hơn nhiều." Yukishiro Haruka trong nháy mắt, cái mũi trở nên chua xót, hắn vốn ăn nói khéo léo, rõ ràng cả buổi nghẹn không ra một câu.

Fujiwara Yukio nói ra: "Haruka, ngươi đừng khóc được không?"

Yukishiro Haruka thanh âm khàn khàn nói: "Tốt, ta không khóc."

Fujiwara Yukio nói: "Haruka, ta cảm thấy thân thể ta tốt hơn nhiều rồi, có phải đã có thể xuất viện bồi ngươi rồi đúng không?"

Yukishiro Haruka nói: "Bất cứ lúc nào nơi nào, ta đều bồi ngươi."

Fujiwara Yukio mỉm cười, giống như là bông tuyết muốn hòa tan, hỏi: "Haruka, bác sĩ không nói cho ta biết ta bị bệnh gì, ngươi nói cho ta biết được không?"

Yukishiro Haruka nhịn đau nói: "Tiểu bệnh mà thôi, rất nhanh liền khỏi."

Fujiwara Yukio đoán được Yukishiro Haruka đang nói dối, nhưng vẫn duy trì nụ cười, nói ra: "Thật tốt."

Yukishiro Haruka khắc chế không được bi thương, đè ép âm điệu nói: "Ngươi ở đây chờ ta, ta lập tức sẽ trở lại."

Fujiwara Yukio mặt mũi tràn đầy suy yếu, cười nói: "Ta chờ ngươi."

Yukishiro Haruka không dám quay đầu lại, sợ mình không có khí lực đi ra phòng cấp cứu.

Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tím phu nhân, hiện tại mới hơn 5 giờ sáng, trời còn chưa sáng rõ. Sau một hồi tiếng tút tút qua đi, điện thoại được nghe rồi, thanh âm của Tím phu nhân có chút mệt mỏi, hỏi: "Haruka, xảy ra chuyện gấp?" Tím phu nhân biết rõ Yukishiro Haruka sẽ không vô duyên vô cớ sáng sớm gọi điện cho mình, lập tức liền minh bạch xảy ra đại sự nào đó.

"Yukio bị bệnh." Yukishiro Haruka nói ra, có thể nghe thấy đầu bên kia quả nhiên hô hấp có chút trầm xuống.

Tím phu nhân bình tĩnh nói: "Bệnh gì?"

Yukishiro Haruka nói ra: "Bác sĩ nói là quái bệnh, mặt ngoài không có biến hóa, nhưng nội tạng khí quan đang không ngừng già yếu, chỉ sợ không chống được tới lúc mặt trời lặn rồi, "Sao có thể như vậy?" Tím phu nhân sắc mặt nhìn không tốt.

"Chính là quái bệnh tương tự Lão phu nhân."

Yukishiro Haruka thấp giọng nói, "Ngày hôm qua Yukio cùng ta đi tế bái Lão phu nhân, nàng nói nàng mơ thấy mẹ của mình, bảo là muốn kéo nàng xuống dưới làm bạn."

Tím phu nhân vẫn duy trì thanh âm bình tĩnh, nói ra: "Ngươi nói là, Yukio bị Lão phu nhân quấn thân rồi sao?"

"Rất có thể." Yukishiro Haruka suy nghĩ nếu như mình không có uống Yêu tuyền, phải chăng Fujiwara Yukio không đơn giản là khí quan biến chất, rất có thể gương mặt cũng sẽ trở nên giống như lão nhân.

Thế nhưng lập tức hắn lại nghĩ tới lúc chính mình mang Tiểu Hi lên núi cầu cung chủ chữa bệnh, cung chủ chính miệng nói qua, người nhà mình sẽ không lại chịu nỗi khổ đau ốm, nói cách khác Yukio thật sự bị oan hồn quấn thân?

"Ngươi bây giờ đang ở đâu?" Tím phu nhân hỏi.

Yukishiro Haruka nói ra: "Ngay tại bệnh viện tư nhân dưới cờ Fujiwara gia chúng ta."

Tím phu nhân dặn dò: "Không nên bối rối, ta lập tức tới ngay."

Yukishiro Haruka biết rõ Fujiwara gia cách nơi này có một đoạn khoảng cách không ngắn, cho dù tốc độ nhanh nhất chạy tới, cũng phải hơn một giờ.

Hắn thở ra một ngụm trọc khí, tận lực để cho biểu lộ của mình không quá âm trầm, cường hành nặn ra nụ cười, vấn an Yukio trong phòng bệnh.

Fujiwara Yukio nửa nằm ở trên giường bệnh trắng nõn, trông thấy Yukishiro Haruka trên mặt gượng cười, không nhịn được, phốc một tiếng bật cười, nói ra: "Ngươi vì sao cười so với khóc còn khó coi hơn." Yukishiro Haruka rốt cuộc không duy trì được nụ cười, mặt lộ vẻ thống khổ.

Fujiwara Yukio cười nói: "Haruka, ta muốn chết rồi đúng không?"

Yukishiro Haruka nói ra: "Ngươi sẽ không chết."

Fujiwara Yukio lắc đầu, hỏi: "Haruka, ngươi nói người sau khi chết, liệu còn có một thế giới khác không?"

Yukishiro Haruka thở dài một hơi, nghiêm mặt nói: "Yukio, ta sẽ không cho phép ngươi chết đấy, chúng ta còn có Thần Cung chưa đi. Đám vu nữ kia khẳng định có thể chữa cho ngươi đấy, cho dù các nàng không chữa được cho ngươi, còn có cung chủ đấy."

Fujiwara Yukio nghe được hai chữ "Cung chủ", thường xuyên nghe Yukishiro Haruka tán dương nàng xinh đẹp như thế nào thần kỳ như thế nào, vốn bình thường không để trong lòng, nhưng đến thời khắc này, ngay cả chính nàng cũng nghĩ không thông tại sao phải hỏi vấn đề này: "Haruka, ngươi cảm thấy cung chủ đẹp hơn, hay là ta đẹp hơn?"

Yukishiro Haruka ngẩn ngơ, nói ra: "Ngươi đẹp hơn."

Fujiwara Yukio gượng cười nói: "Ngươi gạt ta phải không?"

Yukishiro Haruka chân thành nói: "Hiện tại ngươi đẹp nhất, không có ai đẹp hơn ngươi rồi."

Fujiwara Yukio tựa ở đầu giường, mặt mỉm cười nói: "Ta rốt cuộc biết... Kiyo vì sao ưa thích nghe lời nói dối rồi..."

Lúc nói đến đây, giống như hô hấp không thông rồi.

Yukishiro Haruka trong lòng hoảng hốt, hô: "Bác..."

Lời còn chưa nói hết, đã bị Fujiwara Yukio cắt đứt, nàng nói ra: "Không cần hô, vừa rồi ta cảm giác yết hầu như bị nghẹn, hiện tại thoải mái hơn nhiều."

Yukishiro Haruka trong lòng buồn bã, nhìn trên khuôn mặt tái nhợt của Fujiwara Yukio, hiện lên đóa đóa đỏ hồng, giống như hoa mai trên mặt tuyết.

Hắn không khỏi nhớ tới mẫu thân mình trước khi chết ho ra máu, Fujiwara Yukio cũng muốn tan rã.

Lúc hắn đang đờ đẫn, cửa sau lưng đột nhiên vang lên. Yukishiro Haruka nhìn ra sau, Tím phu nhân đang mặc Kimono màu tím khó khăn chạy tới, sau lưng đứng Momosawa Ai không nhúc nhích.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!