Chương 74

Cô Vợ Nhỏ Bé Của Tổng Tài Ác Ma

5.781 chữ

08-12-2022

"Bính boong...bính boong.." Lúc này có tiếng chuông cửa, anh tiến về phía cửa.

Một phục vụ đẩy bàn đựng đồ ăn đang đứng trước cửa phòng:"Your food has been placed." (Tiên sinh, đồ ăn của ngài đã đặt).

Anh gật đầu rồi tránh sang một bên cho phục vụ đưa dồ ăn vào, Hàn Thiên Lãnh sắp xếp lại một chút vị trí của chúng rồi nói.

- "Mộc Nhiên, ra ăn cơm rồi chúng ta ra ngoài chơi."

Mộc Nhiên nghe vậy liền bỏ qua lò sưởi mà chạy về phía anh:"Chúng ta sẽ ra ngoài sao?"

Anh gật đầu:"Em phải ngoan ngoãn ăn hết chỗ đồ ăn này."

Mộc Nhiên đi đến ngồi xuống cạnh anh, anh gắp đồ ăn cho cô rồi múc canh cho cô. Mộc Nhiên vừa ăn vừa nói.

- "Ngon quá, Tiểu Lãnh, anh không ăn sao?"

Hàn Thiên Lãnh lắc đầu:"Anh gọi cho em mà, ngoan ăn đi."

Mộc Nhiên bĩu môi:"Anh muốn em ăn nhiều để mập rồi sau này có cớ bỏ em chứ gì?" Cô tiến đến gần anh:"Hàn Thiên Lãnh, anh bây giờ là của em, nếu em phát hiện ra anh còn tư tưởng gì khác em sẽ.."

Mặt cô lúc này thật đáng yêu, anh ngắt mũi cô:"Thì sẽ thế nào?"

Mộc Nhiên mặc kệ tay mình còn đang dính dầu mỡ, miệng vẫn còn dính vụn thức ăn mà ôm chầm lấy anh:"Thì em sẽ ăn thật nhiều đồ có dầu mỡ và hôn lên mặt anh, hôn lên người anh."

- "Diệp Mộc Nhiên, em không thể ở bẩn như vậy." Anh cố đẩy cô ra, quần áo đều bị dính dầu mỡ cả.

Mộc Nhiên thích thú nhìn anh đang cau có:"Tiểu Lãnh, anh sao thế? Thấy em dơ nên ghét bỏ em sao?"

Anh vác cô lên vai:"Anh nghĩ lại rồi, phải tắm rửa xong chúng ta mới có thể đi ra ngoài."

Mộc Nhiên giãy giụa:"A..anh muốn gì? Mau buông em ra, đồ sắc lang."

Anh đặt cô vào bồn tắm rồi bật vòi nước lên, anh nhìn cô cười gian tà rồi cởi chiếc áo khoác vest của mình ra.

Mộc Nhiên nhìn anh:"Anh..anh muốn tắm sao? Vậy em sẽ...sẽ ra ngoài cho anh tắm nhé!".

Nói rồi cô đứng dậy, anh lúc này trên người đã trần truồng lao đến ôm lấy cô.

- "Bảo bối, người em cũng dơ rồi, cần tắm."

Tay anh lần mò đến khóa của chiếc váy cô đang mặc mà kéo xuống, bộ váy dễ dàng thoát khỏi người cô, chỉ còn lại đồ trong màu đỏ.

Mộc Nhiên đấm nhẹ vào ngực anh:"Anh biến thái."

Anh mỉm cười rồi cúi đầu xuống hôn lên môi cô, lưỡi của anh nhanh chóng tách hai cánh môi của cô ra, lưỡi đi vào trong ma sát hàm răng cô rồi dây dưa cùng lưỡi cô.

- "Ưm...ư.." Mộc Nhiên bám nhẹ vào cánh tay anh.

Nước lúc này đã chảy đầy bồn, hai cơ thể đã ướt đẫm. Anh di chuyển môi xuống cổ của cô, cắn nhẹ lên vùng da trắng nõn ấy.

- "Ưm...đừng cắn..sẽ để lại dấu vết...ư.." Cô nỉ non nói.

Tay anh đặt nhẹ lên ngực cô xoa nắn, Mộc Nhiên lúc này mắt đã phủ một tầng sương mờ, miệng rên rỉ câu hồn.

Anh hôn lên từng tấc da thịt của cô như thể muốn khai hoang tất cả trên cơ thể đẹp đẽ này của cô, anh đưa tay cởi đi chiếc áo ngực.

Một mảnh vải màu đỏ trôi nhẹ trên mặt nước, anh thở hắt rồi cúi đầu xuống hôn nhẹ lên ngực cô, môi anh mút nhẹ hạt lựu đỏ.

Bên dưới nước nhờn của cô đã tiết ra hòa cùng dòng nước ấm áp đang bao quanh họ, anh cởi chiếc quần nhỏ còn lại trên cơ thể cô rồi đưa một ngón tay vào trong.

- "Ưm...ư..." Mộc Nhiên ưỡn cong người lên vì ngón tay anh đang tung hoành trong cơ thể của cô.

Anh nâng eo cô lên rồi đưa từ từ điểu đệ vào trong, Mộc Nhiên ngồi trên người anh, hai tay bám vào thành bồn tắm.

Anh ở phía dưới nhịp nhàng ra vào, Mộc Nhiên giây phút này chẳng còn nghĩ được gì nữa, cô thoải mái rên rỉ, hoàn toàn bị anh khống chế.

Nước trong bồn tắm vì sự vận động kịch liệt của họ mà bắn tung tóe ra ngoài, anh đứng dậy bế cô lên rồi đặt xuống sàn nhà.

Tiếp tục nhịp nhàng ra vào bên trong cô.

Qua gần một tiếng đồng hồ, anh vẫn hì hục nhịp nhàng, Mộc Nhiên nằm dưới bấu chặt vào tay anh.

- "A...Hàn Thiên Lãnh...ư, không phải anh nói chúng ta đi tắm rồi ra ngoài sao? A...anh...ư..anh khi dễ em."

Hàn Thiên Lãnh vuốt tóc cô:"Bảo bối, đây là việc ngoài ý muốn, là em quyến rũ anh nên mới khiến anh muốn em như vậy."

- "A...anh...ư..anh biến thái."

Anh bế cô ra khỏi phòng tắm, đặt cô lên giường lớn rồi cầm hai chân cô đặt lên vai mình, anh cong người khẽ đẩy tiểu đệ vào bên trong một lần nữa.

- "Ư...a....a..." Mộc Nhiên nắm chặt drap giường, cô thì đã ra không biết bao nhiêu lần, nhưng anh thì vẫn sức lực dồi dào như vậy, cô cần công bằng.

Qua một lúc anh đẩy nhanh tốc độ, đến lúc có tiếng gầm nhẹ rồi anh phóng thẳng chất lỏng màu trắng đục vào bên trong cô thì Mộc Nhiên mới được tha cho.

Cô từ từ chìm vào giấc ngủ, anh hôn nhẹ lên trán cô rồi ôm cô đi ngủ, mặc kệ vật nam tính của mình vẫn đang nằm bên trong cô.

Ngủ một giấc đến tận bảy giờ Mộc Nhiên mới tỉnh dậy, trong phòng tối như mực, cô đưa tay bật chiếc đèn ngủ chỗ đầu giường lên.

Phát hiện anh đang nằm đè lên cơ thể mình, chỗ đó của cả hai vẫn đang dính chặt vào nhau, cô đỏ mặt lay anh dậy.

- "Biến thái, anh dậy ngay cho em."

Hàn Thiên Lãnh cau mày khẽ mở mắt ra:"Em dậy rồi sao?"

Mộc Nhiên khẽ đẩy anh ra:"Tại sao anh không đưa em đi tắm?"

Hàn Thiên Lãnh nói:"Do anh thấy em ngủ say quá, lại còn trước khi ra giường vật lộn thì chúng ta cũng đã tắm rồi mà."

Mộc Nhiên quay mặt sang một bên, anh đúng mà mặt dày mà, cô đẩy anh:"Vậy anh đứng dậy để em đi tắm."

Để yên thì không sao nhưng chỉ mới cử động thì tiểu đệ của anh bên trong cô đã bắt đầu rục rịch cứng dần lên, Mộc Nhiên ấm ức nói.

- "Lãnh...không phải anh nói chúng ta sẽ ra ngoài sao?"

Hàn Thiên Lãnh hôn nhẹ lên trán cô:"Được, mau đi tắm rồi anh đưa em ra ngoài."

Anh nhanh chóng bước vào phòng tắm rồi xối nước lạnh để kiềm chế đi dục vọng nóng như lửa đốt này.

Anh và cô ra khỏi khách sạn, bắt một chiếc taxi đến Venice - thành phố tình yêu. Mộc Nhiên mặc kệ sự đau rát dưới thân mà chạy nhảy trước mặt anh.

- "Tiểu Lãnh, cái này đẹp quá."

- "Tiểu Lãnh, anh xem cái này thật đẹp mắt."

- "Tiểu Lãnh, em muốn ăn cái này."

Cô như đứa trẻ, háo hức trước cảnh của thành phố này về đêm, anh cưng chiều chụp lại những khoảnh khắc cô cười như thiên thần.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!